[Lyrics + Vietsub] Chuyện Còn Dang Dở - Trương Dĩ Lâm, Sơn Dã Quy Vụ Lâm

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 28 Tháng tư 2025.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    150
    Chuyện Còn Dang Dở

    Trình bày: Trương Dĩ Lâm, Sơn Dã Quy Vụ Lâm

    Tác từ: Sơn Dã Quy Vụ Lâm

    Tác khúc: Trương Dĩ Lâm

    Biên khúc: Trương Dĩ Lâm

    "Chuyện Còn Dang Dở" là một bản nhạc giàu cảm xúc đến từ hai cái tên quen thuộc: Trương Dĩ Lâm và Sơn Dã Quy Vụ Lâm. Mang âm hưởng nhẹ nhàng, da diết, ca khúc kể lại hành trình trưởng thành, cô đơn, và ánh sáng dịu dàng khi tìm thấy một người đặc biệt, người như ánh sao giữa bầu trời đêm thăm thẳm, dẫn lối và soi sáng tâm hồn.

    Lời bài hát là sự đan xen giữa hiện thực và những giấc mơ rất đẹp. Từ hình ảnh "một mình bước qua nhân gian ngàn trùng" cho đến khoảnh khắc "ánh mắt nàng viết nên khúc lãng mạn", từng câu từng chữ đều như đang thì thầm, vẽ nên một câu chuyện dở dang nhưng tràn đầy hy vọng. Bản phối cũng cực kỳ tinh tế, mở đầu bằng nhịp điệu dịu dàng rồi dần dần cao trào, như nhịp tim đang từ từ rộn ràng khi yêu thương lớn dần.

    Cá nhân mình khi nghe "Chuyện Còn Dang Dở" lần đầu đã cảm nhận được một nỗi buồn rất đẹp, nỗi buồn không phải vì mất mát, mà vì những chờ đợi, những mong manh chưa thể đặt tên. Giọng hát của Trương Dĩ Lâm không quá cầu kỳ, nhưng chính sự chân thành, trong trẻo ấy lại khiến mình rung động. Mỗi lần nghe, như được kéo ngược về những ngày còn trẻ, nơi mà chỉ một ánh mắt, một nụ cười cũng đủ để tin rằng cả thế giới này rực rỡ vì một người.

    Nếu bạn đang tìm một bài hát để nghe trong những ngày se lạnh, hay những khoảnh khắc muốn một mình ngồi lặng yên, "Chuyện Còn Dang Dở" chắc chắn sẽ là lựa chọn tuyệt vời. Một bản nhạc không chỉ để nghe, mà còn để cảm, để nhớ, và để yêu thêm một phần ký ức mình đã từng cất giấu.



