Ngôn Tình Chuyện tình cà chua - Mực mực nhỏ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mực Mực Nhỏ, 19 Tháng tám 2019.

  1. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Tên truyện: Chuyện Tình Cà Chua.

    Tác giả: Mực Mực Nhỏ.

    Thể loại: Ngôn tình, Hồi Ức, Thanh Xuân Vườn Trường.

    Văn án:

    Chuyện tình Cà Chua - đây cũng gần như được xem là nữ chính kể lại câu chuyện tình yêu thời thanh xuân vườn trường của mình. Và tất nhiên đây là câu chuyện dài, đi từ tâm trạng thiếu nữ mới biết yêu lần đầu đến dần dần trưởng thành hơn. Đủ mọi cung bậc cảm xúc: Ngọt ngào, hồi hộp, hạnh phúc, thất vọng, buồn bực, ảo tưởng sức mạnh, đa nghi, mất niềm tin vào tình yêu.. của cô gái nhỏ nhắn nhút nhát.

    Cà Chua của chúng ta chỉ là một cô gái bình thường, mang tâm tình một thiếu nữ, lỡ xa chân yêu thầm Trứng Gà. Anh là một chàng trai trông khá được, nằm trong top 5 học sinh giỏi Toán toàn trường. Cô luôn xem anh là một "Ngôi Sao" mà bản thân cần cố gắng thay đổi để có thể lại gần anh hơn, nhìn anh rõ hơn. Cô tự ti về vẻ ngoài của mình, về sự nhút nhát của mình, nhưng vì anh cô sẽ cố gắng thay đổi. Từ ngày trúng tiếng sét ái tình với anh - "Trứng Gà", tuy chỉ là nhìn anh từ xa. À cũng có lẽ anh không biết đến sự tồn tại đến người con gái yêu anh - là cô. Nhưng những hành động, những cử chỉ vô tình thấy anh, bắt gặp anh lại làm tim cô xao xuyến đến lạ. Tình yêu trong cô cứ lớn dần lên theo từng ngày, từng ngày như một quả bom nổ chậm. Bắt đầu hình thành thói quen tìm kiếm anh trong sân trường, sân tập thể dục, đi vào lớp.. Bởi vậy người ta mới nói, yêu thầm khổ lắm mấy ai hiểu được.

    Cà Chua cận 3 độ, ngồi bàn đầu không đeo kính thì không thể nhìn thấy chữ. Giữa sân trường rộng lớn, chỉ cần là Trứng Gà thì liếc mắt cô cũng nhìn ra. Với cô, yêu "Trứng Gà" đó là một cảm giác mới mẻ, hạnh phúc - tình đầu non nớt, trong sáng. Vô tình va phải ánh mắt của anh, chợt thấy anh cười, chỉ cần trường tập trung thì không nhịn được lại kiếm chỗ lý tưởng ngắm anh.. chỉ cần bấy nhiêu thôi cũng đủ làm tim cô loạn nhịp cả ngày. Vừa muốn đấu tranh thổ lộ tình cảm của mình, lại lo sợ anh bất ngờ mà không chấp nhận. Nhưng bỏ qua anh thì lại không nỡ.

    Bạn có thích nấu ăn không? Khi sử dụng cà chua mà kết hợp với trứng gà thì sẽ cho ra những món ăn vô cùng ngon và dinh dưỡng.. Vậy liệu Cà Chua và Trứng gà, họ có thể đến được với nhau đến cuối cùng hay không? Hay như "Tình đầu chỉ đẹp khi còn dang dở"? Cùng nhau xem lại hồi ức của cô ấy nhé.


     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng năm 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua một..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày xưa, xưa kia, trong một buổi chiều sau cơn mưa nhỏ đầu tháng bảy, không khí trong lành, nhìn mọi vật như được khoác mình trong lớp áo mới tươi đẹp, nhảy nhót ngoài hiên nhà ấy vậy mà Cà Chua lại rất buồn lòng. Vì sao ư? Bởi vì Cà Chua đang thất tình.

    Vào một ngày nọ, vô tình Cà Chua bắt gặp một nụ cười tỏa nắng khi vừa đánh xong quả bóng vào rổ của anh chàng Trứng Gà đã khiến trái tim bé bỏng của cô đập liên hồi. Từng giọt mồ hôi lăn tăn trên làn má láng mịn, gương mặt đỏ đỏ hồng hồng vì chơi thể thao. Với đầu tóc được cắt gọn gàng, mái tóc được cắt xéo ngắn nửa trán thấm đượm mồ hôi. Cảnh tượng đó làm lòng Cà Chua như bị đốn ngã, tim đập liên hồi như mới chạy nhanh cự ly 500m vậy. Rồi xong, vậy là cảm nắng người ta rồi. Bao nhiêu năm không màng tình yêu nam nữ, mới hôm qua còn lên tiếng cười nhạo bọn yêu đương sớm, không lo học hành. Chắc là nghiệp quật rồi.

    Và chuyện gì đến thì nó cũng sẽ đến, cái gì nên diễn ra thì nó cũng phải diễn ra. Cả gần một năm rưỡi học cấp ba chưa ấn tượng với bất kì ai. Còn giờ chỉ cần đến trường kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy cậu ấy. Không thấy lại thấy bản thân bất ổn, kiểu gì cũng sẽ lãng vãng đi ngang qua lại lớp cậu ấy. Mà Cà Chua cũng có lòng tự trọng của con gái lắm nhé. Người ta nói gì nhỉ: "Nếu bạn thích bạn sẽ tìm cách, nếu không thích bạn sẽ tìm lý do". Vậy nên đừng ngạc nhiên khi cả một buổi học Cà Chua có thể lượn ngang lớp Trứng Gà đến hai, ba lần. Tình yêu ngày một chớm nở, Cà Chua luôn âm thầm dõi theo Trứng Gà, có thể là ngắm nhìn cậu ấy chơi thể thao. Có thể là cảnh Trứng Gà đùa vui với các bạn nam trước hành lang lớp, cũng có thể là cảnh cả nhóm con trai ngồi vây xung quanh nghe cậu ấy đàn guitar và hát. Bạn có thể tưởng tượng khung cảnh sẽ là, có một cô bé mặc đồng phục trường ngồi trên thành hàng lang đeo tai phone, lâu lâu lại ngâm nga theo một điệu nhạc. Cạnh cô là cô bạn thân đang đứng cầm điện thoại chơi game. Gần đấy thì có một nhóm con trai, gái ngồi đàn hát nghêu ngao chờ trống vào lớp. Nhưng mà chắc bạn không biết, chỗ ngồi của cô bé ấy vừa vặn có thể thấy rõ mọi hành động của cậu. Chắc không có ai biết, điện thoại của cô ấy chưa hề được mở. Và có lẽ chả ai biết khoảng cách của Cà Chua và Trứng Gà lúc này sẽ luôn được duy trì gần bằng mười bước chân.

    Người trao một nụ cười, ta mất một đời để quên. Ngày ngày Cà Chua đều nhớ đến nụ cười ấy, nhớ đến da diết, làm gì cũng nghĩ đến Trứng Gà. Kiểu tâm trạng lúc này của cô chính là ám ảnh – giai đoạn đầu của đơn phương. Vừa nôn nao, vừa háo hức gặp, lại sợ không cẩn thận gặp mặt. Sợ không biết nên nói gì mới có thể ghi ấn tượng tốt với crush. Bắt đầu theo dõi những fanpage "Cua trai, Hội Crush, Tình yêu phải biết nắm bắt, Bloger vẩn vơ, Yêu Thầm..". Bắt đầu đọc linh tinh, suy nghĩ nhiều và nhớ anh.

