Dẫu cho thế giới ngoài kia có sóng gió, có vùi dập chúng ta thế nào chỉ cần nghĩ đến quê hương, được trở về quê hương - nơi có cha mẹ, có mái nhà tranh, có những bữa cơm đạm bạc nhưng chan chứa yêu thương thì mọi thứ chẳng là gì cả. Lời 1 Bao nhiêu năm rời xa quê hương mình tôi tha phương, mặc đời bão giông Đi lang thang nhìn mưa bay bay chìm trong men say lòng nhớ quê nhà Nơi đây chỉ mình ta, thời gian ơi hãy trôi thật nhanh Nhớ kí ức tuổi thơ, lòng mộng mơ về những cánh diều Cuộc đời cô liêu nơi thành đô lẻ loi một mình Đón ánh bình minh tận chân trời bao la Nhìn về xa xăm thương mẹ cha ở nơi quê nhà Dãi nắng dầm mưa dù thân đã già Một ngày không xa tôi về nơi chốn quê thanh bình Có cánh đồng xanh, lả lơi cò bay bay Rời xa thành đô nơi phồn hoa khói bay mịt mù Đến chốn bình yên đói no chẳng màng Lời 2 Nơi đây chỉ mình ta, thời gian ơi hãy trôi thật nhanh Nhớ kí ức tuổi thơ, lòng mộng mơ về những cánh diều Một ngày không xa tôi về nơi chốn quê thanh bình Có cánh đồng xanh, lả lơi cò bay bay Rời xa thành đô nơi phồn hoa khói bay mịt mù Đến chốn bình yên đói no chẳng màng Chỉ mong tương lai, mai này đây sẽ bớt cơ hàn Phó thác trời xanh, thổi ưu phiền theo gió Chỉ mong ngày mai, tương lai không gập ghềnh sóng gió Để thấy bình yên cùng với gia đình.