Truyện Ngắn Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Tài Lanh Chanh - Nam Cung Vĩ Cửu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Nam Cung Vĩ Cửu, 7 Tháng tư 2020.

  1. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Cô vợ lạnh lùng của tổng tài lanh chanh

    [​IMG]

    Tác giả: Nam Cung Vĩ Cửu

    Thể loại: Nữ cường, ngôn tình, He

    Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Nam Cung Vĩ Cửu

    Văn án:

    Một gia đình, có một người con trai bị ghét bỏ bởi không làm được việc gì và người trong nhà coi cậu là phế vật.​

    Mọi người có muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra không?

    Hãy cùng khám phá nhé!

    Ủng hộ mình nha!
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tư 2020
  2. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 1​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vào một ngày đẹp trời, khi Hạ Vĩ Cửu vừa mới bước xuống sân bay, từ lúc còn nhỏ bố mẹ cô đã cho cô sang nước ngoài sinh sống và học tập.

    "Oa! Không khí thật trong lành."

    "Thưa tiểu thư chúng ta về luôn chứ?" Thư kí Bạch nói.

    "Chúng ta về luôn đi, ở đây cũng không có việc gì, với lại tôi muốn về để gặp bố mẹ nữa."

    Thư kí bạch chuyển đồ của Vĩ Cửu lên xe rồi chở cô về thật nhanh, trên đường đi cô thấy một quán ăn, tự nhiên bụng cô sôi lên.

    "Thư kí Bạch dừng xe, bây giờ vẫn còn sớm tôi vào quán ăn đã, tự nhiên tôi thấy đói."

    Nói rồi Vĩ Cửu bước xuống xe đi vào quán ăn.

    "Chủ quán, cho tôi món bò lúc lắc.."

    Trong khoảng thời gian Vĩ Cửu ăn thì thư kí Bạch bận bịu với mấy cuộc gọi điện từ nhà gọi giục Vĩ Cửu về.

    "Tiểu thư chúng ta phải về rồi, chủ tịch bảo cô về có chuyện muốn nói."

    Nói rồi thư kí Bạch đi thanh toán rồi dẫn cô vào xe.

    "Bố, mẹ con về rồi đây!"

    Cô bước vào nhà thật nhanh để xem có chuyện gì xảy ra mà gọi điện thoại cho thư kí Bạch nhiều như vậy.

    Mới bước được gần vào nhà bố cô đập mạnh tay xuống bàn hỏi:

    "Sao con về muộn vậy hả? Con có biết Lưu thiếu gia đang ở đây đợi con về không?

    " Con không quan tâm Lưu thiếu gia nào cả, con vào phòng trước đây, hôm nay con hơi mệt. "

    Cô nhìn Lưu Hạ Vũ rồi quay ngoắt đi.

    " Xin lỗi Lưu thiếu gia, con bé nó hơi bướng bỉnh tôi sẽ dạy bảo nó sau. "

    " Không sao đâu tôi là thằng ngốc nên cô ấy không thích là đúng, nếu cô ấy đã như vậy thì có thể hủy hôn ước tôi không ép ai bao giờ. "

    " Không, không thiếu gia không hề ngốc, đó chỉ là lời đồn nhảm, hay là hôm nay thiếu gia cứ ở đây bây giờ cũng muộn rồi thiếu gia ở đây ăn cơm với nhà chúng tôi! "

    " Làm phiền Hạ gia rồi "

    " Phu nhân hãy bảo đầu bếp làm những món ăn phải thật ngon và thịnh soạng nghe chưa? "Ông nói nhỏ.

    Đây đáng nhẽ là bữa cơm Vĩ Cửu mong chờ nhất nhưng có Lưu Hạ Vũ ăn cùng nên cô cảm thấy không ngon miệng.

    " Tại sao hắn ta cứ ăn một miếng rồi lại nhìn mình, tự nhiên sao ớn lạnh quá vậy? Mình cảm giác hắn ta không phải tên ngốc và là người khômg dễ đối phó. "

    Vĩ Cửu nói thầm.

    " Con ăn xong rồi con vào phòng trước đây. "

    Vĩ Cửu nói bằng một giọng gắt gỏng.

    " À hà xin lỗi Lưu thiếu gia con bé.. "

    " Không sao đâu tôi cũng không để ý, nhưng hức, tôi hơi buồn. "

    " Xin lỗi, thành thật xin lỗi lưu thiếu gia tối hôm nay cậu cứ ở đây đi tôi sẽ bảo quản gia chuẩn bị phòng cho cậu. "

    " Thật làm phiền Hạ gia quá. "

    Sáng hôm sau khi Lưu Hạ Vũ mới tỉnh dạy anh mở mắt ra thì đã thấy bô cô gái đứng vây quanh, anh che chăn lên người.

    " Các cô muốn làm gì tại sao lại vào phòng tôi? "

    Hạ Vũ nói trong lo sợ và rụt rè.

    " Không thưa Lưu thiếu gia ông chủ bảo chúng tôi vào đây phục vụ ngài ạ, nếu không ông chủ sẽ đuổi chúng tôi mất. "

    " Tôi không cần phục vụ các cô đi làm việc của mình đi.. tôi không phải trẻ con mà cần người rửa mặt cho đâu. "

    Nghe vậy họ đi ra ngoài.

    " Không biết ông chủ lợi dụng gì nhà họ Lưu mà cho tiểu thư nhà chúng ta gả cho một tên ngốc nhỉ? "

    " Nói khẽ thôi kẻo Lưu thiếu gia nghe thấy thì mệt lắm, hắn lại kêu ca, khóc lóc nói với ông chủ đấy. Haizz trông rõ khôi ngô tuấn tú mà bị.. "

    " Người đâu ra đây có việc cho các người làm này. "

    Hạ Trí Thành gọi.

    Hạ Trí Thành - bố của Hạ Vĩ Cửu.

