[Tập thơ]: Con người tôi Vivi (Nguyễn) Tôi đang nằm trên phiến đá Mơ về một giấc mơ xa xôi Ôi! Giấc mơ đó thật đẹp Mà tôi không muốn tỉnh lại Bây giờ, tôi tỉnh giấc trong cơn Mê man Con người tôi đã không cò trở lại Thứ mà tôi luôn muốn đã biến mất Chỉ trong vòng một giây Bây giờ những thứ ấy đã còn đâu Con người khác trong tôi đã trỗi dậy Thứ mà tôi không muốn đã tìm gặp đến tôi Thứ mà tôi không dám chạm tay đến Đã kéo lê tôi Thật ảm đạm, thật dịu kì, thật đáng sợ Tôi chỉ muốn ngủ tiếp trên phiến đá kia Với giấc mơ ba người bạn Giờ đã còn đâu Thứ trong tôi đang chiếm lấy tôi Nó đang cố giết tôi Nó đã nói với tôi rằng Về một sự thật mà nó tự cho là Sẽ chỉ là ảo tuởng Ứơc mơ được tự do Mà tôi hằng mơ Nó sẽ giúp, nó sẽ thực hiện giùm tôi Chỉ cần không cản đường nó Được không? Con người của tôi Bây giờ là ai Đó chính là thứ tôi muốn trước tiên. Ngay bây giờ Redersands Thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Vivi (Nguyễn)