Chùm Thơ "CHÀO ĐỒNG BÀO TÔI ĐI" Kỷ Niệm Năm năm Ngày Mất Của Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP NHỚ NGÀY MỒNG 4 THÁNG 10 Một ngày nhớ mãi không quên Tháng 10 mồng 4 đất hiền thương đau An Xá Lệ Thủy trời sầu Cùng cả dân tộc trắng màu tang dương Đồng bằng rừng núi biên cương Đại dương hải đảo quê hương lệ trào. Khóc người đức độ thanh cao Nhân cách sáng tỏa tỏa trời sao thái bình Tâm vầng sáng ánh bình minh Đức hồng trời đất ấm tình nghĩa nhân Cuộc đời vì nước quên thân Một đời chiến đấu trồng xuân cho đời. Cho đất nước cho mỗi người Cuộc sống hạnh phúc rạng ngời hương hoa Nay xong việc bác đi xa Tháng 10 mồng 4 đau ra riết lòng Người con vĩ đại Lạc Hồng Bác Giáp sống mãi trong lòng nhân dân. 10/2013 Chu Long KHÓC BÁC GIÁP Nghe tin bác Giáp đi xa Nỗi đau dao cắt thịt da tim mình Bầu trời sập ánh bình minh Dưới chân trái đất khí linh hết rồi. Đất trời quê Việt Nam tôi Từ nay vắng bóng của người từ nay Nhưng tình bác mãi còn đây Lòng dân nước Việt Nam đầy trong tim. 10/2013 Chu Long BÁC ĐÃ TRỞ VỀ VỚI TỔ TÔNG Bác đi để lại một tấm lòng Bao la biển cả lớn mênh mông Cho con cho cháu cho nhân loại Thế hệ mai này nhớ mãi ông. Bác đã được về với tổ tông Nhưng vẫn còn lo nặng bên lòng Mong sao trên dưới cùng đoàn kết Dân giàu nước mạnh thỏa ước mong. Trời thu se lạnh sắp vào đông Quảng Bình quê mẹ đón chào ông Người con xa cách nay trở lại Về với quê hương Lạc tiên rồng. 10/2013 Chu Long CHÚC BÁC NGỦ NGON Cuộc đời vì nước mải mê Nay được ngơi nghỉ bác về cõi tiên Chúc bác Giáp giấc ngủ yên Bình tâm thanh thản đất miền tây phương Quảng Bình quê mẹ yêu thương Lộc Thủy Lệ Thủy quê hương muôn đời. Bác về quê mẹ bác ơi Sóng biển xanh hát quyện trời mùa thu Núi Rồng tiếng gió lời ru Vũng Chùa đảo Yến thiên thu giấc vàng Có tiếng ru mẹ dịu dàng Cả tình dân tộc Việt Nam bên người. 10/2013 Chu Long MỘT CON NGƯỜI CỦA HUYỀN THOẠI Đất Quảng Bình miền gió Lào cát trắng Mảnh đất nghèo luôn gồng gánh thiên tai Đất anh hùng sinh ra những thiên tài Ông là một vì sao mai tinh tú. Thế kỷ hai mươi Việt Nam đầy giông tố Bầu trời Nam u ám xám mây trôi Từ phía đông có vệt sáng chân trời Nhân cách sống mọc lên từ nơi ấy. Một Việt Nam đã cho ta được thấy Một con người hiền hậu chất trung nhân Một con người trung nghĩa đức trong ngần Võ Nguyên Giáp -anh Văn -Võ Nguyên Giáp. Một vĩ nhân đi ra từ khoảng sáng Một thái dương đỏ rực mọc từ đây Nhân cách Việt Nam xuất hiện nơi này Võ Nguyên Giáp -anh Văn -Võ Nguyên Giáp. Một con người không lời thơ bài hát Ngòi bút nào viết tả nổi về ông Một con người Một nhân cách sống Nhân cách con người Nhân cách Việt là ông. Một thiên tài làm rạng rỡ non sông Một vị tướng làm đối phương khiếp sợ Một huyền thoại làm xoay vòng lịch sử Một con người Võ Nguyên Giáp là ông. 10/2013 Chu Long BÁC TRONG LÒNG DÂN VIỆT NAM TA Sắc vàng nắng cuối mùa thu nắng xám Tin đau buồn ảm đạm phủ muôn nơi Nỗi đau thương trùm xé mỗi con người Non sông lạnh đất trời rầu tâm dạ Bác ra đi nỗi buồn đau muôn ngả Màu tang xô trắng cả mọi nẻo đường Núi rừng xanh hải đảo biển biên cương Cả dân tộc đau buồn thương dâng kín. Bác trong tim triệu triệu người kính mến Bác đi rồi hàng triệu triệu tim đau Bác ra đi triệu tang trắng một màu Của dân Việt mang trên