    Trương Ngọc Lệ - mẹ của Hạ Vĩ Cửu.

    Khi người hầu bước ra Hạ Trí Thành bảo:

    " Đem hoa quả vào phòng cho Lưu Hạ Vũ đi. "

    Ông nghĩ bụng:" Chỉ vì công ty của ta đang sắp phá sản nên mới phải gọi con gái về và phải gả con gái cho một tên ngốc, chờ khi công ty ta khá lên ta sẽ bảo con gái ta ly dị với tên ngốc kia. "

    Hạ Vĩ Cửu mới bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy Lưu Hạ Vũ ở phòng ngay bên cạnh vẫy tay chào cô, cô phớt lờ và đi xuống lầu. Cô vừa mới bước xuống được mấy bậc cầu thang Lưu Hạ Vũ đuổi theo và nói:

    " Chào buổi sáng Hạ tiểu thư, chúc cô một buổi sáng vui vẻ. "

    " Có anh ở đây tôi không vui đâu, buổi sáng thật nhàm chán. "

    Cô nói bằng giọng cáu gắt.

    " Không đâu một lát nữa người nhà họ Lưu sẽ đến đón tôi. "

    Hạ Vĩ Cửu mừng ra mặt.

    " Thật hả? Thế thì mừng quá! Bye see you no again. "

    " Chúng ta sẽ còn gặp nhau.. thưa vợ tương lai. "

    Vừa nói Lưu Hạ Vũ vừa đỏ mặt và chay thoắt đi.

    " Đồ đần, tôi mà phải lấy hạng người như anh ư? NO NEVER. "

    Một tiếng sau người của Lưu gia tới:

    " Thưa Lưu thiếu gia chúng ta về thôi! "

    " Được rồi, xin chào tạm biệt chủ tịch Hạ tôi phải về rồi! "

    Nói xong Lưu Hạ Vũ nháy mắt với Hạ Vĩ Cửu.

    Cô nghĩ:" Tên này đang tán tỉnh mình ư? Thôi kệ đi không chấp đồ đần. "

    " À mà quên hôm nay mình có hẹn với Bối Bối, đi thôi. "

    " Thưa bố, hôm nay con có hẹn với bạn con

    Đi được không? "

    " Có hẹn với Bối Bối phải không? Tưởng ai con đi đi."
     
    -Jenny-, MocThu9601, Tiên Nhi8 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tư 2020
  3. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 2:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cảm ơn bố, con đi đây."

    Nói rồi cô đi vào phòng mặc một bộ quần áo màu xám và đi ra ngoài, đang đi trên đường đột nhiên có một chiếc xe ô tô dừng lại đúng chỗ cô, người trong xe mở cửa kính và nói bằng giọng nhỏ nhẹ.

    "Chào tiểu thư Hạ cô đi đâu vậy có cần tôi chở đi không?"

    Người trong xe không ai khác là Lưu Hạ Vũ, cô nhìn thấy mặt anh ta có vẻ mới bị ăn đòn xong cô liền hỏi:

    "Anh đi đâu vậy? Mà sao mặt anh đỏ thế ai đánh anh à?"

    "Hic, hic Hạ tiểu thư à huhu tôi vừa bị bố tôi chửi là súc vật, rồi còn đánh tôi nữa.. huhu"

    Lưu Hạ Vũ vừa khóc vừa kể lể như trẻ con.

    "Thôi anh đừng khóc nữa, tôi có việc phải đi trước tạm biệt"

    "Ơ khoan đã đừng đi cô lên xe đi tôi cũng tiện đường mà, nếu cô không lên xe tôi.. tôi khóc tiếp đấy!"

    Hạ Vũ cười trìu mến.

    Vĩ Cửu nghĩ: "Thôi cứ lên xe dù gì anh ta cũng đã xin mình rồi không thì anh ta lại khóc lóc về nhà mình ở nữa thì mệt"

    "Được rồi tôi lên đây, chở tôi đến quán đồ lưu niệm nha, tôi đi mua quà sinh nhật cho bạn."

    "Tài xế Lượng đi nhanh lên nha"

    "Vâng"

    Thế là Vĩ cửu và Hạ Vũ đi đến quán đồ lưu niệm.

    "Chuông điện thoại"

    "A lô, mình đang trên đường đến đây, chờ mình chút nha, bye"

    Bối Bối gọi cho Vĩ Cửu

    "Ai gọi cho cô vậy?"

    "À bạn tôi mà."

    "Tôi thấy đôi vòng tay này rất đẹp cô có thể làm quà sinh nhật cho bạn cô đấy, tôi nghe nói đeo vòng đôi tình bạn sẽ càng thêm khăng khít."

    "Ồ vậy à? Bà chủ bán cho cháu đôi vòng này và gói vào nha"

    Vĩ cửu nghĩ bụng: "Tên này cũng có gu ghê ha, thú vị đấy."

    "Bây giờ đèo tôi đến địa chỉ này"

    Vĩ Cửu đưa tờ giấy cho tài xế Lượng. Trên đường đi Hạ Vũ hỏi:

    "Tôi có thể vào tiệc sinh nhật với cô không?"

    Vĩ Cửu ngạc nhiên trả lời:

    "Bạn tôi có mời anh à? Sao anh theo tôi được, với lại đi cùng nhau mọi người sẽ nghĩ tôi là tình nhân của anh đấy"

    "Nếu mọi người nghĩ vậy cũng đúng mà."

    "Anh đừng có mơ"

    Kít, tiếng phanh xe.

    "Tạm biệt, tôi vào đây anh đi về đi. Cảm ơn anh hôm nay cho tôi ngồi nhờ xe"

    "Không có gì cô vào đi"

    Vĩ Cửu bước chân vào bữa tiệc, rất nhiều người nhìn cô rồi xì xào, bàn tán một người trong số đám đông nói to:

    "Đây chẳng phải là con gái cưng nhà Hạ gia hay sao đi tham dự sinh nhật còn không có lấy một bộ quần áo hẳn hoi rồi còn.. ngồi chung xe với tên ngốc nhà Lưu gia gì đó. Nghe nói không lầm là nhà Hạ gia hứa sẽ gả con gái cho tên ngốc đó vì công ty sắp phá sản đó hahaha."

