Truyện Ngắn Chờ Anh... - Uyển Nhi

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Nguyenngocuyennhi, 16 Tháng chín 2018.

  1. Nguyenngocuyennhi

    Bài viết:
    16
    Chờ Anh
    Tác giả : Uyển Nhi
    Thể loại : Truyện ngắn
    Văn án :

    Đã là của nhau thì dù có cách xa thế nào vẫn quay về tìm nhau.

    Ngày hôm ấy, tôi tình cờ gặp anh trên con đường nhỏ, con đường này tôi rất hạn chế đi bởi vì đây là đường vòng. Nhưng không hiểu sao tôi lại hướng mũi chân vào con đường ấy, và định mệnh đã đưa tôi lại với anh.
    Tôi đi sau anh một đoạn rất dài, nhưng không hiểu sao được một lúc, khoảng cách giữa tôi và ảnh ngày càng gần nhau, tôi nhận ra anh ấy đang đi rất chậm. Và rồi, khi tôi vừa đi ngang qua anh ấy cũng là lúc anh ấy gục xuống.
    Nếu như gặp người khác thì họ đã bỏ mặc anh ấy rồi, nhưng tôi thì khác, tôi chạy đến đỡ anh ấy và kêu anh ấy dậy. Anh ấy cao hơn tôi một cái đầu, tôi cũng không biết nhà anh ấy, nên tôi đã đưa ra một ý nghĩ cực kì táo bạo đó là đưa anh ấy về nhà của tôi.
    Phải nói là ba mẹ tôi là những người cực kì tốt bụng, thấy vậy mà cũng không có la rày mà còn giúp tôi đỡ anh ấy nằm lên giường. Trán anh ấy nóng quá, tôi đi lấy khăn và chườm cho anh ấy. Đó là lần đầu tiên tôi giúp người lạ, chăm sóc người lạ, và cho người lạ nằm trên giường của tôi.
    Cỡ vài tiếng sau, anh ấy tỉnh lại, anh ấy nhìn tôi với một ánh mắt cực kì ngạc nhiên, biểu cảm của anh ấy khiến tôi cảm thấy cực kì buồn cười. Tôi còn nhớ lúc đó, anh ấy ngượng ngùng cám ơn gia đình tôi, rồi còn mặt dày nói hôm sau tới ăn ké. Ba mẹ tôi cũng gật đầu đồng ý.
    Thân thiết với anh được một tháng thì tôi mới biết được gia cảnh của anh, anh mới từ nước ngoài về, sống ở gần nhà tôi có một mình. Xa ba mẹ, thời tiết thay đổi khiến anh ấy dễ bệnh.
    Cỡ nửa năm sau, anh ấy đã chính thức nói theo đuổi tôi, ba mẹ tôi còn động viên tôi nên đồng ý làm bạn gái ảnh, nhưng tôi không chịu, tôi muốn xem coi anh ấy có chịu được hay không, bởi vì tôi chỉ mới 18 tuổi.
    Thế là thời gian thấm thoát trôi qua, năm tôi 20 tuổi, anh ấy lần nữa lại tỏ tình, đây là lần thứ 20 anh ấy tỏ tình tôi rồi, và tôi quyết định đồng ý.
    Nhưng cứ tưởng sẽ được hạnh phúc khi trái tim đã được ghép lại, thì anh ấy phải trở về nước vì mẹ anh ấy bị bệnh tim, khó qua khỏi cơn nguy kịch.
    Trước khi đi, anh ấy đã hôn lên trán của tôi, anh ấy rơi lệ, giọt nước mắt lăn xuống chạm vào bờ môi tôi, mặn chát, tôi đau đớn. Anh ấy nói : Chờ anh....
    Và vì câu nói ấy, tôi đã im lặng chờ đợi suốt mấy năm liền, không có tin tức, cũng không có cách liên lạc, nhưng tôi vẫn cứ chờ.
    Một ngày nọ, tôi đi ngang qua tiệm tạp hóa, một tờ báo với trang bìa bắt mắt đập vào mắt tôi. Người trong hình là anh, anh ấy thật lịch lãm trong bộ đồ vest, bên cạnh anh ấy là cô người mẫu nổi tiếng, tiêu đề của báo là : Tổng Giám Đốc Công ti NJ Sẽ Cử Hành Hôn Lễ Với Người Mẫu Nổi Tiếng JuLy.
    Dụi mắt, nhìn kỹ 3, 4 lần, tôi không thể tin vào cái sự thật này, tại sao anh ấy lại lừa dối tôi, tại sao.
    Đau khổ, tuyệt vọng, những năm tháng thanh xuân của tôi đã trôi qua một cách lãng phí, thì ra là do tôi tự mình đa tình.
    24 tuổi, tôi quyết định sẽ kết hôn với một chàng nào đó, như vậy sẽ tốt hơn cho tôi rất nhiều.
    Cuối tháng 12 năm ấy, tôi nghe lời ba mẹ đi xem mắt một anh chàng cực kỳ thương yêu tôi từ lâu. Bóng dáng của anh chàng ấy cực kỳ giống với bóng dáng của người tôi yêu. Bỗng dưng, bóng dáng ấy lại biến đâu mất, một bàn tay khác từ phía sau ôm lấy tôi.
    - Đã bảo sẽ về, tại sao lại muốn cưới? Anh về rồi! Mình kết hôn đi.
    ......Đây có phải là một cái kết viên mãn chưa nhỉ?...
    Một khi đã yêu, đã thương, đã là của nhau thì có xa nhau cách mấy cũng sẽ về với nhau thôi.
    Gửi cho những ngày tháng tươi đẹp nhất.

     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng chín 2018
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...