Bài Thơ: Còn Chút Niềm Vui Tôi Gói Lại Tặng Người Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa Thể Thơ: Tự Do Có nhiều người, họ thật sự rất ngốc trong tình cảm, họ cứ mãi chạy theo những thứ tình yêu như thể các ngọn núi đá cheo leo, những dòng sông cuồn cuộn chảy siết, những vùng đất hoang cằn cõi và lắm thứ làm họ mãi trầm luân trong cơn đau khôn siết. Thế rằng, nếu họ chịu quay lưng nhìn lại một lần, họ sẽ thấy phía sau lưng họ là một vùng trời bình yên, đầy tình yêu thương và lắm nỗi quan tâm từ một ai đó mà họ đã bỏ quên, đã không thèm chú ý, một người vừa chịu nỗi đau của thứ tình cảm đơn phương, vừa chịu sự đau lòng vì người mình thương cứ mãi hoài khổ sở, nhưng vẫn dịu dàng nguyện cầu chúc phúc cho người mình thương, mãn nguyện với những cuộc tình. Trong một giấc mơ.. Tôi gói cho em chút niềm vui về nhà làm quà bánh Em chạy qua con phố hai lần mùa đông lạnh Chúng vơi đi, một nửa mất rồi.. Bông hoa xinh lướt trên mái tóc xõa trôi Đóa tình tôi ủ men biến thành mùi rượu ngọt Em có về đâu, thì tôi nguyện cầu cho mây trời đỡ gót Để giữ giùm em chút niềm vui còn sót lại sau cùng Tôi xin em đấy Đừng chạy qua hai mùa đông lạnh trên con phố Lũ chim câu cũng muốn có niềm vui.. End