đầu nhớ bác. 10/2013 Chu Long NỖI ĐAU Tim đau nhói mắt nhòa trong nước mắt Lòng quặn đau tim thắt đến nghẹn vành Một thu chiều trời đẹp sáng trong xanh Bác Giáp mất trời thanh sầu tang trắng. Bác Giáp đi vào ngày thu vàng nắng Chẳng ai ngờ đất trời lặng hôm nay Chẳng ai tin ngày đó đã đên ngày Bác Giáp đi bác đi xa mãi mãi. Con đứng lặng nỗi lòng đau tê dại Lá vàng rơi nghe từng tiếng lá rơi Sắc nắng tan vỡ từng mảng giữa trời Đất nút nẻ trong lòng người đau chói. 10/2013 Chu Long THU CHIỀU VẮNG BÁC Phố Hoàng Diệu ngôi nhà thân thương đó Chiều mùa thu nắng đổ ánh vàng phai Những người dân lặng lẽ xếp hàng dài Vành khăn trắng tang cài đầu viếng bác. Vườn cây xanh lòng buồn rầu ngơ ngác Những lá vàng xao xác lá rơi bay Chúng không tin nay lại có một ngày Người bỏ nó nơi đây đi xa mãi. Trời im gió mùa thu chiều nắng dại Khăn trắng đầu dải trắng cả bờ vai Bờ mắt người dạ trời đất bi ai Lệ đắng chát đổ dài vành tang trắng. Non sông Việt mùa thu nay tắt nắng Gió đau buồn bỏ trốn gió đi đâu Mây ngừng trôi màu mây phủ xám màu Cây đứng lặng ôm sầu thương rủ lá. Chim trong vườn cúi đầu buồn cánh sã Bác đi rồi chim thả tiếng ai nghe Đâu bóng người dưới tán lá cây che Ngôi nhà cổ thu chiều về vắng bác. 10/2013 Chu Long HÃY HỌC ÔNG Thế kỷ hai mươi ánh dương hồng Việt Nam tên tuổi gắn tên ông Năm châu bốn biển danh tướng Giáp Sắc thắm đẹp tươi tựa cầu vồng. Triệu triệu con tim đựng máu hồng Ngày ngày vẫn ngóng hướng về ông Ngôi nhà xưa ở nay vắng bóng Ông đã được về với tổ tông. Ông đi để lại khoảng trời hồng Đạo đức sáng ngời lớn mênh mông Để một gia tài chân lý sống Thế hệ gối đầu hãy học ông. 10/2013 Chu Long BÁC SỐNG MÃI TRONG LÒNG DÂN NƯỚC VIỆT Nén tâm hương con cúi đầu thành kính Dâng lên Người người lính của nhân dân Một con người tài đức nước sông Ngân Người kính trọng trong lòng dân mãi mãi. Một vị tướng lừng danh nhân huyền thoại Trên chiến trường mà đối thủ khiếp kinh Nhưng trái tim nhân hậu đậm nghĩa tình Bản lĩnh thép trái tim hồng người lính. Nén tâm hương con dâng lên thành kính Vị tướng tài Người có một không hai Cuộc đời Người cả một chặng đường dài Không biết nghỉ cho đến khi nhắm mắt. Một cuộc đời sáng trong gương thanh bạch Một con người nhân vĩ đại bao la Trái tim trung nhân hậu nghĩa hiền hòa Một người lính không già còn rất trẻ. Mai bác về quê Quảng Bình đất mẹ Của cội nguồn tiếng ru mẹ ầu ơi Về quê hương Người hãy nhớ trên đời Người dân Việt dạ đời đời thương nhớ. 10/2013 Chu Long MIỀN QUÊ MẸ ĐÓN NGƯỜI Trời Quảng Bình nắng tháng mười vỡ nát Mây trên đầu xám chát những mảng rơi Đất quê hương người dân dưới nắng trời Chờ bác Giáp người về nơi đất mẹ. Ơi Nhật Lệ sông hiền hòa chảy nhẹ Cũng cuộn trào đổ lệ khóc người đây Dòng sông Gianh nước mắt thả dâng đầy Cuộn thương nhớ vào lòng sông thương nhớ. Dòng sông Dinh nước gầm rung tiếng vỡ Nước mắt than thương nhớ gửi đến Người. Nước sông buồn hòa cùng nước mắt rơi Gom mặn chát xuôi về miền biển cả. Hàng dương xanh rũ mình buồn rủ lá Chim hoa buồn dạ rũ cánh ngẩn ngơ Tấm lòng quê dân buồn đứng lặng chờ Người con của miền Quảng Bình đất lửa. 10/2013 Chu Long NGƯỜI ĐÃ VỀ BÊN MẸ Sáng mười ba trời thu buồn man mác Nắng không vàng lá im lặng trên cây Những dòng người kính cẩn bước về đây