Bóng cơn mưa vắt vẻo phương trời xa Mở mắt ra - đây một nơi xa lạ Chẳng phải quê hương, chẳng phải nhà Tựa như là đã lạc giữa nhân gian. Lòng miên man nhìn cơn mưa ập tới Tựa chơi vơi mà chẳng sao với được Tay chới với cố níu một ngày thôi Ngày anh đi không buồn quay ngoảnh lại. Thân run rẩy một mình nơi trống vắng Có hay chăng một bóng dáng người quen Xin đi nhờ cho anh về quê cũ Lòng ân hận vì viễn tưởng phù du. Bỏ quê hương anh bỏ cả gia đình Để một mình hưởng thụ cái hư vinh Để lung linh giữa chốn mình vội vã Để lệ rơi khi ảo tưởng vỡ òa. Giọt nước mắt nhạt nhòa anh ân hận Là anh sai là anh tham vọng quá Nỡ từ bỏ tình thương của mẹ cha Bước ra xa để giờ hối không kịp. "Con sai rồi con nợ lời xin lỗi Dòng mưa rơi xin hãy rửa hộ tôi Rửa làm sao hết lỗi sai lạc lối? Mẹ cha ơi con biết con sai rồi Con biết sai, con biết con sai rồi.." [Lệ Trang] 13-05-2018