    Điều đầu tiên khi mở mắt ra phải làm chính là nghĩ đến anh: Không biết giờ anh Trứng Gà đã thức dậy chưa nhỉ? Anh đã ăn sáng chưa, anh đang làm gì nhỉ.. Đã bắt đầu chuẩn bị đi học chưa, hay đã dậy lâu đi chạy thể dục rồi, hay là giờ vẫn còn nằm dán trên giường? Rồi từ từ, tốc độ yêu thích nhung nhớ lại ngày một tăng, đến mức một ngày không gặp được là trong người liền bứt rứt, buồn bực. Mở mắt ra cũng nhớ, nhắm mắt lại cũng nhớ. Bắt đầu mong muốn được nhiều hơn một chút, mong cậu ấy có thể nhìn thấy mình một chút, đi ngang qua cũng được. Cười vu vơ một cái cũng tốt, mỗi ngày đi học để thấy anh, cảm giác cũng không tệ nhỉ. Thầm mong chữ duyên phận, mong sao cho hai người vô tình gặp nhau càng nhiều.. mong cho bà nguyệt se tơ kết chỉ cho Cà Chua và Trứng Gà.

    Nhưng trớ trêu thay, hết lần này đến lần khác Trứng Gà đều rất lạnh lùng không quan tâm đến Cà Chua. À đúng hơn là chắc cậu ấy còn không biết đến sự tồn tại của Cà Chua nhỉ. Cà Chua đôi lần đều rất thất vọng, rất nhụt chí, rất muốn buông bỏ tình cảm này. Không muốn mình cứ tiếp tục ngu ngơ thích cậu, không muốn ngày tối chỉ có thể nghĩ đến cậu. Càng không muốn cậu thấy tớ phiền, cậu chán ghét tớ. Trang fanpage Crush có một câu khá hay rằng: "Trong chuyện tình cảm, cậu thích tớ, tớ cũng thích cậu, đó là hạnh phúc. Nhưng nếu cậu không thích tớ mà tớ thích cậu, đó là phiền phức." Có lẽ chúng ta đang trong loại trạng thái này nhỉ.. Nhưng cứ mỗi lần nhìn quyển sổ tay trên tủ đầu giường, nhìn những hình ảnh Trứng Gà chơi bóng chuyền, những tấm ảnh cậu vui đùa cùng bạn bè mà bản thân đã lén chụp được thì lại không thể chấm dứt nổi.

    #Cà Chua lại yếu đuối rồi
     
    Gill, Hạ Mẫn, jenykhuong3 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  4. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua hai..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Yêu đơn phương chính là cái cảm giác mình thích, cực kì thích một người nào đó mà chỉ có bản thân và trái tim biết. Có chút tủi thân, có chút đau lòng, có chút nhớ nhung, một chút hạnh phúc và kèm theo đó là một chút ghen tuông. Tất cả như hòa quyện lại, tựa sâu thẳm như con thú bị nhốt trong lồng, điền cuồng gào thét chờ ngày vùng dậy..

    Lật lật quyển sổ nhật kí nhỏ để trên góc kệ tủ:

    - Ngày 12 tháng 01, đi cổ vũ cho Trứng Gà thi bóng rổ giao lưu với trường bạn – *hình ảnh* Thật đẹp trai, thật soái. Mình còn quen được Susu – một bạn học 10B6, bạn ấy cực kì dễ thương, rất vui tính lại sống rất lạc quan tích cực. Trứng Gà có phải cũng thích dạng người giống như vậy không?

    - Ngày 14 tháng 02, Valentine cố ý đi học sớm, may quá các bạn chưa lên, đặt hộp quà nhỏ bỏ một chiếc móc khóa xinh xinh vào hộc bàn Trứng Gà rồi lượn ra căn teen trường giả vờ đi học sớm ăn sáng – Chắc không ai biết đâu. Không biết cậu ấy sẽ dùng hay vứt đi nhỉ?

    - Ngày 23 tháng 03, sinh nhật Trứng Gà, lần này may quá có thể đường đường chính chính tặng quà rồi vì cậu ấy có tổ chức. Lượn lờ chọn quà cả một buổi chiều, còn chọn trước cả nửa tháng mới được một cái đồng hồ vừa ý. Giờ hay rồi, bạn bè toàn đi tiền, mình là người duy nhất tặng quà. Ôi, ngượng chết mất. Thật may cậu ấy đeo rồi *hình ảnh*, quả nhiên rất hợp với cậu ấy.

    - Ngày 07 tháng 04, Trứng Gà bị trật chân khi chơi bóng rổ – rất đau đi, thật muốn chạy nhanh tới xem thế nào.. nhưng mình lại không có tư cách quan tâm, lại chả giúp gì được. Thật đau lòng, không biết đến khi nào mới bớt nữa, haizz..

    - Ngày 13 tháng 04, chân Trứng Gà có vẻ hết đau rồi nhỉ, may quá không nặng lắm.. anh ấy lại chơi bóng rổ rồi.. cứng đầu chết đi được. Mà cũng đúng thôi, có lẽ nếu không phải vậy mình sẽ không thích cậu ấy. Trứng Gà từng nói: "Còn trẻ nên vận động nhiều một chút, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn." Có lẽ vậy nên hoạt động nào, chỉ cần là thể lực cậu ấy đều đứng nhất. Đáng tiếc cuộc thi chạy 100m mình chỉ là người về 2..

    - Ngày 28 tháng 04, ngày mai được đi cắm trại với lớp 3 ngày 2 đêm, năm nay tổ chức ngoài biển, thật háo hức, vui thích. Có thể ở cạnh cậu ấy suốt rồi, căng thẳng nhỉ.. Chắc tối nay khó ngủ đây. Aaaaaaa.. Thật kích động. Không được phải lựa chọn những bộ đồ thật xinh đẹp nào.. *Mặc dù trước đó đã dành ra 2 buổi chỉ để thu xếp đồ, vật dụng để đi chơi*.

    Đầu tiên có thể là một chiếc áo croptop màu trắng ôm kết hợp với quần đùi màu đen và áo sơ mi sọc ca rô đen đỏ. Xong đi biển thì sẽ có một cái đầm Maxi đen hai dây và khoác áo voan mỏng đen dài bên ngoài, một bộ đồ ngủ, một cái chân váy xanh dương sọc ca rô kết hợp với áo thun trắng. Ngày mai khởi hành Cà Chua sẽ mặc một áo thun trắng sọc ca rô đen kết hợp với quần jean đen và áo khoác hồng mang đôi sneaker trắng yêu thích của mình và một cái nón kết đen nữa là xong. Ừm một ít nội y bên trong, rồi xếp đồ bỏ vào ba lô thôi.. bỏ đồ vào, 1 tuýt kem chống nắng, 2 cây son màu đỏ cam và hồng san hô, một cây son dưỡng, một chai nước hoa, xạc dự phòng, tai nghe, dây xạc, bút, giấy notes, thẻ học sinh, khăn giấy, cuốn sách "Yêu một người khó lắm", một cái túi nhỏ. Oke lá la.. Hơi bị nặng nặng rồi ý.

    Woa đủ hết chưa nhỉ.. ừm để xem.. hì hì nhật kí nữa nhỉ.. tất nhiên là không thể thiếu mày được. Thẻ nhớ đã được thay mới, 16GB tha hồ chụp choẹt. Thật nôn nao làm sao, hẹn báo thức 6: 00 am, bật bài "Giả vờ nhưng em yêu anh" của Miu Lê, ngâm nga rồi đi ăn tối. Còn 12 tiếng 47 phút 36 giây nữa mới có thể gặp anh, mau tới sáng mai nào..

    10 tiếng 32 phút 07 giây.. thời gian trôi qua thật chậm.

    9 tiếng 28 phút 56 giây.. aaaaa lâu đến sáng thế nhỉ.

    8 tiếng 3 phút 17 giây.. sao lại có cảm giác mình không có tiền đồ gì hết vậy nhỉ. Haizz không được, phải sang chảnh lên, đi chơi thôi mà, căng thẳng cái gì, lo lắng cái gì, bình tĩnh, phải bình tĩnh. Là vì trước giờ chưa bao giờ được đi biển mà lại không có người lớn theo nên mình mới háo hức, vui vẻ, hạnh phúc và lo lắng thôi nhé. Không phải tại cậu đâu, ngủ sớm, mai có thể xinh đẹp, đáng yêu để gặp cậu ấy rồi. Hí hí đắp miếng mặt nạ rồi đi ngủ thôi.