    Vĩ Cửu không quan tâm cô chỉ nhìn sau đó đi lướt qua, cô cũng thừa nhận công ty đang khó khăn nhưng bố cô sẽ không hứa gả cô cho ai cả. Bố Vĩ Cửu không hề nói cho cô biết cô phải gả cho Lưu gia và cô chỉ coi Lưu Hạ Vũ là một người bạn qua đường và phong cách của cô ai cũng bảo đẹp mà cô gái kia..

    "Bối Bối à, tặng cậu này, mở quà luôn đi."

    Vĩ Cửu nói.

    "Woa đôi vòng đẹp quá đi à, cậu đeo một cái đi, chắc đắt lắm ha?"

    "Không đâu, mình nghe nói đeo vòng đôi tình bạn sẽ khăng khít hơn đấy!"

    "Thật hả? Yêu cậu nhất!"

    Sau đó đôi bạn ôm nhau thật chặt. Khi bữa tiệc tàn cũng là lúc chín giờ tối, lúc đó Vĩ Cửu có uống một ít rượu nên cô đi không vững.

    "Vĩ Cửu à! Cậu say rồi tối hôm nay ở nhà mình đi"

    Bối Bối nói

    "Không đâu, mình phải về.. ợ đừng lo cho mình.. ợ, mình không hề say. Bye mình về đây.. ợ"

    Vĩ Cửu nói bằng giọng say xỉn.

    "Ơ kìa.. Vĩ Cửu"

    Bối Bối chưa kịp nói xong thì Vĩ Cửu đã đi mất. Đúng lúc đó ôtô của Lưu Hạ Vũ đi đến

    "Tài xế Lượng đưa cô ấy lên xe"

    "Vâng thưa cậu chủ"

    Trên đường đi Vĩ Cửu mơ màng không biết trời đất là gì.

    "Tôi đưa cô về nhà nhá?"

    "Ờ, mà về làm gì? Tôi muốn đi chơi với anh.. haha"

    "Tài xế Lượng đi về Hạ gia."

    Khi đến cổng nhà Hạ gia tài xế Lượng gọi:

    "Ông Trương Trí Thành mở cổng, tiểu thư Hạ Vĩ Cửu đang sắp cảm lạnh rồi kìa."

    Trương Trí Thành chạy nhanh ra.

    "Sao nó lại ra nông nỗi này? Người đâu ra đây ngay phụ ta khiêng tiểu thư vào nhà"

    "Giờ cũng muộn rồi tôi xin phép về trước"

    Lưu Hạ Vũ nói.

    "Mời thiếu gia vào nhà uống nước đã."

    "Thôi tôi xin phép về, tài xế Lượng quay xe"

    Nói rồi Lưu Hạ Vũ đi về.

    - Ba tháng sau

    Hàn Hạo Thiên mới du học từ Đức qua về.

    Hàn Hạo Thiên - bạn của Hạ Vĩ Cửu, khi mới về anh gọi cho Hạ Vĩ Cửu

    "A lo Cửu à, tớ đã về rồi đang trên xe về nhà cậu đây. Gặp nhau sau nha"

    "Sao cậu về mà không bảo gì tớ để tớ đi đón. Về nhanh nhé hôm nay tớ sẽ nấu thật nhiều món ăn cho cậu."

    Vĩ Cửu hí hửng đi vào bếp nấu thật nhiều món để đón Hàn Hạo Thiên. Bỗng có tiếng chuông cửa

    "Quản gia à! Mau ra xem ai rồi mở cổng cho họ vào. À mà khoan nhỡ đâu đó là Hạo Thiên mình phải ra mở cửa mới được. Thôi để tôi đi mở cổng"

    Nhưng gì mà cô mong đợi đã không thành sự thật bởi vì người ở ngoài cổng không phải là Hạo Thiên mà là Hạ Vũ.

    "Anh đến đây có việc gì? Bố tôi không có nhà anh về đi."

    "Tôi đến tìm cô mà. Cô không nhớ gì sao? Hôm qua mà tôi không đưa cô về thì cô đã ngủ ngoài đường rồi."

    "À.. Vậy tôi cảm ơn anh nhá, rồi hết việc chưa?"

    "Tôi có món quà tặng cô này!"

    Hạ Vũ liên lấy từ túi áo ra một chiếc vòng bằng bạc sáng chói.

    "Tôi không lấy đâu, tôi có vòng ngọc rồi mà, vòng đôi với Bối Bối ý."

    "Nếu cô không nhận.. Tôi sẽ khóc đó. Hic"

    "Thôi được rồi mang đây phiền phức quá"

    "Hì đó là quà cho vợ tương lai đấy bà chủ quán bảo thế"

    "Anh đừng có mơ giữa ban ngày."

    Thế rồi Hạ Vũ bước thong thả vào nhà Vĩ Cửu.

    "Này này này ai cho anh vào nhà tôi? Đi về đi"

    Vĩ Cửu cau mày nói

    "Híc híc"

    "Thôi được rồi vào đi mà hôm nay có bạn tôi đến chơi anh đừng có quậy"

    "Vâng thưa vợ."
     
    -Jenny-, MocThu9601, Tiên Nhi7 người khác thích bài này.
  4. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 3:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lại mơ tưởng."

    Vừa lúc đó Hàn Hạo Thiên đến anh ta vui vẻ sách vali và balo vào nhà Vĩ Cửu.

    "Mình về rồi đây."

    Khi Hạo Thiên bước chân vào nhà anh thấy Lưu Hạ Vũ cười nói vui vẻ với Vĩ Cửu, Thiên Hạo đổi sắc mặt từ cười sang nhăn mày.

