[Bài Thơ] Cô Gái Sơn Tây - Khuyết Danh Việt Nam

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi thohongmeomeo, 7 Tháng tư 2020.

  1. thohongmeomeo

    Bài viết:
    2,695
    Cô gái Sơn Tây, yếm thủng tày dần,

    Răng đen hạt nhót, chân đi cù lèo.

    Tóc rễ tre chải lược bờ cào,

    Xù xì da cóc, hắc lào tứ tung.

    Trên đầu chấy rận như sung,

    Rốn lồi quả quít, má hồng trôn niêu.

    Cô tưởng mình cô ái ố mỹ miều,

    Chồng con chã lấy, để liều thân ru?

    Hai nách cô thơm như ổ chuột chù,

    Mắt thì gián nhấm, lại gù lưng tôm.

    Trứng rận bằng quả nhãn lồng,

    Miệng cười tủm tỉm như sông Ngân Hà.

    Con rận bằng con ba ba,

    Đêm nằm nó ngáy cả nhà thất kinh.

    Hàng xóm vác gậy đi rình,

    Hóa ra rận đực nóng mình bò ra.

    Bánh đúc cô nếm nồi ba.

    Mía re tráng miệng hết và trăm cây.

    Giã gạo vú chấm đầu chày,

    Xay thóc cả ngày được một đấu ba.

    Đêm nằm nghĩ hết gần xa,

    Trở mình một cái gãy mười ba thanh giường.


    [​IMG]

    Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa

    Hồi còn đi học đại học được nghe ông thầy người bắc đọc cho cả lớp nghe trong lúc giải lao.

    Nhớ lúc đó nghe xong nhiều chỗ thắc mắc hỏi thầy:

    Răng đen hạt nhót là tục nhuộm răng đen của phụ nữ miền bắc

    Mía re là tên gọi của một loại mía có thân và mắc vừa dài vừa ốm, đại khái vậy vì lâu quá không còn nhớ rõ nữa

    Thầy giải thích xong cả lớp xúm lại lấy tập ghi vô cho nhớ.

    Giờ nghĩ lại thấy lúc đi học là vui nhất
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng chín 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...