Con Đường Đưa Tiễn Đầy Hoa 1. Một số diễn viên: Vương Giai Tuấn (vai Lộ Phi thời niên thiếu), Vương Hạc Nhuận (vai Tân Thần thời niên thiếu), Viêm Á Luân (vai Lâm Lạc Thanh), Phong Lâm Hổ (vai Lạc Thanh thời niên thiếu), Lý Thạnh (vai Tân Địch - chị của Tân Thần), Lý Minh Thuận (vai Vũ Tân Khai - Bố của Tân Thần), Lý Hạo Hiên (vai Đới Duy Phàm), Mạc Duẫn Văn (vai Kỷ Nhược), Hạ Minh Hạo (vai Lưu Hạo Nhiên). 2. Nội dung: Tác giả kể xen kẽ hiện tại và quá khứ, nên sẽ giúp cho chúng ta và Lộ Phi sẽ hiểu rõ hơn về quá khứ 7 năm của Tân Thần. Chính tôi cũng rất bức rức khi xem mãi mà không thấy cái gì đã làm cho Tân Thần từ chối tình cảm của Lộ Phi, bình thản xem anh như một người bạn bình thường mặc dù trong quá khứ cô đã từng yêu anh biết bao. Tình yêu có được vào lúc 15 tuổi, đối với những người xung quanh ta thì luôn tâm niệm rằng yêu lúc trẻ như thế chỉ là cảm giác mơ hồ ban đầu, dần dần thì sẽ không còn yêu sâu sắc được nữa. Nhưng đối với cô bé Tân Thân đã sớm trưởng thành thì lại có suy nghĩ hoàn toàn khác. Vì cuộc sống của cô hoàn toàn khác với những đứa trẻ khác. Từ nhỏ, trong kí ức của cô không hề có khái niệm của người mẹ, cô lớn lên trong vòng tay của ba và bác cùng người chị Tân Địch hết sức yêu thương cô. Không có mẹ bên cạnh, cuộc sống của cô đã được định trước là không suôn sẻ nhưng xem ra Tân Thần sống vẫn rất tốt. Có người bố tuy không phải lúc nào cũng kề cạnh nhưng lại rất yêu thương cô, khi nhận được tiền lương đều dẫn cô đi ăn một bữa thật ngon. Ông cũng rất tâm lí, không hề xen vào cuộc sống riêng tư của con gái, nhất là khi sau này Tân Thần bắt đầu có tình cảm với Lộ Phi, hoặc những lúc cô đi du lịch tới những vùng đất xa xôi, hiểm trở, biết đó là sở thích của cô nên chỉ gọi điện hỏi thăm, nhắc nhở cô về sớm một tí, đừng quá mạo hiểm. Ngay cả người chị họ Tân Địch luôn được ba mẹ bảo ban, đặc biệt là người mẹ luôn chăm sóc quá mức, luôn giữ cho cô trong sáng, không vướng lẫn bụi trần lại rất hâm mộ cuộc sống của Tân Thần. Tính cách của Tân Khai Vũ và sự quan tâm của ông dành cho Tân Thần có lẽ trong mắt người khác đều trở nên hờ hững nhưng ít nhất trong mắt tôi, tôi thực sự thích ông. Tôi yêu cái không khí thoải mái nói chuyện như hai người bạn của 2 cha con, không kiên nể, dè dặt gì cả. Khi bắt đầu xem bộ phim này, tôi chắc chắn rằng bạn sẽ cảm thấy phim này rất dài dòng, lan man, mãi không đi vào việc quan trọng là tình yêu của 2 nhân vật chính, hầu như chỉ là kể lại cuộc sống của Tân Thần lúc thiếu niên và cho đến khi trưởng thành, đâu đó thấp thoáng bóng dáng của Lộ Phi, xen kẽ những kỉ niệm nho nhỏ của anh và cô. Một Lộ Phi đầy tự cao cũng không ngờ rằng mình sẽ có tình cảm với một người nhanh đến thế, mà người đó mới chỉ là một cô bé còn chưa trưởng thành. Trong quãng thời gian đó, hai người đều đã có những rung động đầu tiên trong cuộc đời. Nụ hôn đầu của anh cũng thuộc về Tân Thần. Có lẽ mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp nếu như vào lúc 17 tuổi Lộ Phi không đột ngột đi Mĩ. Lộ Phi