    "A, Thiên Hạo cậu về rồi mình nấu xong cơm rồi. Cả hai người làm quen với nhau đi. Mình đi dọn cơm."

    Thiên Hạo nhìn Hạ Vũ rồi nghĩ bụng: "Nhìn tên này có vẻ thích Vĩ Cửu đây, không biết hắn là ai phải hỏi cho ra nhẽ mới được."

    "Xin chào, tôi là Thiên Hạo. Rất vui được làm quen."

    "Tôi nghe Vĩ Cửu nói khá nhiều về cậu. Tôi là Hạ Vũ chồng sắp cưới của

    Vĩ Cửu.

    Hạ Vũ nói bằng giọng rất ngạo mạn. Chưa bao giờ anh nói bằng giọng như vậy với người khác.

    " Cơm lên rồi đây. Hai người làm quen chưa? "

    " Rồi Thiên Hạo rất hòa đồng. "

    Khi đó Thiên Hạo vẫn nghĩ:" Tên này tại sao nhìn mình bằng ánh mắt đó? Hay hắn ta biết mình đang cạnh tranh giành tình cảm của Vĩ Cửu với hắn? "

    - Ba tiếng sau.

    " Tạm biệt mọi người tôi phải về trước, cảm ơn vì bữa cơm. Hẹn gặp lại. "

    Hạ Vũ nói.

    Xe của Hạ Vũ đi khuất, Thiên Hạo hỏi Vĩ Cửu:

    " Tên kia là chồng tương lai của cậu ư? "

    Vĩ Cửu trợn mắt nói:

    " Không phải đâu tên kia lại nói linh tinh rồi. Bây giờ cũng năm giờ rồi cậu ở đây hay là về nhà? "

    " Thôi mình về đây tạm biệt. "

    - Một tháng sau.

    " Cái gì? Bố đùa con à? Tại sao con phải lấy tên đó? "

    Vĩ Cửu to tiếng hỏi bố mình.

    " Con gái à con cũng đến tuổi lấy chồng rồi.. "

    Vĩ Cửu chen lời.

    " Chẳng nhẽ cứ đến tuổi lấy chồng là phải lấy à? A hay là đến tuổi chết con cũng phải đập đầu xuống đất mà chết?

    "Không phải.. Là vì công ty nhà chúng ta sắp phá sản thôi. Nhưng con đừng lo khi nào công ty ta khá lên con có thể ly dị với Hạ Vũ."

    Vĩ Cửu khóc trong cay đắng rồi trả lời:

    "Vậy được rồi con sẽ lấy anh ta, nhưng hôn nhân của con không phải là trò đùa nếu không có chuyện gì sảy ra con sẽ không ly dị."

    Vừa khóc Vĩ Cửu vừa chạy đi. Khi đến ngã tư ở một góc phố nhỏ Vĩ Cửu thấy một quán rượu, cô lau nước mắt rồi đi vào quán.

    Cô ngồi ở quán từ chiều đến tối. Khi quán sắp đóng cửa cô cũng đã say mềm.

    Chủ quán hỏi cô:

    "Cô gái nhà cô ở đâu để tôi gọi taxi cho cô về?"

    "Tôi không về.. Ợ cho tôi chai rượu nữa.. Ợ."

    Vĩ Cửu vừa dứt lời xe ô tô của Hạ Trí Thành đến ông cõng cô lên xe. Ông nghĩ: "Con mà có chuyện gì thì làm sao công ty của bố được cứu đây? Một tuần trước bố của Lưu Hạ Vũ đến và nói, nghe nói công ty của ông đang gặp chút khó khăn, mà con trai tôi rất thích con gái ông. Nếu ông đồng ý cho hai tụi nhỏ tác hợp thì tôi sẽ giúp đỡ công ty của ông đó. Bố xin lỗi."

    Sáng hôm sau nhà Lưu gia tới.

    "Chào buổi sáng Hạ gia hôm nay thời tiết trong xanh, tôi nghĩ nên cho hai tụi nhỏ đi thử đồ cưới được đấy, ông nghĩ sao?

    Ông Lưu nói.

    " Tùy ông thôi, ông nghĩ sao cũng được. "

    Hạ Trí Thành nói

    Thế rồi Vĩ Cửu bị lôi vào xe nhà Lưu gia ngồi cùng Hạ Vũ đến một cửa hàng đồ cưới.

    " Chủ quán đâu? Ra đây chuẩn bị váy cưới và véc nhanh lên. "

    Nhân viên đưa Vĩ Cửu đi thử váy cưới, đó là một bộ váy có một không hai. Hoa văn ở váy rất nhiều và đặc biệt hơn hết là ở thắt lưng có một bông hoa rất to, nhị hoa là kim cương kết thành.

    Còn Hạ Vũ mặc một bộ vec màu đen, thiết kế đơn giản nhưng rất sang trong. Khi Vĩ Cửu bước ra khỏi phòng thử đồ, Hạ Vũ nhìn cô không chớp mắt anh chỉ nói một từ:

    " Đẹp. "

    " Đẹp hả? Tôi thấy cũng bình thường chỉ có bông hoa là có kim cương thôi. "

    Vĩ Cửu nói.

    Vừa dứt lời ông Lưu đã kéo cả hai người vào xe ô tô để đi đăng kí kết hôn.

    Trời vừa sẩm tối cũng là lúc Vĩ Cửu được trở về nhà, bố mẹ hỏi cô dồn dập cô không kịp trả lời. Cô vò đầu rồi chạy vào phòng ngủ.

    Mới tờ mờ sáng hôm sau, mẹ của Vĩ Cửu lôi cô ra ngoài vì ông Lưu bảo hôm nay đi thử nhẫn cưới. Cửu nghĩ:" Đi thử nhẫn cưới thì chiều đi cũng được tại dao phải là buổi sáng chứ huhu. "

    Bảy giờ sáng tại quán" Nhẫn cưới hạnh phúc. "

    " Nhiều mẫu đẹp quá! "

    Vĩ Cửu nói.

