Tên truyện: Cổ hủ thời hiện đại ở việt nam Tác giả : mitha2003 Thể loại: truyện ngắn Mọi người có thể ai ai cũng biết Việt Nam là một đất nước đã trải qua hơn 1000 năm bắc thuộc. Vào nhiều triều đại phong kiến qua nhiều thế hệ, người dân đã thấm nhuần các tư tưởng của Nho giáo trong đó, đỉnh điểm là khái niệm trọng nam khinh nữ và hủ tục phơi xác chết của nhiều dân tộc miền núi Trước khi kể về hai thủ tuc trên, em xin nói về gia đình và địa phương em đang sinh sống. Em năm nay 15 tuổi, em sinh ra và đang học tập tại Hà Giang hai hủ tục được kể là do em đã chứng kiến và được nghe,không phải chuyện hư cấu Đầu tiên về khái niêm trọng nam khinh nữ. Đây không phải là một chủ đề xa lạ nhưng ở gần nơi em ở nó thực sự khiến em quan ngại . Nó ăn sâu bén rễ vào đời sống nhiều thế hệ. Có câu “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô” với ý nghĩa là "một con trai thì là có nhưng mười con gái vẫn là không có". Rất may là nhà em không bao giờ được nhắc đến chuyện nam nữ, trai gái như nhau. Nhưng ở trong làng, gia đình có con gái bị coi thường thậm tệ, việc không đẻ con trai bị dè bỉu, thậm chí vào bữa cơm gia đình những gia đình có cô con gái sẽ bị khinh thường, những gia đình có con trai sẽ được ngồi bàn cao và ngược lại những gia đình có con gái phải ngồi dưới thấp. Dưới áp lực đó, vài gia đình cứ đẻ,đẻ và đẻ, bao giờ có con trai thì thôi. Nếu người vợ không sinh được con trai dù chồng yêu đến mấy, học cũng sẽ cưới vợ mới. Để bớt sự phiền não cho cha mẹ, con gái sẽ có hôn sự đựơc trước từ khi còn nhỏ và được gả đi đến lúc gia đình nhà trai yêu cầu, có một vài trường hợp họ còn không biết chuyện gì và chỉ đến ngày đã định bố mẹ bảo đi là đi. Vì ở trong một điều kiện giáo dục thiếu thốn và chưa được giáo dục giới tính và pháp luật, nhiều đôi vợ chồng đã sinh con từ rất trẻ. Một số gia đình nhà chồng cưới con dâu về chỉ để tăng nguồn nhân lực cho gia đình chứ không hề yêu thương gì, do đó những người con gái phải làm lụng vất vả đển phục vụ gia đình nhà chồng Tiếp theo, là một hủ tục khác khá là... kinh dị, đó là phơi xác người chết của dận tộc Mông. Ngoài những lễ tang lớn giết trăm trâu,bò, lợn,gà thì người mông vẫn còn lưu giữ một hủ tục kinh dị là phơi xác người chết sau đó mới mang đi chôn. Nhiều gia đình do phong tục riêng mà không cho xác chết vào quan tài theo truyền thống của người kinh mà chỉ để vào cáng treo giữa nhà, đến ngày cuối cùng trước khi chôn mới mang ra phơi nắng từ sáng sớm. Nghe đã thấy ghê rồi nhỉ? bác em kể lại nhiều lần lên bản Mông, vào cái nhà sàn thấp thấp, trên gác bếp là một cặp chân được hun đen thui. Đấy là cái chân thui đã thấy kinh, sẽ như thế nào nếu cái xác để lâu ngày, trong căn nhà ẩm thấp tối tăm, đến lúc mang ra ngoài ánh nắng mới nhìn rõ giòi bò khắp người, nhiều bộ phận trên cơ thể bắt đầu phân hủy. Nghe thôi đã cảm giác thấy mùi hôi thối, kinh tởm rồi. Phong tục này bắt nguồn từ quan niêm của người mông nhà có bao nhiêu con cái thì phải phơi xác bấy nhiêu ngày, nhiều gia đình phơi đến cả gần một tháng. Ngày nay tình trạng này đã cải thiện hơn, nhưng thực tế vẫn có nhiều hộ gia đình để 4-5 ngày, thậm chí vẫn có nhà để 1 tuần. Một phần bởi họ muốn kéo dài thời gian cho con cháu, họ hàng ở xa về đưa tiễn lần cuối, một phần vì nếp nghĩ, phong tục truyền thống đã ăn sâu vào nhận thức nên chưa thể thay đổi ngay được. Nghe nói có nhiều người chết do nhiễm bệnh từ cái xác, nhiều người đã nhắc nhở đừng nên làm nhưng họ cho rằng phong tục là một thứ không nên xóa bỏ.Mỗi dòng họ người Mông lại có cách làm đám ma khác nhau, dựa trên cơ sở là phong tục truyền thống của dân tộc, song từng gia đình lại có những quy tắc riêng. Khi có người mất, thường thì gia đình sẽ treo xác trong nhà, bón cơm cho người chết vào bữa ăn và trước khi đưa đi chôn phải làm thủ tục phơi xác. Đúng là biết quý mến và lưu giữ bản sắc dân tộc là điều nên làm nhưng đừng để phong tục hóa hủ tục Mọi người thấy bài viết này như thế nào hãy cho em ý kiến của mọi người và đừng quên nhấn like bài cho em nhá :v