"Sinh cho tôi một đứa con, tiền cọc sẽ thuộc về cô." "Nhưng.. Thụ tinh nhân tạo được không?" "Tôi không thích phiền phức." Duẫn Thành nhíu chặt mày, khó chịu nhìn vào cô gái trước mặt. Mộc Linh biết mình đã nói sai, vội vàng bịt chặt miệng. Mắt đã bị tấm vải đen che mất, cô không thể nhìn rõ hắn là ai, nhưng cô biết, hắn ta là một người đàn ông rất nguy hiểm. Hắn không quan tâm nhiều, trong một đêm liền quan hệ với cô. Nhưng khi đang hành sự, cô lại nghe hắn nói bên tai rằng.. "Lép quá." Mọi chuyện diễn ra đều y như đêm đó, cô đều bị bịt chặt mắt. Cô không thể biết hắn là ai, chỉ biết an phận không dám làm trái lời. 2 tháng sau, Mộc Linh bắt đầu có dấu hiệu nôn nghén. Sinh con cho gia đình danh gia vọng tộc, cô biết mình phải sinh ra được một đứa con trai. Nhưng ông trời không theo ý cô, lúc đi siêu âm lại mang ra kết quả là con gái. Mộc Linh sợ họ sẽ kêu cô phá, vậy nên ngay trong đêm cô đã cao chạy xa bay. Duẫn Thành biết tin cô vì mang thai con gái mà sợ chạy mất dép giữ con. Hắn ta liền tức điên, ra lệnh cho người đi tìm cô, miệng còn không ngừng lẩm bẩm.. "Mẹ kiếp! Mộc Linh, gia đình tôi ham con gái chết đi được mà em dám ôm con bỏ chạy!" Nhưng tìm cả tháng rồi, Mộc Linh vẫn không xuất hiện. Giống như cô đã bốc hơi khỏi trái đất, bỏ mặc hắn lại một mình vậy. Hắn thân tàn ma dại, nhìn như thằng chồng vã vợ mà vợ không cho ôm vậy. Cơ mà đúng thật mà! Vốn nghĩ là làm cách giao dịch này sau khi hoàn thành sẽ rước cô về, ai mà ngờ cô lại đá hắn vố đau vậy. Ở bên khác, Mộc Linh còn đang nhàn nhã tắm nắng tận hưởng khí trời thì lại nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ chồng. Nghĩ mình đã chơi đủ rồi, cô liền bắt máy. "Bao giờ con về vậy con yêu. Thằng chồng con vã con đến điên rồi, giờ đang gào khóc trong nhà vệ sinh kia kìa." "Cho chừa cái tật gà mờ mà muốn ăn thóc ngon đi, dám dùng chiêu này để bắt con về làm vợ à. Còn khuyaaa." "Con biết rồi à? Con giận nó sao?" "Con không giận vụ này. Ai biểu ổng nói con lép chi, dzừaaa lòng con lắm." Cre Trà trà fb