    Đột nhiên cô thấy một đôi nhẫn bằng bạc sáng long lanh rất đẹp, cô nghĩ Hạ Vũ chắc cũng chiều ý mình nên cô hỏi Vũ.

    " Hạ Vũ này đôi nhẫn này cũng khá đẹp. Hay là chọn cái này nhé! "

    " Được thôi tùy em. "

    Vũ nói bằng ánh mắt trìu mến. Đúng lúc đó Thiên Hạo đi qua thì nhìn thấy Cửu và Vũ đang đeo nhẫn cho nhau. Thiên Hạo sững sờ, anh liền nhắn tin cho Vĩ Cửu: 'Cửu ơi, cậu sắp lấy Hạ Vũ phải không? Tại sao lúc mình hỏi cậu thì cậu bảo không có quan hệ gì với Hạ Vũ'

    - Tít- tiếng tin nhắn của Vĩ Cửu.

    Vĩ Cửu nghĩ:" Chắc là người nhà mình đi mời cưới rồi."

    Vĩ Cửu: 'Là vì nhà mình có chút chuyện, mời cậu chủ nhật tuần này đến dự lễ cưới của mình.'

    Thiên Hạo: 'Nhưng mà mình.. yêu cậu'

    Đến tối khi Vĩ Cửu về nhà, cô mới gửi tin nhắn lại cho Thiên Hạo. Cô không tin anh ấy thích mình.

    Vĩ Cửu: 'Xin lỗi mình chỉ coi cậu là anh trai'
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng tư 2020
  5. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 4:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi đọc xong những dòng tin nhắn của Vĩ Cửu gửi Thiên Hạo, anh đau quặn tim lại. Vì anh nghe tin Vĩ Cửu đi du học về sớm hơn dự kiến nên anh cũng về theo. Nhưng giờ tất cả chỉ là trò đùa do anh tự nghĩ ra. Chắc chắn là do công ty nhà cô ấy có chuyện.

    Cô ấy chắc chắn không yêu tên kia mình chắc chắn sẽ giành lại Vĩ Cửu. Thiên Hạo nghĩ.

    - Chủ nhật-

    "Chúc mừng, chúc mừng ông Lưu chúc cho ông sớm có quý tử bế bồng."

    Một ông lão trong tiệc cưới nói.

    - Trong phòng cô dâu-

    "Bối Bối đừng kị mạnh quá!"

    Vĩ Cửu nói.

    "Giờ đã là cô dâu của ai kia rồi, hic đừng quên mình đấy."

    Bối Bối vừa nói vừa khóc thút thít.

    "Thôi nào, cậu cũng nên tìm lấy một tấm chồng đi. Hôm nay ngày vui của mình sao lại khóc thế."

    Vĩ Cửu nhẹ nhành lau nước mắt cho Bối Bối.

    - Phòng chú rể-

    Hạ Vũ nghĩ: "Không biết Vĩ Cửu trông như thế nào! Tí nữa phải sang xem mới được."

    Trong khoảng thời gian đó, có rất nhiều khách tới. Thiên Hạo mới tới nơi đã chạy đi tìm Vĩ Cửu, anh xông thẳng vào phòng cô dâu.

    "Thiên Hạo lâu lắm rồi không gặp chào cậu."

    Bối Bối vui vẻ nói.

    Thiên Hạo nghĩ: "Vĩ Cửu hôm nay đẹp quá, chỉ tiếc là cậu ấy không phải là cô dâu của mình."

    "Này ra ngoài đi ai cho phép đàn ông con trai mà vào phòng cô dâu chứ? Đi ra."

    Trương Ngọc Lệ nói.

    "Con à! Bây giờ ra ngoài đám cưới được tổ chức ngay bây giờ."

    Tiếng nhạc vang lên cũng là lúc cô dâu bước ra. Ai ai cũng ngước nhìn trước vẻ đẹp của bộ váy, nó quá lộng lẫy.

    Vĩ Cửu nắm lấy tay Hạ Vũ rồi cha sứ đọc lời thề trăm năm ở bên nhau. Đến lúc cô dâu chú rể hôn nhau, Thiên Hạo bước đi trong lặng lẽ anh không thể chứng kiến việc này sảy ra được.

    Đến lúc gần tối Vĩ cửu ngồi cùng Bối Bối. Vĩ Cửu bắt đầu uống rượu.

    "Cậu đừng uống nữa mọi người nhìn kìa."

    "Kệ người ta đi hôm nay là ngày buồn.. Á quên ngày vui của mình các cậu hãy cùng nâng ly."

    Vĩ Cửu nói.

    Vẻ mặt buồn chán của cô cứ như hôm nay là ngày có đám ma vậy.

    Tiệc cưới kết thúc Hạ Vũ dìu Vĩ Cửu vào phòng. Anh lau mồ hôi cho cô, rồi anh đi tắm, nhưng khi Vũ ra ngoài thì anh thấy cảnh tượng Vĩ Cửu cởi hết quần áo ra rồi bật điều hòa.

    "Nóng quá.."

    Vĩ Cửu rên rỉ nói.

    Anh cố không nhìn rồi anh nghĩ: "Mình đang cố giả ngốc không thể làm như vậy được."

    Hạ Vũ lại gần Vĩ Cửu để đắp chăn cho cô và rồi.. Cô kéo anh lại hôn anh ấy rồi..

    "Sao lại đau đầu như thế này, cả người ê ẩm."

    Cô nhìn vào trong chăn thì thấy mình không mặc gì, cô đang định hét lên thì thấy Hạ Vũ co do ở một xó anh khóc, cô hỏi:

    "Anh khóc cái gì chứ? Tôi mới là người phải khóc đây này."