    5: 38 AM, Cà Chua giật mình tỉnh giấc.. *nhìn nhầm thành 6: 38 AM* aaaaa trễ rồi.. Lo vệ sinh cá nhân, tắm táp thơm tho, gội đầu, vừa lau tóc ướt vừa bước lên phòng.. hửm sao giờ điện thoại lại reo.. Thật là giờ mới 6: 05 AM, ngồi sấy tóc và nghịch điện thoại. Hihi Trứng Gà cập nhật trạng thái mới kìa *Sao lại háo hức đến nỗi giờ đã dậy rồi nhỉ, trong khi báo thức lại là 6: 00 ❤ - 30 phút trước* Trứng Gà cũng dậy sớm hơn báo thức giống mình.. Thật là trùng hợp.. aaaa vui quá cái đó có được xem là tâm linh tương thông không nhỉ.. bật bài nhạc "Làm người yêu em nhé" lá la và mang ba lô xuống nhà, phụ mẹ nấu sáng thôi..
     
    Gill, jenykhuong, kimnana1 người nữa thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  5. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua ba..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đến trường, Trứng Gà đang đứng trước cửa lớp nói chuyện với bạn kìa.. (Cà Chua phải đi ngang qua lớp Trứng Gà mới đến được lớp Cà Chua) bước chân nhỏ qua.. Thịch Thịch Thịch.. thật gần.. chỉ cách nhau có một gang tay. Bình tĩnh, phải tỏ ra như không có gì hết.. *A - bị đụng trúng*

    - Xin lỗi, cậu không sao chứ? (Trứng Gà nói)

    - À.. ừm.. tớ không sao, không sao. * Sao lại có người có giọng nói ngọt đến thế chứ, còn cười nữa.. không được rồi, bỏ chạy*

    - Haha.. Trứng Gà ơi là Trứng Gà, nam thần ha, nằm trong top 5 nam thần của trường là cái khỉ gì chứ, còn không phải là làm bạn nữ khả ái của chúng ta sợ chạy mất dép rồi sao. Haha.. Không có tiền đồ gì hết, hèn chi vẫn ế. Haha..

    Trứng Gà cười với mình kìa.. tim lại điên cuồng đập rồi, tưởng chừng nổ tung luôn rồi đó, không thể chịu nổi mà. Thật may định lực của mình còn tốt, không sổ sàng lúc ý. Haizz chả bù cho lần đầu tiên gặp. Mình nhớ lúc đó mình đang đọc sách ở ghế đá thì có một trái bóng rổ lăn đến chân làm mình giật nảy người mà nhảy luôn lên ghế. Bị cả nhóm chơi bóng chuyền cười trêu, ấn tượng nhất vẫn là nụ cười tỏa nắng của cậu. Xong cậu nói: "Chuyền giúp tớ trái bóng rổ với!", mình nhặt trái bóng rổ lên, lần đầu tiên cầm.. ôi sao nó nặng thế nhỉ.. ráng ném hết sức đi. Kết quả thì hay rồi, tính quảng đường ném và quãng đường lăn bị lệch hướng thì bỏ đi, điều đáng nói là lực không đủ nên cộng lại chắc chỉ được 1 nửa quảng đường.. Nhục, quá nhục, bình thường tay mình cũng đâu yếu, sao lại có cảm giác liễu yếu đào tơ vậy nè.. huhu. Dây Tây còn cười nhạo mình nữa chứ, nhìn vậy là có thể biết lúc ấy bản thân có bao nhiêu mất mặt. Trứng Gà thấy mình ném liền chạy theo hướng đó bắt lấy, còn cười và cảm ơn mình nữa. Huhu vấn đề là vẫn không hết nhục. Người ta gặp nhau, cảnh tượng như phim ngôn tình vậy đó, sao lúc mình thật xinh đẹp, dễ thương lại không gặp, mà cái lúc mình như bị chạm mạch ý thì cậu ấy lại nhìn thấy. Hình tượng ngọc nữ của mình, xong rồi, xong rồi. Lần gặp thứ hai là lúc Cà Chua và Dâu Tây đang trực nhật, Dâu Tây đi giặt khăn lau bảng, Cà Chua quét lớp, nhạc thì mở lớn, đúng đoạn cao trào của bài "Trouble Maker", cứ tưởng chỉ còn mỗi mình thế là feel theo nhạc. Mắt thì nhắm, tưởng tượng bản thân là vũ công chuyên nghiệp nhảy múa loạn xạ, rồi hát theo.

    - Ha.. Khụ.. Xin lỗi mình không quấy ngang chứ? *mở mắt ra, nhìn chằm chằm, nhắm mắt lại, mở ra lần nữa* Đủ mất mặt lần 2. Bị bắt gặp thì thôi đi, đằng này tại sao cứ lại là cậu ấy. Ông trời ơi, ông có cho con đường lui không vậy?

    - Trực nhật lớp mà cũng có thể vui vậy sao? * Combo cười nhẹ kèm theo*. Không phải cậu đẹp trai giỏi giang không là được đâu.

    Chưa hết, còn một lần, mình có hẹn với Liên đội trưởng trường nộp bài thu hoạch của lớp mà lại quên bén mất. Thế là co cẳng lên chạy, nộp xong lại nhớ cặp sách, tiền, điện thoại.. quên ở trên lớp, thế là co cẳng lên chạy lần 2. Trời mưa, chân ướt nhẹp, lại mang dép xốp.. và rồi chuyện gì nên xảy ra cũng xảy ra. Vụt.. Người ướt mem, dép đứt lại còn bị trượt chân.. may là chống tay nên chỉ bị dơ tay và một bên quần. Quá thảm, cho chừa tội hậu đậu.

    - Cậu không sao chứ? * Trứng Gà đỡ mình dậy* Làm gì mà chạy nhanh dữ vậy, ma đuổi à?

    Lần thứ 3, quá tam ba bận, trêu ngươi nhau à. Sao không thể là ai khác? Không phải mọi người giờ này đều về cả rồi sao?

    Chắc là do thấy mình ngơ ra không trả lời, cậu ấy tưởng Cà Chua còn đang sợ hãi. Vậy nên cậu ấy không ngừng an ủi.

    - Không sao, không sao rồi. *Xoa xoa đầu Cà Chua, khoác cái áo khoác lên cho Cà Chua, đỡ Cà Chua dậy* Mình dẫn cậu về lớp.

    Lúc này có phải "im lặng là vàng" không. Ừ nên im lặng đi theo, lên lớp rồi trả lại cái áo khoác cho cậu ấy, cảm ơn là xong. Huhu thật sự mất mặt, có thể gặp cậu ấy trong tình huống bình thường một chút không? Hình tượng tạo dựng của mình còn mảnh nào không vậy? Chắc cậu ấy sẽ không nhớ gì về chuyện này đâu, dù sao mình cũng là một người bình thường gặp chuyện cậu ấy vươn tay ra giúp đỡ thôi mà. Cậu ấy với ai cũng tốt, chính là như vậy. Phải giữ lại chút liêm sỉ cho bản thân, bình tĩnh tim nhé, đã mất mặt lắm rồi, đừng làm chuyện gì nông nổi hơn nhé. Ba lần, ba lần mất mặt là được rồi. Bình tĩnh, bình tĩnh, dịu dàng.

    - Sao mặt cậu đỏ vậy? Sốt rồi?

    - Hả?

    Ực.. khoảng cách này quá mờ ám rồi.. Thịch thịch thịch.. rồi xong phim. Haizz

    - Mặt cậu còn đỏ hơn hồi nảy rồi? Không sao chứ? *Trứng Gà lo lắng lấy tay sờ trán Cà Chua*

    - Nóng như vậy? Sao đến bản thân cũng không biết lo vậy?

    - Không sao, không sao. *Kéo áo khoác xuống* Trả cậu, cảm ơn nhé. * Vụt chạy*

    *Rùng mình* Ôi, nghĩ lại đã muốn đập đầu vào tường. Thật muốn quên..
     
    Gill, jenykhuong, kimnana1 người nữa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng mười một 2019
  6. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua bốn..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Càng ngày càng thích Trứng Gà rồi phải làm sao đây. Đơn phương một người thì chỉ cần một cử động nhỏ của người đó cũng khiến cảm xúc của bạn thay đổi liên tục..

