Cô vẫn gọi tên Em ngỡ rằng cô đã quên em sao? Cậu trò nhỏ cô xếp ngồi bàn đầu Và hay gọi lên bảng làm "Bài một" Cô đùa rằng: "Như thế để nhanh cao". Đã bao giờ cô quên được em đâu? Cô trò nhỏ chưa "được mười" lần nào Thường vắng mặt những hôm trời sương giá Để trong cô một chỗ trống nghẹn ngào.. Mỗi cái tên một kỉ niệm dạt dào Cô cất giữ suốt một đời nghề giáo Cánh chim nào lạc giữa trời giông bão Bỗng tìm về: Cô vẫn gọi tên sao! Mây xa