    Hạ Vũ rụt rè nói:

    "Hôm qua.. Em kéo anh lại hôn anh rồi ôm anh nữa, anh không chịu được nên mới.."

    Cô cau mày rồi xua tay bảo:

    "Chuyện qua rồi đừng nói nữa. Đi thay quần áo đi."

    Cô bước xuống lầu ông Lưu hỏi:

    "Chào buổi sáng, tối qua con có ngủ ngon không?

    Ông nhìn thấy vết tím trên cổ Vĩ Cửu. Ông đã biết chuyện gì sảy ra ngày hôm qua.

    " Hôm qua con ngủ ngon phải không? Bố biết mà. "

    Vĩ Cửu chưa kịp nói gì, ông đã trả lời hộ cứ như là tự biên tự diễn.

    Vĩ Cửu nghĩ:" Anh ta rõ ràng là cố ý làm chuyện đó chứ không phải là mimh ép. "

    - Ba ngày sau-

    Anh cùng cha khác mẹ của Hạ Vũ từ Singabore quay về tên của anh là Lưu Bắc Lãnh.

    Lưu Bắc Lãnh không ưa gì Lưu Hạ Vũ, anh ta chuyên gọi Hạ Vũ là phế vật. Dù được học hành tử tế nhưng cách cư xử của Bắc Lãnh rất thô bạo, giống như một người vô giáo dục.

    " Chào phế vật, bữa trước đám cưới của mày mà tao không về được. Vợ mày nhìn có vẻ thông minh đấy. "

    Bắc Lãnh nói bằng mỉa mai Hạ Vũ.

    Cả ngày hôm đó Hạ Vũ không nói nhiều như mọi lần, anh cũng chẳng thèm trêu đùa gì Vĩ Cửu.

    Chiều hôm ấy Bối Bối rủ Vĩ Cửu đi shopping, cô nghĩ:" Dù gì cũng phải đi, quần áo của mình cũng cũ hết rồi. "

    Thế là Bối Bối và Vĩ Cửu đi shopping. Đến cửa hàng cô thấy rất nhiều mẫu mới, cô nhìn ngắm và, nghĩ đến việc gia đình chồng mình không thích cô mặc đồ phong cách, cô vuốt ve bộ đồ đó rồi cô hôn tạm biệt nó.

    Cô nhìn thấy một bộ quần áo bằng lụa, cô nghĩ:" Chắc đồ bằng lụa mặc cũng thoải mái nên cô mua cả hai bộ được treo ở đó và một bộ công sở. Còn Bối Bối chỉ mua toàn là váy.

    Trời tối. Vĩ Cửu mặc ngay bộ đồ mới, cả ngày hôm nay cô nhìn thấy Hạ Vũ rất ít. Cô bắt đầu lo lắng, cô chạy xuống lầu hỏi ông Lưu:

    "Bố à! Hạ Vũ đâu rồi ạ?"

    Ông Lưu trả lời:

    "Bố không biết, từ chiều đến giờ bố không thấy nó. Cả Bắc Lãnh nữa, chắc hai tụy nó đi chơi rồi."

    Vĩ Cửu suy nghĩ một hồi rồi đưa ra kết luận: "Bắc Lãnh có vẻ không thích Hạ Vũ, lại còn gọi anh ấy là phế vật. Tại sao lại có thể đi chơi cùng nhau được. Chắc chắn là có uẩn khúc gì đây."
     
  6. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 5:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    -Tại quán bar VạnThọ-

    "Anh à, đã mười hai giờ đêm rồi, thôi hay là chúng ta đi về đi."

    Hạ Vũ rụt rè nói.

    "Không đâu! Em còn chưa uống được ngụm rượu nào, hay là thế này. Em uống hết chỗ rượu anh gọi lên rồi anh sẽ không sỉ nhục em và anh sẽ chở em về."

    Bắc Lãnh nhướn mày nói.

    Hạ Vũ cố gắng uống, nhưng mới được hai ly thì anh đã say.

    "Để xem con vợ mày sẽ xử mày như thế nào. Bọn mày bỏ thuốc kích dục vào."

    Bắc Lãnh ra lệnh cho một người trong đó bỏ thuốc hại Hạ Vũ, rồi anh ta còn gọi một gái mặc quần áo hở hang vào.

    - Ở nhà-

    Vĩ Cửu không tài nào ngủ được, cô đi đi lại lại. Cô nghĩ: "Chắc chắn đã có chuyện gì rồi."

    Cô cử vệ sĩ đi tìm Hạ Vũ:

    "Tìm tất cả các ngõ ngách, con hẻm rồi cả quán bar nữa."

    Cô chờ hơn hai tiếng vệ sĩ mới gọi cho cô.

    "Thưa phu nhân, thiếu gia đang ở quán bar Vạn Thọ."

    Cô cho người chuẩn bị xe. Ông Lưu từ phòng đi ra hỏi:

    "Con đi đâu vậy? Đã nửa đêm rồi mà."

    "Con đi có chút việc, về con sẽ giải thích sau."

    Vĩ Cửu Chạy ngay ra xe, cô đi nhanh hết mức có thể.

    "Xin cô, cô không thể vào trong được."

    Nhân viên quán bar cản Vĩ Cửu.

    "Anh đang làm gì Hạ Vũ vậy? Tại sao anh ấy lại ra nông nỗi như thế này?"

    Vĩ Cửu lườm cô gái mặc quần áo hở hang kia, cô hất cằm. Cô ta liền chạy ra khỏi phòng.

    Vĩ Cửu dìu Hạ Vũ ra khỏi phòng. Hạ Vũ rên rỉ kêu:

    "Vĩ.. Vĩ Cửu à.. Anh.. Anh khó chịu quá."

    "Anh cố gắng lên, sắp về tới nhà rồi."