    7: 00 AM, cả sân trường tập trung đông đủ, mỗi lớp đều xếp thành một hàng dài để nghe về nội quy cắm trại, các hình thức và thời gian để có thể bám sát theo kế hoạch. Lớp Cà Chua sếp hàng bên cạnh lớp Trứng Gà.. Cậu ấy ở dưới chót rồi làm sao đây, cao thế làm gì chứ.. mình sao lại thấp thế chứ.. Thôi đành lẻn xuống vậy chắc không ai để ý đâu. Nghĩ là làm Cà Chua liền kéo tay cô bạn thân là Khoai Tây xuống dưới cùng, từ góc độ này có thể nhìn thấy rõ rồi. Woa thật đẹp trai, 360 độ đều đẹp, quả nhiên yêu rồi thì người tình liền hóa tây thi hí hí. Anh ấy mặc quần jean đen kìa, áo thun trắng kết hợp với áo khoác jean đen, một đôi sneaker trắng, soái ca quá đi, tim lại không nhịn được mà đập nhanh nữa rồi. Khoan đã, mình mặc áo thun trắng sọc ca rô đen kết hợp với quần jean đen và áo khoác hồng mang đôi sneaker trắng.. Phù phù.. là tâm linh tương thông à.. giống đồ đôi lắm ý.. Ôi đầu óc lại không nhịn được nghĩ lung tung rồi, bản thân lại không nhịn được biên soạn ra bảy bảy bốn mươi chín kiểu lãng mạn.. trùng hợp cũng có thể giết người đó. Lôi điện thoại ra, Cà Chua nhanh tay chụp lén vài tấm hình của Trứng Gà, ôi góc nghiên thần thánh, sao có thể đẹp thế nhỉ. Nhìn gương mặt này, con trai mà sao da đẹp thế nhỉ, mình phải tốn cả mớ mặt nạ đó. Sao càng nhìn lại càng thấy đẹp trai nhỉ? Mình thích đến điên rồi ư? Thôi kệ, từ góc này có thể tranh thủ chụp thêm nhiều ảnh nữa mới được, chụp được nhiều trạng thái cảm xúc càng tốt.. cũng may mình đã bỏ thêm thẻ nhớ 16 GB, hí hí tự thấy bản thân thật thông minh.. Sau đó sâu chuỗi các hình ảnh của cậu ấy lại làm thành một bộ sưu tập dành riêng cho Trứng Gà. Aaaaaa thật thích – nội tâm của Cà Chua lại bắt đầu gào thét hỗn loạn..

    - Cẩn thận! Cà Chua cậu chụp gì thế? *Dâu Tây hỏi*

    - À đâu có gì, mình đang thử camera ổn không ý mà. Cảm ơn.

    - Thầy ơi có hai bạn nấm lùn chui xuống phía dưới này thầy ơi!

    - Hai em kia, chui xuống đó là gì tính trốn à. Thầy hiệu trưởng dặn dò là muốn tốt cho các em, muốn các em có chuyến đi vui vẻ an toàn nên mới bỏ tâm huyết đứng trên bục dặn dò, còn các em tụm ba tụm bảy nói chuyện. Có cái xếp hàng cũng không xong nữa. Không phải bọn em là học sinh cấp 2 đâu mà muốn làm gì làm làm.

    - Tụi em xin lỗi thầy, tụi em lên giờ ạ. Xin lỗi thầy ạ.

    Grừ.. bị phát hiện rồi, Hành Tây thật đáng ghét sao phải nói chứ, mình đứng dưới cũng có ảnh hưởng gì cậu ta đâu.. hừ hừ. Thế là bị lôi lên gần đầu đứng, hic hic chỉ muốn đứng gần với Trứng Gà thôi mà cũng khó nữa. Thật là, cao thêm chút nữa là tốt rồi, hừ cái tội hồi bé lười vận động, riết không bỏ. Mình 1m58, Trứng Gà 1m75, cậu ấy đang tuổi lớn chắc cao lên cũng khoảng trên 1m8. Chiều cao lệch quá không được rồi phải về bồi bổ vận động lên mới được. Phải đi tập bơi, tập bật xà nữa. Đúng vậy, sau đợt cắm trại này phải cố gắng rèn luyện thân thể. Cũng may đã chụp được vài bức hình an ủi tâm hồn bé nhỏ.. Thôi đành chụm lại nói chuyện linh tinh với Khoai Tây và các bạn khác để quên đi nổi buồn. Cà Rốt nói:

    - Yêu đơn phương không dễ gì, nhưng thực sự cũng muốn thanh xuân được cờ rớt một ai đó. Cảm giác đó chắc thích lắm, nhìn mấy bộ phim lãng mạn chết đi được.

    - Thích yêu đơn phương lắm sao? *Cà Chua không nhịn được hỏi*. Khoai Tây liền nói:

    - Yêu đơn phương giống tự mình đa tình vậy đó, chính là cảm giác mong anh biết em thích anh, lại không mong anh biết em thích anh. Rối rắm, tự mình suy nghĩ, tự mình tưởng tượng, tự mình để ý, tự vui rồi tự buồn. Nhưng đoạn tình cảm này cũng rất hay, âm thầm quan tâm, âm thầm dõi theo.. chỉ là không có tư cách quan tâm, lo lắng trực tiếp thôi.

    - Cậu nói như cậu yêu đơn phương rồi ý. *Cà Chua nói, mọi người đều không hẹn đồng loạt tỏ ảnh mắt khinh thường Khoai Tây*

    Thịch Thịch Thịch.. Trứng Gà sao lại ở chếch sau lưng mình chứ.. quá hại tim rồi. Phải tỏ ra bình tĩnh, ngoan không có gì hết, không có gì hết.. chỉ là đứng sau lưng thôi mà, nhất định phải bình tĩnh.. Cũng may là không ai biết, cũng may mình không có lỡ miệng nói gì bậy bạ. Phù phù.. Mà sao cậu ấy ở tuốt dưới lại chạy lên đây nhỉ? Chắc nói chuyện với bạn, thôi kệ.. thật thích.
     
    Gill, jenykhuongkimnana thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng mười một 2019
  7. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua năm..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hành trình đi chơi cùng Crush bắt đầu. Go go.

    - Kết thúc, các em mau chóng di chuyển ra xe. Chúc tất cả các em có một chuyến cắm trại vui vẻ và đầy đáng nhớ nhé. Nhớ phải cẩn thận, phải biết bảo vệ bản thân. Goodluck.

    Ơ ơ.. xong rồi, xong rồi sao?

    - Đi thôi.

    - Ơ. Nãy giờ nghe gì không?

    - Nghe chi mấy cái đó, cái gì quan trọng lớp trưởng nói, không thì group lớp ý, lên hỏi. Đi thôi. À để chuông điện thoại đi, có gì mọi người liên lạc cho tiện.

    Khoai Tây kéo tay Cà Chua đi ra xe rồi lại tung tăng với người yêu, đứng bơ vơ rồi.. haizz tý nữa lại phải hỏi lại lớp trưởng thôi. Lôi balo đi theo lớp ra xe, bắt đầu hành trình đi chơi với cờ rút nào.. Vừa đi theo lớp Cà Chua vừa miên man suy nghĩ không biết có thể đụng mặt Trứng Gà được nhiều lần không nhỉ. Không biết cậu ấy có chú ý tới mình được chút nào không. Dâu Tây thì bỏ mặc mình tung ta tung tăng với Cà rốt rồi. Ây chân ngắn còn nghĩ lung tung giờ thì hay rồi lớp chỉ còn hai cái ghế trống ở bên phía lớp mình, lại kế lớp người ta nữa chứ. Con nhỏ Khoai Tây đáng ghét có bồ là quên bạn, không nói không rằng liền chạy sang lớp anh ta. Thật đáng thương mà, đành ngồi một mình rồi, cắm tai phone nghe nhạc thôi, một mình cũng không sao. Chaiyo. Mà nghe bảo lần này đi biển Nha Trang, chắc tầm 3 tiếng vừa hay có thể chợp mắt bù lúc tối thức đến gần 2: 00 am. Ừm quyết định vậy đi.

