CỚ SAO NHẦM LẪN GIỮA NGÀN NỮ NHÂN? Tác giả: Mèo nhỏ Nhớ ngày ấy đem lòng mến mộ Nào ngờ đâu một mảng tương tư Ngay từ đầu vốn chẳng phải ta Dây duyên phận mỗi người một ngã. Trăng hôm đó sáng cả vùng trời Tiếng đàn vang, điệu nhảy mê hồn Mùi rượu thơm lan lan tỏa tỏa Trận cười say, chàng yên giấc mộng. Một tiếng gọi yêu, hai tiếng nhớ Ba tiếng thương thầm, bốn tiếng đau Năm tiếng mê muội, sáu tiếng cười Mơ mơ ảo ảo ngỡ giai nhân. Khoé môi cong, tiếng nấc nghẹn ngào Mắt lơ lửng vật định tình kia Ta tự hỏi nên khóc hay cười? Của nàng ấy không phải là của ta. Nhẫn chàng trao ta còn giữ đó Lệ ngọc ngà ướt đẫm khoé mi Đêm rượu cay họa người thương nhớ Tay nặng nề trọn một nỗi sầu bi. Vốn ta ôm một nỗi niềm yêu Chẳng hận chàng, chỉ đành trách phận Hỏi: Thế gian rộng lớn trùng trùng Cớ sao nhầm lẫn giữa ngàn nữ nhân?