    Khi về đến nhà cũng là lúc một giờ sáng. Vĩ Cửu dìu Hạ Vũ vào phòng, cô đi lấy nước ấm lau mồ hôi cho anh, rồi cô hỏi:

    "Anh có khó chịu ở đâu không? Sao anh đổ nhiều mồ hôi vậy?"

    Hạ Vũ không biết gì, anh cảm thấy rất nóng, anh nói chậm rãi.

    "Anh khó chịu lắm, anh rất nóng."

    Nghe vậy Vĩ Cửu bật điều hòa, nhưng cũng không làm cho Hạ Vũ mát được. Cô cởi áo của Vũ ra rồi tiếp tục lau người cho Vũ. Hạ Vũ tự nhiên nói:

    "Anh xin lỗi Vĩ Cửu."

    Vũ liền hôn Cửu rồi.. Mọi chuyện các bạn cũng đều biết.

    Sáng hôm sau Vĩ Cửu đi tắm rửa rồi cô xuống bếp nấu cháo cho Hạ Vũ, đột nhiên Bắc Lãnh xuất hiện.

    "Hôm qua mày thấy vui chứ? Có cần tao tặng cho thêm vài lần nữa không?"

    Vĩ Cửu không quan tâm, cô bê bát cháo lên phòng cho Hạ Vũ.

    Vĩ Cửu bón cháo cho Hạ Vũ. Cô nói:

    "Từ lần sau Bắc Lãnh có rủ đi đâu cũng không được đi, nghe chưa?"

    "Vâng ạ."

    - Típ típ-

    "Em có điện thoại, em ra ngoài trước đây."

    Hạ Trí Thành gọi cho Vĩ Cửu.

    "Alo bố bảo gì ạ?"

    "Con à! Bây giờ công ty chúng ta đã khá lên rồi, con có thể viết giấy ly hôn được rồi, con còn nhớ Hạo Thiên không? Nó đồng ý lấy con, dù con đã lấy chồng rồi đấy."

    "Bố. Con đã nói chuyện này trước khi kết hôn với Hạ Vũ rồi mà, nếu không có chuyện gì sảy ra con sẽ không ly hôn. Con cúp máy đây."

    Ở trong phòng Hạ Vũ đã nghe được hết. Anh ấy định kể cho cô là anh chỉ giả ngốc. Nhưng anh suy nghĩ lại và quyết thời điểm thích hợp rồi mới nói.

    Vĩ Cửu ở ngoài thì cứ nghĩ: "Tại sao anh ấy ngốc mà làm chuyện đó giỏi vậy?"

    Cô bước xuống lầu thì gặp ông Lưu đang đọc báo, ông đã nhìn thấy cô và ông bảo:

    "Qua đây, bố hỏi con vài vấn đề. Hôm qua con đã đi đâu mà vội như vậy?"

    "Vĩ Cửu nói."

    "Dạ là tại vì.. Hôm qua anh Hạ Vũ uống rượu say nên con đi đón anh ấy."

    "Vậy thôi sao? Thế thì tốt bố tưởng là gì cơ."

    Ông Lưu cười hiền từ.

    Vĩ Cửu ra vườn tưới hoa thì Hạo Thiên đi qua, anh ta đứng nhìn Vĩ Cửu một hồi lâu rồi gọi cô.

    "Vĩ Cửu à! Mình có chuyện muốn nói với cậu."

    Vĩ Cửu đi ra mở cổng.

    "Nói nhanh lên mình đang bận."

    Hạo Thiên nghĩ: "Từ khi nào mà cô ấy lạnh lùng như vậy với mình chứ?"

    "Cậu có biết mình yêu cậu không?"

    Hạ Vũ nhìn thấy anh chạy ngay ra chen lời.

    "Có thì sao mà không thì sao? Lại đang làm phiền vợ tôi à?"

    "Đây không phải việc của anh."

    Hạo Thiên nói.

    "Nó liên quan đến vợ tôi mà không phải việc của tôi, thật nực cười."

    Hạ Vũ nói.

    Hạo Thiên cắn răng rồi quay đầu đi về.

    Hạ Vũ nói với Vĩ Cửu:

    "Thực ra anh.. Anh không hề bị ngốc mà là do, mười năm trước anh là con của vợ thứ hai, bà không có quyền trong gia đình này. Bà đã bắt anh phải giả ngốc để cho bố chú ý tới anh và chăm sóc cho anh như Bắc Lãnh. Vài tháng sau thì bà ấy mất.

    Vĩ Cửu không tin những gì mình đang nghe thấy cô đưa anh vào nhà và an ủi anh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tư 2020
  7. Nam Cung Vĩ Cửu

    Bài viết:
    13
    Chương 6:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    -Một tháng sau-

    "Hạ Vũ à! Hôm nay em đi khám, bác sĩ bảo em có thai rồi. Đứa trẻ là bé gái được hai tuần tuổi rồi đấy."

    Vĩ Cửu nói.

    Hạ Vũ biết tin liền vui mừng reo lên, anh liền ôm lấy Vĩ Cửu rồi anh chạy xuống lầu bảo với ông Lưu.

    "Bố ơi, Vĩ Cửu có em bé rồi ạ. Là một bé gái đó bố."

    Ông Lưu vui mừng sai quản gia đi nấu các món mà thường ngày Vĩ Cửu. Ông cũng đã biết tin Hạ Vũ giả ngốc, trong lòng ông mừng lắm. Cả ngày hôm đó Bắc Lãnh không vui mừng gì, anh ta đi sang nước ngoài sinh sống, về phần Thiên Hạo anh ấy đã gửi tin nhắn cho Vĩ Cửu: "Chúc em hạnh phúc."

    Cả ngày hôm đó Hạ Vũ cứ nghĩ nên đặt tên cho em bé là gì, rồi anh còn đi đến cửa hàng quần áo mua rất nhiều quần áo trẻ em.