    Hừ Khoai Tây điện thoại sang cười nham nhở xin lỗi. Hừm hừm.. thật tức giận. Sau đó cô ấy mắt mở to hết cỡ, lắp ba lắp bắp nói với Cà Chua.

    - Quay, quay.. phía sau.. *Tay chỉ chỉ*

    - Gì mà như thấy ma vậy? Phía sau? *Quay lại, rùng mình, quay lên, ực – nuốt khan, bình tĩnh, phù*

    - Mình không nhìn lầm đúng không?

    - Yên tâm cậu không nhìn lầm, là hot boy lớp bên đó, tớ thật muốn quay lại 10 phút trước, tớ sẽ không đổi xe đâu huhu. Nam thần của lòng tớ.

    - Mắt cũng hiện lên hình trái tim luôn rồi, vậy mà người yêu cậu không đánh chét cậu cũng lạ thật đấy. Hừ. *Cúp máy* "Khoai Tây chỉ là thần tượng Trứng Gà thôi"

    Ôi lại có thể là Trứng Gà, hại tim quá, duyên phận trêu ngươi vậy à. Mắt cận đáng chết, không chú ý đáng giận, thì ra là lớp mình kết hợp với lớp cậu ấy, vậy mà tại sao không để ý chứ.. cái tội mê trai, nhiều chuyện. Giờ thì hay rồi, ngồi ghế trước, ghế sau.. vậy phải làm sao đây, thật muốn bức đến chết sao. Ôi thật là, mà chắc cậu ấy chả biết mình đâu nhỉ, mà không biết mình soắn suýt không phải là chột dạ sao? Phải bình tĩnh, sang chảnh, lạnh lùng lên nào. Woa gương mặt nghiêng đang nhắm mắt đeo tai nghe thật đẹp mà.. thật muốn lưu giữ lại khoảnh khắc này. Tay nhanh hơn não *Kịch, quay lên* Cảm giác chụp hình người ta mà quên tắt âm giờ thì thấu cái cảm giác ấy rồi. Ôi má ơi có cái lỗ nào không, muốn chui xuống quá. Mặc niệm ba giây.

    - Gì vậy? *Trứng Gà hỏi*

    - Hình như có đứa chụp lén mày, mà tao chả để ý, nhưng có vẻ là đằng trước ý. Nghe âm thanh phát ra từ phía trên, chắc lớp bên cạnh rồi. Mà thằng Dưa Hấu đâu nhỉ, đi vệ sinh gì mà mười lăm phút rồi còn chưa thấy đâu.

    - Nó kìa.

    Ôi cậu ấy có thấy mình nhìn cậu ấy không nhỉ, mình bị lộ chưa ta? Thật là một ngày hại tim quá mà. Cũng may không có tiền xử bệnh tim.. Chỗ bên cạnh lún xuống, là Dưa Hấu lớp cậu ấy.. cậu ta cười hihi thay lời chào, rồi bảo:

    - Mình thấy có ghế trống có thể ngồi đây không? *vừa nói vừa ngồi*

    - À được. *nụ cười gượng tiêu chuẩn* "Ngồi cũng ngồi rồi, mà vấn đề là mình có thể từ chối sao?"

    Dưa Hấu quay xuống chọc ghẹo, đùa giỡn với Trứng Gà và Dưa Gan. Haizz, kệ cậu ấy, đeo tai phone rồi ngủ thôi ngủ thôi, phải ngủ mới có sức chống chọi lại được vẻ đẹp của cờ rớt nếu không là không xong mất..

    Bụp.. *hít sâu*.. Haizz Dưa Hấu chắc tối qua cũng thức khuya nên nay mới ngủ ngon thế, đến mức ngã đầu vào vai mình cũng không tỉnh. Cơ mà phải sao đây, tình huống này hơi ngại nhỉ? Bỗng tay một người đỡ lấy đầu của Dưa Hấu nhấc khỏi vai mình *quay xuống* – là Trứng Gà.

    * * *

    - Cậu ngủ đi, còn hơn hai tiếng nữa mới tới, tựa vào áo tớ ngủ cho thoải mái này, dù sao tớ cũng không mặc mà cậu tựa vào kính xe sẽ rất đau.

    - À cảm ơn cậu.

    Thịch Thịch Thịch.. tim lại đập không theo quy luật rồi.. Mùi xà phòng còn vươn trên áo khoác cậu ấy.. lại có cảm giác được dựa vào người yêu ngủ mà đỏ mặt là sao đây ta.. Ôi má mình đỏ lên rồi này, vì một cái áo mà cũng có thể đỏ mặt? Cà Chua ơi là Cà Chua.. mất mặt quá. Mà nghĩ cũng lạ tại sao trên người cậu ấy lúc nào cũng có mùi xà phòng giặc đồ mà kiểu giặc không sạch nhỉ, những lại không gay mũi, không khó chịu. Lại thích thích ngửi mùi hương đó nữa, mặc dù mình đã rất cố gắng giặc dối để có cảm giác giặc còn mùi xà phòng nhưng không thể nào cho ra cái mùi ấy trên đồ được.

    #Mình biết Trứng Gà chỉ là phép lịch sự thay bạn cậu ấy thôi, nhưng dù sao mình cũng rất thích, thực cảm ơn cậu.
     
    Gill, jenykhuongkimnana thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  8. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua sáu..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Woa đến biển Nha Trang rồi, bước chân đến nơi này cảm giác bình yên hẳn, chưa thấy biển mà đã ngửi thấy mùi biển cơ. Cảm giác mặn mà của biển, từng làn gió đùa nghịch vờn quanh tóc, áp qua làn da. Cảm giác như được rủ bỏ hết mọi muộn phiền. Giờ thì đã hiểu tại sao nhiều người buồn phiền lại thường thích đi ra biển, tâm sự với biển. Gửi gắm những câu chuyện, tâm sự của bản thân vào mẹ biển vĩ đại, thủ thỉ với những bạn gió dễ thương. Thích chết mất. Thật chỉ muốn chạy ào ra biển gào to, mà không được phải từ từ, ngày vui còn dài. Tính ra có nhà ở đây thì thích thật, vừa bình yên, vừa lãng mạn. Sáng có thể ngắm bình minh, có thể đợi người ta đi câu cá lên để mua hải sản tươi, giá còn rẻ nữa. Chiều lại có thể đi tắm biển, ngắm hoàng hôn. Tối đến có thể đi dạo biển, đi chạy biển, rồi ngồi cùng nhau ngắm trăng.

    May quá, khách sạn thầy cô đặt lại gần biển như vậy, thật mong mình có thể chọn trúng phòng cửa sổ hướng ra biển. Chaiyo. Trứng Gà kìa, cậu ấy đang ngắm biển, bạn gió lại tinh nghịch đùa giỡn khiến tóc mái cậu ấy bay bay. Ánh mặt trời chiếu xuống gương mặt thanh tú của cậu ấy, như tô điểm thêm cho từng góc cạnh. Kịch.. Nhanh tay chụp một tấm ảnh Trứng Gà đang đứng nhìn biển.. chết lại tay nhanh hơn não.. phù.. cũng may mọi người không ai để ý. Sao lại quên tắt âm nữa rồi, phải lấy lại máy ảnh của Khoai Tây thôi. Trứng Gà ơi Trứng Gà, càng ngày càng không khống chế cảm xúc với cậu được rồi.. thật là.. haizz cứ như vậy phải làm sao với cậu đây chứ hửm hửm.. Kéo ba lô vào nhận phòng, xếp đồ, sửa soạn chút 12: 00 PM là có thể xuống lầu ăn trưa rồi. Thật may vì Cà Chua còn chung phòng với Khoai Tây, Cà Rốt và Bí Đỏ chứ không chắc thảm lắm. Tắm lẹ thay chân váy xanh dương sọc ca rô kết hợp với áo thun trắng ừm cũng xinh nhỉ.. Trong khi chờ ba người đẹp kia tắm Cà Chua liền lôi cuốn nhật kí ra hí hoái viết về cảm nhận đầu tiên đặt chân đến đây. "Nha Trang, 04/29/2017, bầu trời trong xanh, dự là một ngày đẹp."

