Cho Phép Tôi Mời Anh Một Ly trình bày bởi Vương Bình và GREY D trích từ album phòng thu đầu tay "Anh Bờ Vai" Trên nền nhạc pop R&B chậm rãi, "Cho Phép Tôi Mời Anh Một Ly" xoay quanh những nỗi nhớ và niềm đau sau khi trải qua những tan vỡ trong tình yêu. Nhân vật chính tìm đến hơi men để làm vơi đi nỗi đau, quên đi những quá khứ đau thương và rồi sẽ mạnh mẽ để tiếp tục bước tiếp trên đoạn đường tương lai. Là track nhạc thứ bảy trích từ "Anh Bờ Vai" - album phòng thu đầu tay đánh dấu màn debut của anh chàng Vương Bình, với sự góp mặt của nam nghệ sĩ GREY D và được phát hành chính thức cùng một MV chính thức vào lúc 21h ngày 4 tháng 11 năm 2024. Lời Bài Hát Có lẽ Trái Đất hình tròn Đôi chân hay đi đường mòn Hôm nay gặp anh nơi đây cũng xem như ta thật có duyên. Bao năm theo sau cuộc tình Đổi lấy vài cơn thất tình Cam tâm rời đi anh có tiếc? Chàng trai sao anh không nói ra đi? Có phải nói ra thì chẳng để làm chi cái kết cô ta cũng sẽ phớt đi. Tình yêu này như nhành hoa ép khô rồi Chẳng thể tàn cũng chẳng thể nào nở ra. Thôi thì.. Anh cứ uống đi và cứ khóc Vì đâu ai nỡ ép anh gồng. Vị đắng sẽ dịu cơn đau xuống bớt, làm nhẹ tim hơn, và ngày mai sẽ khá hơn. Thế nên là Anh cứ uống đi và cứ khóc Nỗi buồn rơi trong khoảng không Nước mắt sinh ra là để cho ta tống khứ đi xa những cảm xúc chẳng thể nói ra.. Một giọt rơi anh mang đổi lấy một lần chơi vơi. Chắc cũng đủ để cả đoàn tàu ra khơi Mà tại sao anh không thể nói một lời cùng với Nơi anh đơn phương suốt bấy nhiêu năm trời. Nếu như đá sẽ tan khi đã thấm ướt Anh rót ly rượu đầy nhìn tình yêu khẽ trôi qua kẽ tay Nốc đi, nốt sạch đi yêu thương vốn dĩ Để cho cơn giông bão lòng tan biến đi Thôi thì.. Anh cứ uống đi và cứ khóc Vì đâu ai nỡ ép anh gồng. Vị đắng sẽ dịu cơn đau xuống bớt, làm nhẹ tim hơn, và ngày mai sẽ khá hơn. Thế nên là Anh cứ uống đi và cứ khóc Nỗi buồn rơi trong khoảng không Nước mắt sinh ra là để cho ta tống khứ đi xa những cảm xúc chẳng thể nói ra.. Cho phép tôi mời anh nốt ly này Ngày mai chúng ta ngừng say Vị đắng sẽ dịu cơn đau xuống bớt, làm nhẹ tim hơn, và ngày mai sẽ khá hơn. Cũng khuya rồi anh cứ đem niềm vui gói mang về Nỗi buồn kia kí gửi ở lại nơi đây Vấn vương tôi nhìn vào chiếc gương "Cho phép tôi mời anh một ly" Cho phép tôi mời anh nốt ly này Ngày mai chúng ta ngừng say Vấn vương tôi nhìn vào chiếc gương "Cho phép tôi mời anh một ly"