    Ông Lưu chuẩn bị tổ chức tiệc. Cả ngày hôm đó Vĩ Cửu chỉ việc ăn rồi chơi. Cô muốn làm cũng không ai cho, bữa tiệc diễn ra đến gần nửa đêm. Ở bữa tiệc có rất nhiều người. Vĩ Cửu đi xuống lầu nhìn thấy Hạ Vũ đang vào bếp nấu món gì đó, cô chạy vào bếp xem thì lại bị Hạ Vũ mắng.

    "Tại sao em không chịu ở yên trên phòng vậy xuống đây cho nó bụi bặm ra."

    Vĩ Cửu nói.

    "Chỉ là đang mang bầu thôi mà, em phải vận động nhiều chứ. Cứ ngồi lì trên phóng khó chịu lắm.

    - Ba mươi phút sau-

    " Có hai bát cháo anh ăn một bát đi, xem em nấu thế nào. "

    Vĩ Cửu nói.

    " Em nấu cũng ngon nhỉ. "

    Vĩ Cửu ăn bát Hạ Vũ nấu, Hạ Vũ ăn bát Vĩ Cửu nấu.

    " Anh cũng biết nấu cháo cơ. Công tử gì mà biết nấu ăn luôn? "

    " Đương nhiên rồi, em không tin khả năng nấu nướng của anh à? Ngon không nào? "

    Vĩ Cửu gật đầu. Cô ăn xong cũng là lúc bữa tiệc kết thúc, mọi người đi về không khí của căn nhà lại yên tĩnh trở lại, Hạ Vũ áp tai xuống bụng Vĩ Cửu, anh lắng nghe rồi nói.

    " Đừng quậy phá nhé! Để mẹ mệt là không xong với bố đâu. "

    Vĩ Cửu cười rồi đánh Hạ Vũ một cái.

    Mới sáng thức dậy Vĩ Cửu đã thấy có một bát cháo được để trên bàn, cô cười rồi cô đi xuống lầu. Cô thấy bố mẹ cô đang ngồi ở dưới phòng khách, cô chạy xuống ôm trầm lấy mẹ cô.

    " Bố, mẹ sao hai người đến mà không bảo con để con tiếp đón cẩn thận ạ? "

    Vĩ Cửu nói.

    " Tôi sang thăm cô mà cũng phải báo à? "

    Bố Vĩ Cửu nói.

    Cả hai người cùng cười vui vẻ.

    " Vĩ Cửu à, hôm nay mẹ có nấu một ít cháo hạt sen, con ăn đi cho khỏe, chứ nhìn con gầy lắm. "

    Trương Ngọc Lệ nói.

    " Con không sao, ngày nào Hạ Vũ cũng nấu cháo cho con, nên mẹ không cần lo. "

    Đến xế chiều bố mẹ cô đều về. Cô tiễn họ ra cổng, mẹ cô vỗ vai rồi gật đầu nói:

    " Con phải cố gắng lên nhá, đi đứng cho cẩn thận, sắp sinh rồi đấy! "

    " Vâng. Con biết rồi mà, tạm biệt, bố mẹ nhớ đến thăm con nhiều hơn nha. "

    Vĩ Cửu trả lời.

    " Hạ Vũ à, hôm nay mẹ em có cho cháo hạt sen, anh ăn đi em cũng ngán cháo rồi với lại nhìn anh xanh xao quá! Anh mà không béo lên nhanh là mỗi bữa em bón cơm cho anh đây. "

    Vĩ Cửu nói.

    " Thôi anh không sao đâu! "

    Hai hôm sau, Hạ Vũ đưa Vĩ Cửu đi mua nôi em bé và những đồ dùng khác cho bé sơ sinh.

    " Anh mua đồ cho em bé ngay bây giờ có sớm quá không? Em nghĩ khi sắp sinh rồi mới mua chứ. "

    Vĩ Cửu nói.

    " Em cứ chọn đi, mua muộn hay bmua sớm vẫn phải mua. Cứ chon đi. "

    Hạ Vũ ngẩng đầu nói.

    - Ba tháng sau-

    Vĩ Cửu sinh được một đứa con gái, em bé có nước da trắng hồng, đôi môi đỏ, và đặc biệt hơn hết là đôi mắt, nó có màu xanh da trời nên Hạ Vũ và Vĩ Cửu quyết định đặt tên cho em bé là Lưu Hạ Băng.

    Khi mới sinh xong Trương ngọc Lệ và Bối Bối đến bệnh viện thăm Vĩ Cửu.

    " Woa, nhìn em bé xinh gái quá đi, dễ thương y như mình vậy. "

    Bối Bối nhìn vào đứa trẻ rồi nói.

    Vĩ Cửu nhéo mũi Bối Bối.

    Vĩ Cửu nhìn Hạ Băng rồi nói:

    " Hạ Băng giống Hạ Vũ nhỉ? Mẹ có thấy vậy không?

    "Đúng rồi, để ý kĩ thì thấy rất giống."

    Bà Trương nói.

    - Năm năm sau-

    "Sao hôm nay mẹ đi đón con muộn vậy? Con dỗi."

    Hạ Băng nói.

    "Thôi nào cô công chúa. Mẹ đưa con đi mua kẹo nhá."

    Vĩ Cửu cười trìu mến.

    "Đi ngay thôi mẹ. Mà cả bố nữa chủ nhật tuần này con sẽ bắt bố đèo mẹ con mình đi xem phim."

    Hạ Băng nói.

    "Rồi, rồi công chúa nhỏ. Con có cân gì thì hôm nay mẹ mua cho hết."

    Vĩ Cửu nói.

    "Year mẹ tuyệt vời."

    Hạ Vũ Lên làm tổng giám đốc của công ty nhà họ Lưu.

    Từ đó Vĩ Cửu cùng gia đình nhỏ của mình có một cuộc sống hạnh phúc, ấm êm mãi mãi.

    ~The end~​
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...