Lời bài hát Và anh đoán buổi sang hôm đó bầu trời vẫn đẹp như anh Thường Thấy Có những ước mơ hồn nhiên lớn lao còn ngủ say trong ngôi Trường Ấy Rồi bắt tay bắt tay vào những kế hoạch cho cái tên thật Lạ Lùng Nhất Đối với em nó thật nhỏ bé nhưng đối với tôi là Cả Vùng Đất Chiều hôm nay buồn thật nghĩ về em về bài Nhạc Này Lần nhắc trong tuần nhiều nhất em là thói quen của anh Hằng Ngày Thật là khó để thân thiết với thuốc lá rồi cách Gạt Tàn Hình như đã lâu tôi chưa nhìn em khoảnh khắc em đứng dưới ánh Mật Vàng Cuộc sống là dòng thời gian nói chung cũng tự Tế Đó Buồn thì của chẳng riêng ai mà cứ như anh thừa Kế Nó Rồi ngồi viết ra những câu chuyện có tia nắng qua Nhánh Lá Cây Biết bận long với nhiều bộn bề anh thuộc nhóm người chưa Đánh Đã Khai Tuổi học trò của anh là vậy lắng nghe long chỉ có Chiếc Ghế Nếu đơn phương là tòa lâu đài thì phải chăng anh là người Thiết Kế Rồi tạm biệt bằng cái chào tay xem nó như 1 món Quà Tạm Kể từ hôm đó cho đến bây giờ chúng tôi vẫn gọi với nhau Là Bạn Vers2 Đưa em đi qua ánh hoàng hôn đưa em đi qua ngày Đỗ Lá Đưa em đi qua cơn mưa đầu mùa khép tâm tư bằng những Ổ Khóa Rồi mùa hạ cuốn đi hết chả còn sót lại Đây Chút Gì Hình dáng ai trải dài cuối phố chỉ biết nhớ em bằng Cây Bút Chì Dương như tên em còn in sâu bên trong Kẻ Mắt Phải chi mình là trẻ con thì mọi chuyện đều đẹp Đẻ Nhất Đôi lúc buồn cứ để nổi niềm tất cả Dễ Quên Em là con đường mà anh thường kaacj mãi nhầm lẵn nên chả Để Tên Vẽ 1 thứ gì đó mặc dù bức tranh Vẫn Đó Không Màu Chắc hẵn ý thức đang muốn tìm lại về hình ảnh Chẳng Có Trong Đầu À mà thôi! Điều quan trong đâu còn Đầy Đủ Thế giới của anh bỗng nhiên bé lại nằm thu gọn trong những Ngày Cũ Có hạt sương bên trong tâm hồn còn những thứ khác Hoàn Toàn Không Có Vì thật sự anh đây rất cần 1 câu trả lời Đàng Hoàn Trong Đó Nắng đẫ phủ hết nữa phần sân anh ngã người đưa tay Cố Với Đâu biết hạ quay cả bầu trời rồi thay cho mình 1 thành Phố Mới.