    Lời bài hát

    我独自走过这人间苍茫

    与你同行我才有光亮

    莽撞少年真诚敲开心房

    无人角落爱肆意疯长

    等繁花烂漫天真

    等仲夏月色如银

    等世界填满了色彩

    可我还是有一片阴影

    等黎明停在星辰

    等黄昏洒向海面

    等浪漫写在你眼神

    让这一切都无需再等

    秋风吹开这故事篇章

    心跳开始渐起模糊变得清晰

    像你轻斜的伞角

    那扇门不停地敲

    我会在你对面为你祈祷

    我乘过时光的列车

    也趟过岁月的长河

    单行线交汇的瞬间

    美好时光因你定格

    视线于光被你吸引

    如同星光迷入山林

    所以我是如此的确信

    你就是我唯一的宿命

    秋风吹开这故事篇章

    心跳开始渐起模糊变得清晰

    像你轻斜的伞角

    那扇门不停地敲

    我会在你对面为你祈祷

    冬雪不会覆盖这故事篇章

    心跳一直疯狂 相视一笑同频震荡

    与夜同行的身影

    开门时的微光

    我会在你身边静静地守望

    星光引入黑昼

    潮汐归于海平

    霞光落于烟火

    这画框中的我们永不会褪色

    永不会褪色

    Pinyin

    Wǒ dú zì zǒu guò zhè rén jiān cāng máng

    Yù nǐ tóng xíng wǒ cái yǒu guāng lìang

    Mǎng zhùang shǎo nían zhēn chéng qiāo kāi xīn fáng

    Wú rén jiǎo luò ài sì yì fēng cháng

    Děng fán huā làn màn tiān zhēn

    Děng zhòng xìa yuè sè rú yín

    Děng shì jiè tían mǎn liǎo sè cǎi

    Kě wǒ húan shì yǒu yī pìan yīn yǐng

    Děng lí míng tíng zài xīng chén

    Děng húang hūn sā xìang hǎi mìan

    Děng làng màn xiě zài nǐ yǎn shén

    Ràng zhè yī qiē dū wú xū zài děng

    Qiū fēng chuī kāi zhè gù shì piān zhāng

    Xīn tìao kāi shǐ jìan qǐ mó hū bìan dé qīng xī

    Xìang nǐ qīng xié de sǎn jiǎo nà shàn mén bù tíng de qiāo

    Wǒ hùi zài nǐ dùi mìan wéi nǐ qí dǎo

    Wǒ chéng guò shí guāng de liè chē

    Yě tàng guò sùi yuè de cháng hé

    Dān xíng xìan jiāo hùi de shùn jiān

    Měi hǎo shí guāng yīn nǐ dìng gé

    Shì xìan yú guāng bèi nǐ xī yǐn

    Rú tóng xīng guāng mí rù shān lín

    Suǒ yǐ wǒ shì rú cǐ de què xìn

    Nǐ jìu shì wǒ wéi yī de sù mìng

    Qiū fēng chuī kāi zhè gù shì piān zhāng

    Xīn tìao kāi shǐ jìan qǐ mó hū bìan dé qīng xī

    Xìang nǐ qīng xié de sǎn jiǎo nà shàn mén bù tíng de qiāo

    Wǒ hùi zài nǐ dùi mìan wéi nǐ qí dǎo

    Dōng xuě bù hùi fù gài zhè gù shì piān zhāng

    Xīn tìao yī zhí fēng kúang xiāng shì yī xìao tóng pín zhèn dàng

    Yǔ yè tóng xíng de shēn yǐng kāi mén shí de wēi guāng

    Wǒ hùi zài nǐ shēn biān jìng jìng de shǒu wàng

    Xīng guāng yǐn rù hēi zhòu

    Cháo xī guī yú hǎi píng

    Xía guāng luò yú yān huǒ

    Zhè hùa kùang zhōng de wǒ mén yǒng bù hùi tùn sè

    Yǒng bù hùi tùn sè

    Lời Việt

    Ta đơn côi bước giữa nhân gian ngàn trùng

    Bên nàng sóng bước lòng ta bừng sáng

    Tuổi trẻ nồng nhiệt, chân thành mở trái tim

    Góc khuất lặng thầm, tình yêu thỏa sức lớn lên.

    Chờ hoa nở rộ khắp trời thơ ngây,

    Chờ trăng Hạ dát bạc long lanh,

    Chờ thế gian ngập tràn muôn sắc

    Mà lòng ta vẫn còn vương bóng tối.

    Chờ bình minh dừng lại giữa trời sao,

    Chờ hoàng hôn vẩy rắc mặt biển,

    Chờ ánh mắt nàng viết nên khúc lãng mạn,

    Để mọi đợi chờ không còn cần nữa.

    Gió thu thổi mở từng trang chuyện cũ,

    Nhịp tim ta mơ hồ rồi dần sáng rõ,

    Tựa như chiếc ô nghiêng nhẹ trong tay nàng,

    Cánh cửa cứ mãi gõ nhịp không ngừng,

    Ta sẽ đối diện nàng, thành tâm cầu nguyện.

    Ta đã đi qua chuyến tàu thời gian,

    Cũng đã vượt qua trường hà năm tháng,

    Khoảnh khắc giao nhau giữa hai đường đơn lẻ,

    Khoảnh khắc đẹp đẽ bởi nàng mà ngưng đọng.

    Ánh nhìn ta bị nàng hút lấy,

    Tựa sao trời lạc vào rừng núi,

    Vì thế ta vững tin chẳng chút ngập ngừng:

    Nàng chính là định mệnh duy nhất đời ta.

    Gió thu thổi mở từng trang chuyện cũ,

    Nhịp tim ta mơ hồ rồi dần sáng rõ,

    Tựa như chiếc ô nghiêng nhẹ trong tay nàng,

    Cánh cửa cứ mãi gõ nhịp không ngừng,

    Ta sẽ đối diện nàng, thành tâm cầu nguyện.

    Tuyết đông chẳng thể phủ lấp chuyện xưa,

    Nhịp tim ta vẫn cuồng loạn,

    Ánh mắt chạm nhau, đồng điệu tâm hồn,

    Bóng hình sánh vai giữa đêm dài,

    Ánh sáng hé mở khi cánh cửa khẽ rung,

    Ta sẽ lặng lẽ ở bên nàng, trọn đời chờ đợi.

    Sao trời thắp sáng màn đêm,

    Triều cường lặng lẽ trở về biển cả,

    Ánh ráng chiều rơi trên nhân gian,

    Khung tranh vẽ đôi ta sẽ chẳng bao giờ phai nhạt.

    Mãi mãi chẳng phai nhòa
     
    iam.wonwooNghi Phuc thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...