chỉ nghĩ rằng đó là chia tay tạm thời, nhưng Tân Thần bướng bỉnh, cô độc lại không nghĩ thế. Lúc mà cô cần anh nhất thì anh lại bỏ đi, không màng đến cảm xúc của cô, có lẽ anh chỉ nghĩ là việc chia cắt chỉ kéo dài trong 3 năm. Sau 3 năm, anh và cô sẽ gặp lại, nhưng Tân Thần lại không cho là thế, cô quyết định cắt đứt mọi quan hệ với anh. Sau đó, không ngờ hai người đã xa nhau 7 năm. Cô hoàn toàn trở thành một con người khác, sống buông thả, tự do, không ràng buộc, cứ làm những việc mình thích mà không quan tâm đến cái nhìn của người khác, miễn là cô cảm thấy không quá mức là được, Tân Thần cũng hình thành sở thích đi du lịch những nơi xa xôi, hiểm trở. Người trong nhà thì nói cô bắt đầu có sở thích "tự ngược đãi" bản thân. Nếu có gặp Lộ Phi thì cô cũng chỉ xã giao cho có lệ, đến anh không tin nổi trước mặt anh là cô bé sôi nổi, nhí nhảnh của lúc trước, hiện giờ trên mặt chỉ có sự hờ hững, chán nản, có chút chịu đựng khi phải nói chuyện với anh. Thật ra thì anh không hề biết bảy năm qua cô đã trải qua những gì, sống như thế nào, cái gì đã tôi luyện cô thành người như thế, đối nhân xử thế đều bình bình đạm đạm. Anh không hề biết. Tôi thực sự đồng cảm với Tân Thần, thấu hiểu cho tình cảm mà cô dành cho Lộ Phi ngày càng mệt mỏi, bất lực. Lúc ấy, Tân Thần đã quyết định buông xuôi mọi việc. Họ cứ mệt mỏi rong đuổi nhau. Anh vẫn đều đều, nhẫn nại chấp nhận tính cách khác thường của cô, vẫn quan tâm, chăm sóc cho cô mặc dù cô đã nói người mà anh yêu là cô lúc trước chứ không phải hiện tại. Cho dù cô tránh né anh bao nhiêu thì anh vẫn kiên trì bấy nhiêu. Tình yêu của họ như những nốt nhạc trong trẻo khẽ đánh lên xóa đi nỗi u buồn, day dứt, nặng nề luôn đeo bám trọn bộ phim. Có lẽ tôi chưa đủ trưởng thành, chưa trải qua một lần yêu thương triệt để để hiểu hết những tình cảm của 2 nhân vật chính nhưng tôi có thể hiểu rõ vì sao Tân Thần lại thay đổi 360 độ sau 7 năm không gặp Lộ Phi. Vì tôi tự nhận thấy mình cũng có chút tính cách giống Tân Thần. Kể lại toàn bộ quá trình yêu của 2 người, bên cạnh còn có mối quan hệ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp cũng hết sức thú vị. Trong 12 năm biết bao nhiêu chuyện xảy ra, nếu cứ nhanh chóng nói cho qua loa, một câu "7 năm sau" hay "12 năm sau" thì thứ tình cảm trong 12 năm sẽ chẳng phải trở nên rất vô nghĩa, đơn giản hay sao khi cuối cùng cả hai cũng tìm được nhau – một kết thúc mà ai ai cũng mong chờ. 3. Cảm nhận: Có thể nói rằng, Con Đường Đưa Tiễn Đầy Hoa bản truyền hình đã xây dựng bộ phim khá sát với tiểu thuyết gốc. Bởi lẽ, phong cách viết của Thanh Sam Lạc Thác thuộc kiểu nhẹ nhàng, "tản mát", chậm chạp. Thế nên, cách phát triển tình tiết của phiên bản phim cũng "buồn ngủ" hệt như vậy. Do nguyên tác gốc đã được xuất bản cách đây khá lâu, vậy nên câu chuyện mà Con Đường Đưa Tiễn Đầy Hoa mang đến cho khán giả cũng khá lỗi thời. Cao trào chính hiện tại là việc hai nhân vật chính "ngược" nhau nhưng biên kịch lại xây dựng chi tiết này khá gượng gạo. Chúc mọi người xem phim vui vẻ.