    Ba bạn ý cũng hay thật, con gái lớn cả rồi mà cũng tắm chung được, vậy mà còn nghịch nước nữa chứ. Đeo vào cái túi bé bé nhét điện thoại, ví tiền, dây phone, thẻ học sinh và sạc dự phòng vào. Ngồi nghe nhạc, đọc cuốn sách đợi ba nàng kia trang điểm, chảy chuốc. Cũng may không lâu lắm, vừa vặn 12: 00PM có mặt dưới phòng ăn. Lần này chỉ có khối mình, ừm.. khối mình có 432 người, đi ăn cơm từ 12: 00 đến 13: 00, mình ăn tầm 30 phút, vậy xác xuất gặp cậu ấy là 50/50 mong manh nhỉ. A kia rồi, cậu ấy xuống còn sớm hơn cả tụi mình, Trứng Gà ngồi bàn ba từ cửa vào, thật may cách đó hai dãy còn bàn trống vừa chéo với phía cậu ấy.. Lại nữa, bước vào một nơi điều đầu tiên là không thể khống chế mắt mình mà tìm kiếm hình bóng cậu. Có phải mình yêu đơn phương cậu đến điên rồi? Điên rồi.

    Hôm nay bàn ăn có thịt kho với tôm, trứng chiên, rau cải luộc, canh chua cá say và đậu hủ xào cà chua. Thật may, toàn món mình ăn được, nhìn Trứng Gà ăn rất ngon miệng, xem ra cậu ấy cũng thích những món ăn như vậy. Không biết có phải vì thấy cậu ấy ăn ngon không mà Cà Chua ăn được tận những một bát đầy. Cậu ấy đùa giỡn với bạn bè kìa.. thật thoải mái.. đầu tóc còn ướt chắc chưa lau khô đã xuống dưới này làm cho cái áo thun trắng ướt rồi ây không cẩn thận là cảm lạnh cho xem.. ơ ơ.. áo thun trắng, áo mình cũng là áo thun trắng.. lại giống áo cặp. Thật ngại ngùng, bản thân không nhịn được lại liên tưởng. Chỉ có thể tự nhắc nhở bản thân.. Cà Chua không phải người yêu, cũng không phải là bạn với Trứng Gà. Cà Chua chỉ là yêu đơn phương Trứng Gà thôi, bớt ảo tưởng sức mạnh nhé.

    Ăn xong còn được uống nước cam, ngồi nói chuyện phiếm, lâu lâu lại không nhịn được liếc mắt sang chỗ cậu.. "Nam thần quốc dân" cũng xứng với cậu nhỉ. Người quá bình thường không thể thu hút mình, người quá nổi bật mình lại không thể thu hút họ. Cậu ấy nổi bật thật, đi đâu cũng giống như tâm điểm, mọi người cũng rất thoải mái khi nói chuyện với cậu. Khoai Tây với Bí Đỏ lại không nhịn được mà bàn tán về cậu ấy. Hay cho câu "Tớ sẽ không bao giờ thích người quá nổi bật, quá khó giữ", giờ như tự tát vào mặt. Cậu ấy lại cười kìa, chỉ là những nụ cười đó không dành cho mình, thật muốn được chụp một tấm. Hay giả vờ rủ rê mọi người chụp hình nhỉ.. ừm như vậy đi. Thật may, lén lút được một hồi cũng chụp được rồi, cậu ấy đang nghịch bé mèo ở khách sạn kìa.. woa thật dễ thương, có thể chụp tấm nữa không.. Phù may quá.. hì hì đã được thêm vài tấm rồi. Nhìn con mèo lông trắng muốt, đôi mắt long lanh mà xanh như hòn ngọc nhỏ bên cạnh cậu thực sự rất đẹp. Mình vừa thích mèo, vừa thích cậu.. tham lam nhỉ?
     
    Gilljenykhuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  9. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua bảy..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    #Tình bạn thời học sinh là một điều rất đáng trân quý, vừa ngọt ngào, chân thật, trong sáng.

    Một bàn ăn có thể ngồi mười người, vậy nên trong lúc ngồi đợi món ăn, bọn mình cà kê bắt chuyện với các bạn ngồi gần. Tay trái mình tính qua là có Khoai Tây, Heo Con (Người yêu Khoai Tây), Mít Ú, Hoa Mai, Hoa Hướng Dương, Hạnh Nhân, Gà Con (Người yêu Bí Đỏ), Bí Đỏ, Cà Rốt. Vậy nên mình cũng quen được thêm vài bạn mới, bạn đối diện mình là Hoa Hướng Dương, kế bạn ý là Hoa Mai hai bạn ấy thật xinh đẹp. Một bạn là nữ sinh ngây thơ đơn thuần, một là điềm tĩnh, giỏi giang. Có phải Trứng Gà sẽ thích những bạn vừa xinh đẹp, vừa thông minh lại hiểu chuyện như hai bạn trước mặt không? Phải hay không chắc cũng không thể là mình, không sao.. mình vẫn cứ thích cậu. Mình còn quen được với hai bạn nam là Hạnh Nhân và Mít Ú. Các bạn ấy rất hòa đồng, khá hài hước và chân thật, được làm quen với các bạn ấy quả thật khá thú vị. Suy nghĩ của Hạnh Nhân rất lạ, thường đi theo một hướng khác lạ. Ví dụ bạn kể cho bạn ấy nghe một câu chuyện, cậu ấy có thể phân tích nhiều điều kì lạ mà chắc hẳn chưa bao giờ bạn nghĩ đến. Mít Ú là con trai nhưng lại khá thích nấu ăn, cậu ấy mong ước lớn lên sẽ trở thành một đầu bếp nổi tiếng khắp Việt Nam. Hoa Mai thì là một người có tính cách trẻ con, hòa đồng rất giống kiểu thân hình phụ huynh, mặt học sinh. Bạn ấy rất dễ tin người, lại dễ thương nên hầu như ai cũng quý. Còn Hoa Hướng Dương thuộc tuýt nhẹ nhàng, khá hướng nội nhưng không ai có thể lơ đi sự tồn tại của cậu ấy. Học rất giỏi, tuy ít nói nhưng những lời cậu ấy nói ra rất có trọng lượng với ba người còn lại. Hình như Hạnh Nhân thích Hoa Hướng Dương thì phải, là kiểu thích thầm giống mình. Chặc, đơn phương, đơn phương.. đồng cảm thật. Dù gì nói chuyện cũng khá hợp nhau, thế là hò hẹn kết bạn Face book với nhau để có đi ăn thì hú đi ăn chung ý. Woa toàn là hotgirl, hotboy nha, không ngờ mình cũng hên thật đi ăn thôi mà cũng quen được dàn trai xinh gái đẹp trong khối. Đây có được xem là mình có duyện với cái đẹp không?

    Trong nhóm bốn đứa mình, chỉ có Khoai Tây và Bí Đỏ là có bạn trai, Cà Rốt đang trong giai đoạn thất tình. Còn trong mắt mọi người mình là mọt sách, không yêu ai cả, thuộc kiểu độc thân vui tính. Nhưng thật ra đâu ai biết mình thích cậu ấy, thích hai năm rồi, lẳng lặng mà thích, rồi không biết từ khi nào từ thích chuyển thành yêu. Ngẫm lại cũng tự nể bản thân thật, lại có thể thích một người lâu đến như vậy. Mình thấy như vậy cũng tốt, không sợ bị làm phiền, hỏi hang, không bị mọi người bàn tán, đồn đại linh tinh, cũng không sợ cờ rớt từ chối. Tự mình ảo tưởng cuộc tình của hai đứa, yêu hay không tự mình quyết định.

    Giờ được nghỉ trưa đến 3: 00 PM, nhưng mình không ngủ được, thôi thì lại đọc sách vậy. Aaaaa, cái áo khoác của cậu ấy.. sao có thể quên trả mà cứ như vậy nhét vào ba lô mình cơ chứ.. Thật là đầu óc để đâu đâu không, làm sao để trả đây, hay là nhờ Khoai Tây.. ôi thôi bỏ đi nó lại la làng lên rồi suy đoán lung tung. Thôi đành gặp Dưa Hấu nhờ đưa giùm vậy, dù gì cái áo đó xuất hiện cũng là vì Dưa Hấu mà. Ừm nảy thấy trước sảnh có mấy hộp kẹo rất xinh, mua một hộp tặng cậu ấy xem như cảm ơn, vậy đi..

