CON SẼ TRỞ VỀ KHI GIÔNG BÃO ĐI QUA Có những ngày cả thế giới buồn hiu, Khắp nơi toàn cảnh tiêu điều, lo lắng. Khi thèm nhớ nơi êm đềm, bình lặng, Như lẽ tự nhiên con muốn trở về nhà. Muốn mơ màng trong tiếng gọi của ba, Mở mắt dậy là căn phòng thân thuộc. Nằm nghe tiếng từng nhịp chân mau bước, Chắc suốt đời chẳng quên được nổi đâu.. Muốn giả vờ hù mẹ phía đằng sau, Nghe mẹ quát, gõ đầu, xong cười tít. Nũng nịu rằng: "Mẹ ơi, con thèm thịt!" Rồi đợi bữa cơm ngon nhất trần đời. Muốn cả nhà rôm rả chuyện buồn vui, Mẹ chọc cười dăm ba câu cũ rích. Ba giận, chia phe, cả nhà thành kẻ địch, Sau trận giao tranh, chỉ hạnh phúc ngập tràn. Trở về nhà như quên hết thời gian, Cứ bên nhau, chẳng cần màng thế giới. Tận thế ngoài kia, trong nhà đâu cần vội, Hạnh phúc giản đơn như vậy đủ lắm rồi. Chỉ cần chờ thêm một chút nữa thôi Sau cơn bão, bầu trời xanh trở lại.. *Bài thơ dành tặng cho những bạn phải sống xa nhà trong những ngày-không-bình-yên này. Chúc các bạn và gia đình luôn bình an. Việc đầu tiên sẽ làm khi cơn bão qua đi là trở về nhà nhé! * #_DuPhong #_Cobetocxu96 #_Nhalanoi #_Bame