Tản Văn Cô Gái Nhỏ - Abu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lan Trinh, 1 Tháng mười 2020.

  1. Lan Trinh Lan Trinh

    Bài viết:
    37
    Cô gái nhỏ

    Tác giả: ABU

    Thể loại: Tản văn


    * * *

    Rồi tất cả lại được trở về theo một quỹ đạo, cho dù có ra sao, có như thế nào nó cũng về mức ban đầu. Sau bao nhiêu vật vã trong cái đống bộn bề chưa ai có lời giải thích được "Tình là chi?" của A Bộ, cuối cùng cô gái bé nhỏ đã chọn cách kết thúc cho cuộc tình có thể coi đó là sự nuối tiếc cho một câu chuyện tình yêu đẹp, cũng có thể cho đó là một câu chuyện tình yêu nhạt nhẽo. Có phải cô ta đã đánh rơi cái nắm tay của một chàng trai tốt? Từ thuở A Bộ buông câu:

    - Chúng ta dừng lại đi!

    Sau bao lần nói chia tay, lần này đã là thật, cũng chả phân định được cô ấy đang muốn gì, cần gì đúng hay là sai?

    Thực ra cô gái đơn giản cần sự quan tâm từ người yêu của mình, nhưng thật không may anh ta đã không cho cô được điều đó. Cái giây phút A Bộ cần nhất một lời hỏi thăm khi cô gặp một sự cố khiến cô ta lâm vào khủng hoảng, A Bộ đã từng là một nạn nhân của xâm phạm thân thể, khi gia đình phát hiện liền lập tức đập nát hết tất cả thiết bị có thể liên lạc, đuổi cô gái ra khỏi nhà cùng những lời mắng nhiếc, chửi rủa.. một cú sốc đối với một cô gái tuổi trưởng thành, hoàn toàn bị lợi dụng, thủ phạm cũng chính là người anh trai nuôi - con trai nuôi đối với cả gia đình của A Bộ.

    Cô gái như chết lặng, không còn đủ nhận thức, cô gái nhỏ này chỉ còn người yêu là thân cận nhưng rồi.. đã từ lâu cũng đã không dành cho nhau câu hỏi thăm, thực sự cô gái đáng thương này chẳng biết đi về đâu, giờ đây chỉ cầm trên tay cái điện thoại bấm nút cũ nức nở gọi lớp trưởng vì trong điện thoại chỉ có duy nhất số điện thoại của cậu ta. Chỉ vỡ òa, không tiền, chả có gì, chỉ có một balo chứa đầy quần áo, A Bộ đã ngồi phía sau vườn nhà mà trốn sự lôi đình của người cha say men rượu đang đập phá đồ đạc trong nhà. Đã từng lóe lên trong đầu việc tự tử, nhưng không.. Sau khi người cha hoàn toàn tỉnh táo thì nhận ra đâu phải người con gái mình muốn, tất cả chỉ là sự hiểu lầm, rồi cha và mẹ của A Bộ cũng đã an ủi, động viên cô ấy rất nhiều, đòi lại công bằng cho con gái, thực sự đó là một khủng hoảng trầm trọng, bị mọi người ruồng rẫy. Nhiều lúc rất muốn nói cho cậu ấy nghe, những giây phút đối mặt với sợ hãi cần lắm một người lắng nghe đổi lại là chả có một ai. Kể từ đó, vẻ ngoài cười nói vui vẻ, bên trong lại bị con ác quỷ cô độc chiếm đóng, dần thu mình chuyện riêng tư không ai biết, không ai hiểu. Đôi lúc như vỡ tan tành thì A Bộ viết ra cho nhẹ lòng, viết mọi cảm xúc, cứ viết, cứ viết, dần thành thói quen viết nhật kí mỗi ngày đó là cách để giải tỏa nỗi lòng cho một người chả có ai để tâm sự, cũng chả muốn kể cho ai nghe.

    Qua quá nhiều chịu đựng cho cuộc tình chẳng đi đến đâu, không thể hỏi thăm một câu, nhiều lúc muốn bật khóc khi thấy cảnh cậu ta đùa giỡn thân thiết với những người khác, trong khi đối với A Bộ thì lướt qua như người dưng. Lòng ích kỉ hiện tại lại nổi lên, ghen ghét, tủi thân cứ dồn dập vào suy nghĩ, chúng như thôi thúc một cái gì đó.

    Như vậy là tình yêu ư?

    Hay đó chỉ là sự nhỏ nhen của A Bộ, trong cuộc tình này cũng còn không ít chuyện đẹp chứ nhỉ, nhưng trong đầu của cô chỉ hiện hữu những khoảnh khắc buồn, như khắc tạc trong suy nghĩ.