    Con nhỏ Cà Rốt này thật đúng là, chưa đến ngày "dâu" thì phải chú ý đem chứ, đã nhắc rồi mà không lo chuẩn bị đồ sớm. Đợi đến 30 phút trước khi đi mới chuẩn bị, giờ hay rồi.. phòng thì không có ai, mình cũng ỷ y bản thân có rồi nên cũng chẳng đem theo. Cà Rốt lại trốn trong nhà vệ sinh nhờ mình đi mua.. Biết mua đâu đây, mình là chúa tệ trong việc xác định phương hướng có được không hả.. Thật là.. Đành phải rót cho cà rốt ly nước ấm rồi đi mua.

    Khoác thêm cái áo khoác, đi xuống hỏi tiếp tân, tiếp tân quá bận rộn làm thủ tục rồi, đợi không phải cách. Chắc đi bộ ra một chút là có, dù gì đây cũng là khu du lịch mà. Đi cả 10 phút rồi.. huhu toàn là biển và khách sạn cho thuê, đi vào sâu hơn thì rừng cây, xe khách lại không dám.. Chắc phải điện cầu cứu hai nhỏ kia rồi.. Reng reng.. ~ "Người đầu tiên em muốn yêu, bên anh dù thế nào. Hạnh phúc ấy gần như không thể có.." ~Reng reng.. ~

    "Chẳng còn những giây phút, chẳng còn những ân tình, gió mang em rời xa nơi đây.." ~

    Sao lại không bắt máy trời.. Chắc mấy đứa kia đến khu nước của khách sạn rồi, thôi vừa đi vừa điện vậy. Giờ đang buổi trưa, trời nắng nóng vầy chắc ai cũng nghỉ ngơi cả rồi, ai mà đi ra ngoài trời lúc này.. làm sao đây..
     
    Gilljenykhuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  10. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua tám..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ơ bên kia có nhóm người kìa, một người đứng dựa vào xe ô tô, hai người còn lại ngồi cạnh một tảng đá đang nói chuyện, vậy chắc cũng có người biết chứ nhỉ. Nhìn có vẻ chững chạc, lại mặc đồ lửng, hay là hỏi thử đi, dù sao có cũng hơn không, biết đâu lại biết.

    - Dạ chào mấy anh, à cho em hỏi gần đây có quán tạp hóa, hay là siêu thị tiện lợi gì không ạ?

    - Em mới đến du lịch à.. (cười nham nhở)

    - Mày làm em nó sợ mày. *Bụp – đập vô đầu*

    - Đừng sợ nhé, em muốn đi kiếm quán tạp hóa à?

    - Dạ vâng ạ. *Sao lại có cảm giác không ổn nhỉ*

    - Hay để tụi anh đưa em đi nha, phải đi sâu vào trong nhà dân mới có, mà em cũng biết đó, em không phải dân ở đây, không cẩn thận dễ lạc lắm. Rừng cây không, em mà đi lạc, canh trưa trùng búng vầy ma giấu là chuyện thường cưng ơi. May cho em bọn anh không ngủ được ra đây hóng gió, chứ không em muốn kiếm người giúp cũng khó lắm nhé. Số em là hên nhất rồi.

    *Mình đa nghi quá rồi, người ta tốt vậy mà*

    - Dạ em cảm ơn, nhưng như vậy phiền quá, trí nhớ em cũng tốt lắm, tụi anh cứ chỉ đi ạ. Em đi theo tụi anh hướng dẫn là được ạ. (bật chức năng ghi âm trên điên thoại)

    - Ây không phiền không phiền.. (một anh kéo tay Cà Chua đi, Cà Chua tránh tay)

    - Dạ thôi anh cứ chỉ đường là được ạ.

    - Để anh dẫn đi, nào nào, người bản địa tụi anh quý khách lắm. Vậy nên em đừng khách xáo nhé. Em mà không để tụi anh dẫn, tụi anh buồn lắm đó. *Ba người chia ra đi kè cạnh, hăm hở như trúng số*

    *Nhiệt tình quá, thái độ là lạ.. cảm giác không ổn lại bùng lên dữ dội, rốt cuộc không ổn chỗ nào nhỉ, đề phòng vẫn nên, giác quan thứ 6 mình vẫn chưa bao giờ sai*

    - Dạ anh cứ chỉ đi ạ, em cũng muốn lắm chứ, nhưng khổ nỗi em có hẹn bạn trai ở phía trước cổng khách sạn đằng sau để cùng đi, cậu ấy bảo cậu ấy chạy lên lấy cái áo, em đứng không, không làm gì nên chạy sang đây hỏi đường trước. Các anh cứ chỉ là được ạ. Vậy là em biết ơn lắm rồi ạ.

    Hai anh kia nghe xong liền không nói không rằng kéo mạnh tay và cả người Cà Chua vào nhóm bụi cây rậm rạp khá khuất phía sau cả những dãy xe ô tô, một tên như trái Sầu Riêng hét lên:

    - Mẹ kiếp nói nhỏ nhẹ mày không nghe muốn chết à. Lão tử để ý mày là phước cho mày, không phải vì đang buồn chán còn lâu tao mới hứng thú với loại con gái xấu xí như mày.

    - Mày ra canh đi, mày cầm tay nó cho tao, tao chơi trước rồi đến hai bây thay phiên. Đưa dây nịt đây.

    - Dạ đại ca.

    - Mẹ nó, hôm nay tao phải chơi chết mày để xả xui mới được, ông đây mới mất một lô hàng lớn. Khôn hồn ông đây chừa cho con đường sống. *Vuốt má*

    - *Da gà Cà Chua nổi lên, rùng mình sợ hãi. Sau vài giây đơ người Cà Chua liền liều mạng hét cứu, vừa khóc* Aaaa.. cứu cứu..

    - Haha. Mày hét lớn lên nữa đi, tao giúp mày hét nhé. A cứu mạng, cứu mạng haha, tao xem thử thằng chó nào dám cứu mày.

    - Xin các anh tha cho em, em chỉ mới 16 tuổi thôi, em còn nhỏ dại, anh muốn bao nhiêu tiền em cũng cho anh, xin anh tha cho em huhu. *Gương mặt đầy hoảng loạn*

    - *Cười nhạt* Mày mặc váy lẳng lơ như vậy, không phải để câu dẫn tao sao. Từ nhỏ đã có tố chất làm gái điếm rồi. Đừng lo, để anh mày test thử, rồi chỉ dẫn cho vài chiêu câu dẫn đàn ông. Lần đầu mà được chơi với anh mày là mày có phúc rồi đó con.

    Tên kia kéo Cà Chua tựa vào cây, kéo tay giơ lên đỉnh đầu, tên Sầu riêng xé rách cái áo khoác, lột ra. Cũng không tệ *Cười biến thái*.

    Cà Chua đạp mạnh vào của quý của hắn.

    - Cút. Tôi ghê tởm các người. *Giẫy dụa, đạp lung tung, cắn, xé, và bị ăn vài cái tát* Chết tiệc không thoát được, điên mất, điên mất thôi.

    - Mẹ kiếp đã được ông đây châm chước yêu thương còn lý sự, làm tốn hại bao thời gian *chách – tát mạnh vào mặt*

    Hắn cởi áo, cởi dây nịt, trói tay Cà Chua vào cành cây. Dùng hai cái dây nịt còn lại, cột hai chân của Cà Chua vào hai thân cây dưới. *Nước mắt Cà Chua không nhịn được tuôn trào*

    - *Tên canh la lên* Nhanh lên đại ca ơi, em sắp hết chịu nổi rồi, em muốn chơi chết nó.

    - Mày đừng vội, rồi sẽ đến lượt mày. Haha.

    - Mày đứng bên kia, anh chỉ mày mày vài tư thế để bất cứ con chó cái nào cũng phục tùng mày, hận không thể để cho mày yêu thương nó nhiều hơn. Haha.

