Truyện Ngắn Cho Không Nhớ, Nhận Không Quên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Sưu Tầm, 19 Tháng ba 2019.

  1. Sưu Tầm The Very Important Personal

    Bài viết:
    662
    Một hôm, người chồng về nhà muộn. Lúc đó trời đã khuya lắm rồi, nhưng chiếc đèn bên hiên nhà vẫn sáng, chiếu rọi một đoạn đường phía ngoài ngôi nhà. Anh cho rằng vợ mình ngủ quên, định tắt đèn, nhưng không ngờ lại bị vợ cản lại. Anh chưa kịp hỏi nguyên do thì chị vợ đã chỉ tay ra ngoài cửa sổ..

    Ven đường bên ngoài cửa sổ là một chiếc xe ba bánh chở đầy rác. Ngay cạnh đó, một cặp vợ chồng đang ngồi nghỉ dưới ánh đèn bên hiên nhà. Họ vừa nói vừa cười, và cùng nhau ăn gì đó để lót dạ đêm khuya.

    Nhìn thấy cặp vợ chồng ấy đang chuyện trò vui vẻ dưới ánh đèn, cả anh và vợ đưa mắt nhìn nhau rồi nhẹ nhàng rút lui. Có lẽ hai vợ chồng người thu gom rác ấy sẽ vĩnh viễn không biết rằng, ở đâu đó trong thành phố này, có một ngọn đèn vẫn hàng đêm vì họ mà thắp sáng.

    [​IMG]

    Và bạn thấy đấy, có những sự giúp đỡ diễn ra trong âm thầm và lặng lẽ. Vậy cớ sao cứ phải đợi đến khi mắt thấy, tai nghe rồi chúng ta mới biết ơn trong lòng?

    Bởi vì, có những "cho đi" không bao giờ mong chờ bạn đền đáp. Có những "giúp đỡ" không bao giờ chờ bạn nói "Cảm ơn!"

    Vì vậy, hãy cứ biết ơn cuộc đời này và hãy dùng lòng cảm ơn để đối đãi với tất cả mọi người xung quanh bạn.

    Học không nghỉ, hành không ngừng.

    Cho không nhớ, nhận không quên.
     
    Last edited by a moderator: 20 Tháng ba 2019
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...