Một nỗi hồ đồ Gây lên tất cả Trái tim trao người Người phản bội lại Hỏi là tại sao Chàng chẳng nói gì Cứ ngỡ việc nước Chàng đành phản bội Nhưng ngờ được đâu Lòng chàng có người Hỏi là người nào Chàng chỉ nhìn nàng Hỏi lại một câu Người hầu bên nàng Nay ở đâu rồi Chàng quay bước đi Nàng mới nhớ tới Cô người hầu nhỏ Bị mẹ nàng chửi Đuổi ra khỏi phủ Nàng chợt hiểu ra Chàng yêu cô ấy Cô người hầu nhỏ Dễ thương, dễ mến Cướp mất trái tim Người mà nàng thương