Chiều nay- một chiều thu gió nhẹ Con nhớ mẹ nhiều, mẹ có biết không? Nhớ đêm đông quanh bếp lửa hồng Mẹ kể con nghe ngày xưa cũ Ngày xưa khi con còn rất bé Mẹ bế rồi mẹ kể chuyện con nghe Con bé nhỏ nhưng chẳng hề nhỏ bé Vì trong mẹ, con vẽ cả bầu trời Rồi cuộc đời nhẹ trôi lặng lẽ Vẽ nên con một chút lớn khôn Và đưa con bay về một chốn Xa quê, xa nhà, xa mẹ yêu Để giờ đây khi chiều gió nhẹ Gió thổi hồn nhớ mẹ nhiều hơn Dẫu biết rằng đã xa là nhớ Lỡ xa rồi đành giấu nhớ vào tim Nhưng giấu sao giấc mơ mỗi đêm Vẫn có mẹ êm đềm lặng lẽ Dõi bước theo con mọi nẻo đường