Có Đáng Để Yêu Thương Thể hiện: Đức Anh ft Du Uyên Sáng tác: Đức Anh "Có Đáng Để Yêu Thương" không chỉ đơn thuần là một ca khúc tình yêu mà còn là lời nhắc nhở về giá trị bản thân. Giữa những rung động và tổn thương, đôi khi điều tốt nhất chúng ta có thể làm là học cách quay về với chính mình, tự chữa lành và tìm thấy bình yên từ sâu thẳm trái tim. Sự kết hợp giữa Đức Anh và Du Uyên tạo nên một bản song ca đầy cảm xúc. Giọng hát của cả hai không chỉ mềm mại mà còn chứa đựng sự day dứt và chân thành, giúp ca khúc dễ dàng chạm đến trái tim người nghe. Những ai từng trải qua cảm giác bị bỏ lại trong tình yêu chắc chắn sẽ thấy mình trong từng câu chữ. Lời bài hát: Sẽ đến lúc em chợt nhận ra Xung quanh chỉ toàn là xót xa Tự nhìn xem em quá tổn thương Quá nhiều nỗi buồn vương Đêm về tự cười trước gương Vẽ ký ức đến khi tàn phai Em biết sai khi cố chờ ai Dù cho có là điều nhỏ nhất Cũng chẳng có mà mất em tự phải ôm lấy em Bao nhiêu niềm đau ở trên cõi đời Ngày em đi em sẽ trả lời Cứ đem con tim chơi vơi mong đợi 1 cơn mưa rơi Một bài hát cất lên không lời Người ta cũng cứ thế xa rời Người khách không mời, em ơi em lại chơi vơi Chẳng lẽ em lại không đáng để yêu thương Hay tình yêu của em quá đỗi tầm thường Thời gian đẹp nhất gọi là thanh xuân Vậy thì thanh xuân em đâu Ngồi lặng yên bên hiên có một cơn mưa Câu hỏi cũ hiện lên biết sao cho vừa Tình yêu rộng lớn cho người cô đơn Thôi em tìm về chính em Sẽ tốt hơn Giữa thành phố trong màn mưa em chẳng có 1 người đưa Có phải đã đến mức dư thừa Thì thôi tàn nhẫn một lần hơn đau trăm lần Đâu còn điều chi đến nỗi bận tâm Chỉ là lời hứa phía sau nụ cười Đã làm em cứ ngỡ mặt trời Tình yêu vốn dĩ chỉ là đớn đau thôi mà Chờ trôi những tháng ngày qua Đếm ánh sao ngập tràn trên cao Có nước mắt ai tuôn trào Ánh đèn đường rọi theo bước em về nơi cô đơn Rồi ngày mai đến cũng chẳng 1 người bên em Tự hát khúc ca êm đềm Mây giữa trời Em ơi cứ hoài chơi vơi Chẳng lẽ em lại không đáng để yêu thương Hay tình yêu của em quá đỗi tầm thường Thời gian đẹp nhất gọi là thanh xuân Vậy thì thanh xuân em đâu Ngồi lặng yên bên hiên có một cơn mưa Câu hỏi cũ hiện lên biết sao cho vừa Tình yêu rộng lớn cho người cô đơn Thôi em tìm về chính em sẽ tốt hơn