    Sau mọi việc, cô gái nhỏ cũng chỉ là một con quái vật đơn độc, lại bắt đầu trở về vạch xuất phát. Mỗi buổi sáng thức dậy A Bộ chỉ muốn không bỏ phí một ngày nào bởi những việc vô nghĩa, một phút giây trống rỗng chả làm gì có ích cho bản thân, không thể dành ra mười lăm phút chỉ để tắm nắng, không thể dành ra hàng giờ đồng hồ để hóng drama.. cô chỉ muốn lao đầu vào công việc, thi thoảng A Bộ lại chăm sóc vườn rau nhỏ nhỏ cô tự trồng, đọc vài trang sách, nghe dăm ba bản nhạc thế là đủ chill đối với con người đơn độc này rồi.

    Một thời gian nỗ lực, cắm cúi vào những bận rộn, A Bộ lại trở về một con người trưởng thành hơn, chỉ thích chìm trong khoảng không một mình, chỉ cần một tiếng động lớn vô tình phát ra cũng đủ để cho cô cáu gắt, không còn thân thiện nữa, rơi vào một hố sâu không lối ra, cô gái ấy dần kiệt sức, sắp buông bỏ mọi thứ. Một bài hát vang lên:


    ".. Nắng phai hàng mi u buồn

    Từng giọt sầu dâng kí ức

    Sao đành phải quên đi

    Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé

    Bây giờ còn giữ lời hứa xưa kia vẫn đây.."

    Bỗng A Bộ trực trào, trái tim như bị lời bài hát kia dẫm nát đau thương, kỉ niệm xưa ùa về như thác đổ, đọc lại những tác phẩm, bài viết cũ cất giữ kĩ càng kí ức trong bóng tối, một cảm giác tim đập thình thịch như đang tỏ tình crush vậy, tay run lên, mọi thứ dồn về cùng một lúc. Chẳng hiểu nổi đầu óc A Bộ suy nghĩ gì, đã bảo quên rồi, hay còn tình cảm. Lại vô thức, lại gạt bỏ mọi thứ, bâng quơ, như một cỗ máy vô hồn, hay lại còn cảm xúc, lại còn rung động, nếu như vậy người ta cũng đã đi xa. A Bộ vẫn không khống chế được bản thân, lại đưa mình thành một con người đáng thương, tự dồn mình vào ngõ cụt khốn cùng bao bọc bởi bức tường cô ta dựng lên. Bao giờ người con gái ấy có thể trở về như ngày nào, một tâm hồn trong sáng, nụ cười luôn trên môi, chả lo nghĩ muộn phiền mạnh dạn bước ra khỏi bế tắc, con người của ngày trước còn đâu.

    Tất cả đã khác..


    -End-
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng tư 2022
  2. Đăng ký Binance
  3. Linh hi

    Bài viết:
    34
    Chào bạn, mình là thành viên của Land of Oblivion, hôm nay ghé qua góp ý một chút về truyện "Cô gái nhỏ" của bạn!

    *Về nội dung: Truyện này bạn lột tả được rõ nét nỗi đau của một cô gái trước rất nhiều sóng gió cuộc đời, dẫn tới việc cô ấy dần thu mình lại trong thế giới của riêng mình. Hơi khó diễn tả cảm xúc của mình, bởi trạng thái cảm xúc của A Bộ trong truyện có nhiều lúc tương đồng với tâm trạng của mình, trong vài khoảnh khắc thôi^^ Đọc mà cứ bị hút ấy, cảm thấy truyện của bạn rất chân thực, cũng rất đau lòng, mà hình như khi viết truyện này, bạn dường như đặt hết mạch cảm xúc của mình vào đó để viết ấy, đúng kiểu tản văn!

    Nhưng mà, mình thấy ở truyện A Bộ thực sự rất đáng thương ấy, bên mình xưng hô tránh dùng từ "cô ta" nên để "cô ấy" hoặc "cô" thôi, bởi theo kinh nghiệm đọc truyện của mình, từ "cô ta" được dùng hơi gay gắt, hay dùng cho mấy vai phản diện^^

    *Về hình thức: Nhìn chung bạn đã đảm bảo được giãn cách dòng và khá chỉn chu trong việc đánh máy, mình không thấy lỗi nào về chính tả và đánh máy luôn^^. Tuy nhiên, vì là truyện tản văn nên nhiều lúc cảm xúc bạn đặt vào quá nhiều, nên mình để ý có khá nhiều câu bạn diễn đạt quá dài:

    Ví dụ: "Cái giây phút A Bộ cần nhất một lời hỏi thăm khi cô gái ấy gặp một sự cố khiến cô ta lâm vào khủng hoảng, A Bộ đã từng là một nạn nhân của xâm hại tình dục, khi gia đình phát hiện liền lập tức đập nát hết tất cả thiết bị có thể liên lạc, đuổi cô ta ra khỏi nhà cùng những lời mắng nhiếc, chửi rủa.. một cú sốc đối với một cô gái tuổi trưởng thành, hoàn toàn cô ta bị lợi dụng, thủ phạm cũng chính là người anh trai nuôi - con trai nuôi đối với cả gia đình của A Bộ."