    - Dạ đại ca. *Cười biến thái*

    Cà Chua như tuyệt vọng, bất lực. Học võ cho lắm rồi được gì, đến phút cần dùng nhất cũng không thể làm gì. Khốn kiếp, tại sao, tại sao chứ? Thật muốn trở nên mạnh mẽ để đập bọn chúng một trận. Khốn khiếp, dơ bẩn. Đang ghi dở cuốn nhật kí, nói chuyện với bố mẹ, đùa giỡn với bạn bè, ngắm nhìn Trứng Gà, cuốn sách còn chưa cất ở trên bàn.. mọi thứ cách đây còn chưa được nửa tiếng. Chỉ mới có vài phút.. mọi thứ thay đổi đến lệch trời.. điên mất, điên mất. *Nước mắt không nhịn được tuôn ra nhiều hơn* Mọi thứ kết thúc rồi, mình phải giữ tôn nghiêm cho bản thân, sống nhục nhã, dơ bẩn.. không thể được.
     
    Gill, jenykhuongkimnana thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng ba 2020
  11. Mực Mực Nhỏ

    Bài viết:
    17
    Nhật kí Cà Chua chín..

    Bấm để xem
    Đóng lại
    #Nếu một ngày bạn bị vậy thì bàn sẽ giải quyết như thế nào? Tự kết liễu mình trước khi bị xâm hại, bị xong rồi, đủ sức rồi thì tự kết liễu bản thân? Tố cáo, đem đi ra toàn kiện? In lặng và cố gắng sống tích cực hơn, cố gắng vượt qua?

    Tất cả kết thúc rồi. *Đôi bàn tay dơ bẩn đó đang chạm vào ngực Cà Chua, nắn bóp, giọng hắn phát ra những từ tục tĩu là người ta ghê tởm, nhắm mắt, phỉ nhổ bản thân không thể tự kết liễu mình trước khi bị làm nhục, bất lực đến điên lên*

    Bụp Bụp Bụp.. "Mẹ kiếp bọn bây." Cà Chua trố mắt nhìn, quên cả khóc, quên cả hô hấp.

    <.. >

    Chợt có bàn tay xoa đầu Cà Chua "Thở. Anh đâu lâu 1 chút nữa là em sẽ tắt thở chết đấy". Sau đó anh ấy liền cởi trói cho Cà Chua và nắm lấy tay Cà Chua bỏ chạy.. "Chạy nhanh, nếu lỡ bọn chúng còn đồng bọn chúng ta không thoát được đâu." Chạy đến mức gần đứt hơi.. mới dừng lại. Cà Chua vẫn còn ngây ngốc..

    Cà hai thở hồng hộc nhìn nhau.

    - Chúng ta thoát rồi? (Trạng thái đỡ đẫn)

    - Ừ (anh ấy khá kinh ngạc, cô bé bị dọa ngốc rồi, cũng đúng thôi, mình đến trễ một chút nữa.. haizz. Nên an ủi như nào đây)

    - Thoát thật rồi.. thoát rồi (nước mắt cứ ừng ực trào ra, miệng lẩm bẩm) May quá, không sao, không sao. Thực sự không sao nữa rồi.

    Anh ấy bối rối, khoác cho Cà Chua cái áo, xoa đầu Cà Chua nhẹ giọng nói:

    - Ừm không sao nữa rồi. Ngoan. Không phải sợ, không phải sợ, có anh đây rồi, anh sẽ không bỏ rơi em, sẽ không có chuyện gì. Đừng lo nữa nhé.

    Anh ấy, chính là cứu mình một mạng, còn cứu cả danh dự và nhân phẩm mình nữa. Hức hức, thật may ít nhất mình cũng sạch sẽ, thật may không có lỗi với bản thân. Bố mẹ, thật may, thật may con không sao nữa rồi. Trứng Gà, thật may vì tớ còn tư cách thích cậu. Thật may, mọi thứ vẫn tốt.

    - Cảm ơn anh. Thực sự rất cảm ơn anh. *Nước mắt tuôn trào mãnh liệt*

    - (Anh bật cười) Cô bé ngốc, em nảy giờ lẩm bẩm câu cảm ơn cả chục lần rồi đấy. Tính cảm ơn đến già à, anh không ngại ngồi xuống ghế đá kia nghe tới già đâu, à em cần anh mua cho em chai nước thông họng không.

    (Cà Chua ngượng ngùng)

    - Mà em đi đâu vào giờ này, lại còn đi một mình nữa?

    - Dạ em đi mua ít đồ giúp bạn. A đúng rồi anh biết siêu thị tiện lợi ở đâu không, có thể chỉ em không?

    - À, cũng gần đây, để anh dẫn em đi.

    * * *

    - Sao thế?

    - À dạ không, em đi mua ít đồ, không biết chỗ nào bán.. xong mới lại hỏi ba người đó mới thành ra như vậy.

    - Yên tâm đừng sợ. Hiện tại không có chuyện gì nữa đâu, hay em nghĩ anh là người xấu đó à?

    - Không phải. Mình đi thôi ạ.

    - Ây, đi một mình vậy thì không nên tiếp xúc với người lạ, nhất là trưa nắng ít người như vầy. Rất nguy hiểm có biết không, muốn kiếm gì có thể hỏi nhân viên khách sạn, hoặc bảo vệ gần đó. Không được nữa thì tốt nhất nên rủ thêm vài người đi cùng.

    - (Hít một hơi sâu.. phù. Cà Chua bật cười) Anh đang nói tình cảnh hiện tại của chúng ta à?

    - Ơ anh.. (gãi gãi đầu). Khụ khụ, nể tình em không biết đường nên anh sẽ dẫn em đi tới siêu thị gần đây mua đồ. Em tốt nhất nên biết tận dụng mua thật nhiều đó, có anh sách về giúp, đỡ phải đi nữa.

    - Dạ. (Cảm ơn anh Táo Đỏ, em biết anh là sợ em nghĩ lung tung nên cố ý chọc em cười, lại lo lắng nên căn dặn mặc dù chúng ta đây là lần đầu gặp)

    - À mà em ở khách sạn nào.. anh sẽ dẫn đến chỗ gần khách sạn đó, sau này muốn mua gì cũng dễ hơn.

    - Dạ là khách sạn ABX.

    - Em đi ngược đường này về khách sạn bọn em, đi bộ lên 3 mét, rẽ phải tầm 5 mét ra đường lớn là đã có rồi. Rán nhớ đường nhé.

    Đến phòng rồi, không biết cà rốt sao rồi..

    - Cà rốt tớ mua về rồi nè. Bạn vẫn ổn chứ. A chào Cà Tím bạn sang chơi à, sao vào không đóng cửa vậy?

    *Chát*

    - Tớ không thể tin được là tại sao lúc đó lại làm bạn với cậu, còn tưởng cậu thánh thiện lắm *cười khinh bỉ*. Cà Rốt có khi nào đối xử tệ với cậu à Cà Chua? Cậu nhìn Cà Rốt đi, cậu ấy đau muốn chết đi sống lại, nhờ cậu mua có miếng băng vệ sinh, cậu làm gì? À cậu đi mua. Ừ có đi mua. Cà Chua cậu làm ơn mở to mắt nhìn đồng hồ đi.. đã gần hai giờ rưỡi rồi. Cậu đi hơn 1 tiếng đồng hồ. Cậu muốn Cà Rốt nhiễm lạnh vì ngồi trong nhà vệ sinh đến chết đúng không?

    - Đây là gì đây, áo khoác nam? Cậu đi hẹn hò yêu đương với trai mà bỏ mặc bạn thân? Cà Chua thật không ngờ đấy, giờ mới biết cái gì là tận cùng của sự khinh bỉ.

    - Không phải, Cà Rốt nghe tớ giải thích.

    - Đừng nói chuyện với tớ. Bạn thân? *Nhếch môi cười* Tớ không có người bạn nào độc ác như vậy. (Cà Rốt lên tiếng)

    - Tớ xin lỗi. (Cà Chua bước ra ngoài, nước mắt chảy dài)

    #Tình bạn mong manh như bồ công anh trong gió.
     
    Gill, jenykhuongkimnana thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng mười một 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...