Review Truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi BLRm33, 31 Tháng năm 2019.

  1. BLRm33

    Bài viết:
    12
    Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

    Vợ Mới Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

    [​IMG]

    Tác Giả: Quân Quân Hữu Yêu​

    Thuộc thể loại: Ngôn tình, sủng, trọng sinh một cách rối não.​

    Hiện tại thì nó đang làm mưa làm gió trên truyện full.vn. Đặc biệt, mặc dù đã 2218 chương nhưng vẫn chưa full.

    Diễn biến cốt truyện:

    Nữ chính tên là Nhiếp Vô Ưu nhưng vì không chịu nổi sự đã kích nên đã nhờ nam chính Tự Dạ Hàn giết mình đi. Nhưng chữ yêu nên nam chính đành nhờ tới các máy móc biến đổi ký ước của nữ chính thành kí ức của một cô gái khác tên là Diệp Oản Oản. Từ đó, nữ chính luôn sống trong thân phận là Diệp Oản Oản, về sau mới biết mình là Nhiếp Vô Ưu.

    Trước trọng sinh

    Nữ chính là một con ma xấu xí chỉ nhìn một cái thôi là hỏng cả con mắt, nhưng không sao, nam chính vẫn nuốt trôi được. Còn là một người phụ nữ não tàn, không đi lấy một ông xã tuyết sắc ngay trước mắt mà lại đi yêu thằng cặn bã, bị con bạn thân tẩy não đến chẳng biết con đường về, bị hay cặp đôi ti tiện nam nữ hãm hại cũng chẳng biết. Còn bị nam chính hành hạ tới bán sống bán chết (vì đi theo trai khác).

    Sau khi trọng sinh

    Chỉ số thông minh của nữ chính đã tăng vọt. Mặc cho tất cả có bày mưu tính kế, đều bị nữ chính bẻ gãy trong vòng một nốt nhạc. Còn dụ ngọt được cả nam chính mỗi khi xù lông. Như một bảo mẫu đi chăm em bé vậy.

    Kiếp này nữ chính biến thành tiên nữ, hoa ghen liễu hơn vì đã tháo bỏ lớp ngụy trang trên gương mặt mình xuống. Cũng chính vì vậy mà ngày nào, nam chính cũng uống quyên thùng nước giấm. Cứ ngỡ, nữ chính là một cô gái yếu đuối mong manh nhưng không phải đâu. Khi đọc bạn sẽ phải thốt lên "Bả là người hả trời". Chỉ với một nắm đấm lúc say rượu mà phá banh luôn chiếc xe hơi với trang bị hiện đại, đánh bay người có võ công siêu phàm ra xa tận ba ngàn thước, đánh võ đài sụp đổ thành bãi đất trống.. Đặc biệt, lúc say lên thì lại có tính đi ghẹo trai đẹp, còn không đẹp là bị đánh không lết về nhà được luôn. Quan trọng, lúc say lên thì đừng ai mò mẫn tới trai bả ngắm không là bị đánh tới bán sống bán chết, khỏi nhìn thấy tổ tông luôn. Nhiều lần, nam chính phải hi sinh thân thể để dụ bả về.

    Khỏe thì khỏe vậy thôi chứ lúc hết say thì, ư em cũng yếu ớt lắm..

    Sở thích của bả cũng rất ư đặc biệt, thích chơi với hổ, khiến nam chính liệt con hổ đáng thương không biết sự đời vào danh sách đen.

    * Có một điểm mà mình cực thắc mắc khi đọc truyện này, nữ chính đã để con rồi nhưng nam chính lại không biết, mặc dù nạm chính luôn ở bên nữ chính. Về sau thì đứa trẻ đó được người ta gửi tới gia đình nữ chính. Vậy, nữ chính đẻ con ở đâu? Không hiểu luôn?

    Xuyên suốt câu truyện, mình hâm mộ nhất là nhân vật Kỷ Hoàng, một nhân vật vô cùng yêu nữ chính, nhưng vì mắc bệnh, biết mình không sống được bao lâu nên đã đành buông bỏ tình yêu ấy. Nhường nữ chính cho một người đàn ông khác. Nhưng người đàn ông này phải hơn anh thì anh mới chịu vì chỉ khi hơn anh, thì mới có thể bảo vệ nữ chính suốt đời được.

