Tác phẩm: CHỜ.. Thể thơ: Lục bát, Tác giả: Hoàng Mộc Lan Từ đâu người đến nơi này, Để cho ai thấy, ai bày làm quen. Nhìn ai người chẳng nhìn em; Để cho em thấy, em quên mất mình. Từ đây, cũng lắm chân tình Mà sao em chối, chờ hình bóng xa. Từ đây, anh cũng lại qua, Mong sao đừng chối món quà nơi anh. Chờ ai, dẫu có chẳng thành, Chúng mình vẫn tựa lá cành trên cây. Rồi đây, từ chối áng mây, Chúng mình sẽ có phút giây ân nồng. Em ơi, má đỏ ửng hồng, Đợi chờ ngày tháng, đừng gồng tấm thân. Em ơi, môi phấn tuổi xuân, Chớ hoài lãng phí phân vân đời mình. Tay chân; thân thể; dáng hình; Của mình trân trọng lấy mình nghe em; Tình anh cũng giống tình em; Biết nâng biết hạ; biết đem cho người. Tình ta không chút nực cười; Nhưng mà đừng để người người bỏ bê Tình ta có chút chân quê; Từ đi; chối lại; phu thê có thành? Em ơi; chiếu cũng như mành; Gừng cay muối mặn duyên lành đợi nhau. Em ơi; ngày tháng mai sau; Mong em nhìn lại, hàng cau anh chờ..