Đưa tiễn bác về thiên miền tiên thế. Chiều mười ba đất Quảng Bình quê mẹ Trời đau thương đất tủi núi sông buồn Từng dòng người nước mắt mặn trào tuôn Im lặng lẽ chờ được nhìn thấy bác. Lần đón này có cái gì rất khác Một nỗi buồn xen vào đó là vui Buồn vì nay bác Giáp đã xa xôi Vui là được có người về bên mẹ. 10/ 2013 Chu Long NHÂN CÁCH VIỆT NAM Ngày mười ba Tổ quốc đất mở lòng Đảo Yến đón bác Giáp nằm vĩnh viễn Cả dân tộc triệu triệu người rước tiễn Đưa Bác về miền nơi ấy xa xôi. Ngày mười ba dấu ấn nhất cuộc đời Nhân dân mất một người thương yêu nhất Đất nước mất một con người đích thực Nhân cách sáng ngời nhân cách Việt nam. Ngày mười ba ngày đất nước giang san Xa vĩnh viễn một tướng tài thời đại Xa vĩnh viễn một con người huyền thoại Một con người một nhân cách Việt Nam. 10/2013 Chu Long NGƯỜI VẪN SỐNG MÃI Bầu trời triệu triệu vì sao Một ngôi tinh tú đã vào lòng nhân Người là nắng ấm mùa xuân Là ngọn đuốc lửa bên dân soi đường Sáng trong hơn cả mặt gương Một đời thanh bạch khiêm nhường thanh cao Một tinh tú giữa trời sao Tấm lòng nhân ái non cao đâu bằng. Đức độ sáng tựa trăng rằm Trái tim vĩ đại nay nằm nghỉ ngơi Người đi thương nhớ để đời Trong lòng dân Việt triệu lời ngợi ca Người đi buồn đến gốc hoa Cành cây ngọn cỏ cũng sa héo màu Người đi triệu triệu tim đau Triệu triệu thương nhớ trắng đầu khăn tang. Lòng dân Việt mãi mãi mang Tiếng cười câu nói dịu dàng thân thương Một con người của quê hương Trái tim bác Giáp ánh dương sáng trời. 10/2013 Chu Long NGÀY MỞ CỬA MỘ Vũng Chùa đảo Yến quê tôi Sóng êm êm nhẹ biển khơi xô bờ Hàng dương xanh thắm bên bờ Người dân non nước đợi chờ nơi đây. Ngày mở cửa mộ hôm nay Được cùng kính cẩn chắp tay viếng người Vũng Chùa đảo Yến đất trời Người dân đứng chật quanh nơi bác nằm. Nén hương thơm tỏa lặng thầm Lòng dân đất Việt thành tâm dâng người 10/2013 Chu long XIN CHÀO ĐỒNG BÀO TÔI ĐI Triệu người nước mắt tuôn rơi Buồn thương thấu cả đất trời khóc than Người từ miền núi vượt ngàn Người miền biển đến đều mang tấm lòng. Đau thương nước mắt đầy đong Đau thương triệu trái tim hồng đau thương Một con người của quê hương Nhân cách tựa ánh hồng dương thái bình. Sống trọn nghĩa thác trọn tình Với nhân dân Tổ quốc mình Việt Nam Trái tim nhân tấm lòng vàng Bao la rộng lớn dịu dàng thiết tha. Nay bác đi mãi đi xa Chỉ còn hình bóng hiền hòa lời ghi Xin chào đồng bào tôi đi Một câu giản dị khắc ghi vào lòng. Tim con dân cháu Lạc Hồng Ngấm dòng máu đỏ Tiên rồng Âu Cơ 10/2013 Chu Long NGƯỜI LÀ NGUYÊN SOÁI TRONG LÒNG DÂN Người là một vĩ nhân và vĩ đại Là anh hùng của mãi mãi mai sau Bóng hình Người còn đọng mãi đậm sâu Trong dân Việt Người mãi còn sống mãi. Chưa phong soái nhưng Người là nguyên soái Người đã là Lý Thường Kiệt Quang Trung Trong lòng dân Người là đại anh hùng Của Tổ Quốc là anh hùng dân tộc. Chưa phong soái Người đâu cần phong soái Trong lòng dân Người là soái muôn đời Trong lòng dân Người sống mãi người ơi Võ Nguyên Giáp Người đã là nguyên soái. Người đang sống trong trái tim nhân loại Người yêu ông những người biết về ông Trong trái tim của con Lạc cháu rồng Là nguyên soái Người mãi là nguyên soái. Tháng 10/2013 CHU LONG Kính dâng hương hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp Hết