    Nguyên một đoạn này mình nghĩ bạn nên có dấu chấm câu ngắt đoạn:

    "Cái giây phút A Bộ cần nhất một lời hỏi thăm khi cô gái ấy gặp một sự cố khiến cô ấy lâm vào khủng hoảng. A Bộ đã từng là một nạn nhân của xâm hại tình dục, khi gia đình phát hiện liền lập tức đập nát hết tất cả thiết bị có thể liên lạc, đuổi cô ra khỏi nhà cùng những lời mắng nhiếc, chửi rủa. Đây là một cú sốc đối với một cô gái tuổi trưởng thành, cô hoàn toàn bị lợi dụng, thủ phạm cũng chính là người anh trai nuôi - con trai nuôi đối với cả gia đình của A Bộ."

    Khi mình để dấu chấm câu ngắt đoạn thì người đọc sẽ dễ hiểu được mạch truyện hơn ấy!

    Phía trên là một số cảm nhận chủ quan của mình khi đọc truyện này của bạn. Chỗ nội dung ấy, mình đúng kiểu cảm xúc nào dâng lên là đánh chữ luôn ấy, nên câu từ lộn xộn lắm^^! Nói vui vậy thôi, mình hi vọng những góp ý nhỏ này của mình có thể giúp bạn ngày càng hoàn thiện những tác phẩm của mình!

    Lời cuối, chúc bạn một ngày tốt lành!

    Thân!
     
    Mạnh ThăngLan Trinh thích bài này.
  4. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Chào bạn, mình là thành viên của Land of Oblivion, hôm nay nhận xét chút ít về truyện "Cô gái nhỏ" của bạn.

    Về tên truyện, chỉ mới đọc thôi cũng đã hình dung được ngoại hình của nữ chính, có lẽ là nhỏ nhắn, đáng yêu và xinh xắn nữa. Phải hăm nào? Tên truyện ngắn gọn, nhẹ nhàng, không quá dài cũng không quá ngắn. Mình rất thích. Chỉ ba từ cũng đã hé lộ về nội dung tản văn sẽ xoay quanh cuộc sống của cô gái nhỏ, khiến mình có chút tò mò và thú vị, muốn được khám phá.

    Mình có góp ý nhỏ, mình nghĩ bạn nên thêm ảnh bìa, ảnh bìa sẽ tôn lên màu sắc cho truyện của bạn, giúp truyện sinh động và thu hút người đọc chú ý nhiều hơn, nhất là với các bạn ưa thích tranh ảnh à nha.

    Về nội dung. Cô gái tên A Bộ. Cái tên khiến mình nghĩ đến A Bộ Sát Sát trong phim run rẩy đi A Bộ, đơn giản vì cái tên quá giống nhau. Bạn có xem phim ý hăm vậy? Hi hi.

    Mình thấy bạn đã lồng ghép được nội tâm nhân vật vào truyện rất phong phú, chân thật. Cách diễn tả tâm trạng của bạn khiến câu chuyện thêm đặc sắc hơn. Khi đọc truyện, mình đã cảm nhận được nỗi đau của A Bộ, hiểu được tâm tư của A Bộ. Những điều không hay cứ dồn dập kéo đến khiến cô gái như bị nhấn chìm vào vũng bùn lầy và không có cách nào thoát ra được, từ đó cô sống nội tâm và cô đơn, thu mình lại dưới vỏ bọc mạnh mẽ, cứng rắn.

    Về hình thức, mình thấy câu chữ của bạn khá rõ ràng, rành mạch. Tuy nhiên, có lẽ vì mải cuốn theo cảm xúc của A Bộ nên đôi chỗ mình thấy bạn vẫn còn diễn đạt chưa được mượt, còn vấp và thừa thiếu câu từ. Về cách xưng hô, mình thấy bạn nên thay từ "cô ta" thành "cô ấy". Mình thấy vậy sẽ thân thương hơn rất nhiều. Vì mình cảm thấy từ "cô ta" thường để dành cho nhân vật phản diện hơn là nhân vật chính diện. Về chấm câu ngắt nghỉ bạn vẫn còn mắc lỗi ở một số chỗ chưa hợp lý.

    Sau đây là chút góp ý của mình về truyện của bạn. Nếu có gì sai sót mong bạn thông cảm. Cảm ơn bạn đã lắng nghe. Thân gửi.
     
    Mạnh ThăngLan Trinh thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...