    Nhân vật gây hài trong truyện:

    Nhiếp vô danh (anh trai của nữ chính), có cả một gia đình hùng hậu, tài sản giàu đứng thứ ba ở Độc Lập Châu vậy mà suốt ngày phải đi kiếm tiền sống qua ngày thông qua dịch vụ thuê mướn người, không những vậy, còn tính toán rất chi li về khoản tiền. Cho dù là thân hay không thân đều tính toán kĩ càng về số tiền lãi cho tới gốc. Mà trong gia đình ấy, Nhiếp Vô Danh không có địa vị, mặc dù là con trai cả, người có địa vị nhất là Nhiếp Vô Ưu. Suốt ngày bị chửi không.

    Đến với câu chuyện, bạn sẽ được học thêm một câu chào hoàn toàn độc đáo "Ăn cứt không?". Nghĩ sao mới lần đầu gặp nữ chính, mở miệng ra "Ăn cứt không?".

    *Nhân vật này mình quên tên rồi, chỉ nhớ là nam thôi*

    Điểm nổi bật về đứa con của nam chính và nữ chính:

    Quyên một đoàn thuê mướn người, ai nấy cũng đều là võ công tái thế, nhất là người cầm đầu thế mà lại đi sợ một đứa nhóc (con của nữ chính). Ai nấy cũng gọi nhóc ấy là tiểu tổ tông. Tiểu tổ tông nói là phải nghe lời, không nghe là liệu cái mạng..

    Quá khứ hùng hậu của nữ chính trước lúc bị biến đổi trí nhớ:

    Một mình lập ra hắc bang, và mình đứng đầu trong tổ chức ấy. Tiếng tăm của chị nổi như cồn trong Độc Lập Châu. Hỡi ai mà thấy chị là cũng đều cong đích chạy như điên, không là có chuyện.. Một thân con gái, đi vào sòng bạc đánh bài, ăn quyên một đĩa dế chiên. Sau này khi ăn lại thì nói sao trước đó mình ăn được thứ này..

    Kết, đầu truyện là nói về sự tài giỏi của chị khi trọng sinh, một mình thành lập công ty cho riêng mình, càng về sau thì nói về hành trình truy tìm kí ước của nữ chính. Còn nam chính thì đối đầu với chị, không cho chị tìm ra được nó. Nhưng đã bị bảo mẫu dỗ ngọt thành mèo thì nghĩ sao có thể thắng được nữ chính..

    Đây là bộ truyện rất hay mà các bạn nên xem.

    Xem thêm:

    Viết review truyện kiếm tiền *hot*
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng sáu 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Serena Azure

    Bài viết:
    339
    Nay thì truyện đã hoàn lâu rồi. Có thể nói là lần đầu tiên mà mình kiên nhẫn đọc hết 2489 chương truyện, bao gồm cả hai ngoại truyện về Kỷ Tu Nhiễm và Nhiếp Vô Danh.

    (Mọi người luôn khen Chọc tức vợ yêu nhiều hơn, nhưng mình mới đọc mấy chục chương rồi lại xếp xó đến nay chưa đọc tiếp, còn truyện này thì không nhảy chương nào luôn đó)

    Thật lòng mà nói thì mình thích Oản Oản lúc cô ấy xây dựng sự nghiệp ở nước Hoa, thuận tiện vuốt lông đại ma đầu hơn. Nhất là đoạn mà cô ấy dẫn dắt Lạc Thần và Cung Húc, thành lập Chư Thần Thời Đại, đoạn ấy hấp dẫn lắm luôn. Đến khi về Độc Lập Châu, từng bước khám phá bí ẩn thân phận của mình thì gay cấn không kém. Nhưng trong các thân phận Diệp Oản Oản, Diệp Bạch, Bạch Phong, Nhiếp Vô Ưu, Dịch Vân Mạc thì mình thấy phần của Dịch Vân Mạc có hơi dư chút. Mặc dù tác dụng lớn nhất của đoạn ấy là để làm nổi bật sự đáng yêu của Đường Đường và tình thân với bà nội, nhưng vẫn cảm thấy nó sao sao ấy.

    Truyện có đôi chỗ hơi dài dòng. Mọi người xung quanh hễ có chuyện gì là làm ầm ĩ lên, mắng đủ thứ rồi bị vả mặt thê thảm, cứ motip đó mà diễn ra mãi không chán.

    Nói vậy thôi, không ai có thể phủ nhận sức hút của truyện cả. Mình thích nhất là câu: "Phồn hoa là em, cảnh đẹp là em, sơn hà biển rộng cũng là em, em là cả thế giới của anh." Tim bay đầy trời luôn^^
     
  4. phạm hà linh

    Bài viết:
    4
    Cá nhân mình thì thích đoạn đầu của truyện hơn, đặc biệt là mấy chương chị nữ chính chưa đến Độc Lập Châu vì mình thích đọc mấy thể loại liên quan tới showbiz. Mấy chương sau đọc hơi rối não.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...