Làm thế nào đây em, đời đàn bà tụi mình chua xót dễ quá chăng Nên em mới băng băng chen vào gia đình chị Chắc là em dễ tin vài ba lời thủ thỉ Mật ngọt đàn ông chết ruồi nhặng bao đời.. Làm thế nào đây em, con chị đang còn nghe ru hời Nên chị nói bé thôi, em lặng yên mà nghe cho thấu Một bóng hình trong tim, ai cũng muốn riêng mình cất giấu Chị cũng từng thương một người mà điên đảo thanh xuân. Chị em chúng ta, ai cũng đã từng Vì một người mình yêu mà đinh ninh tim ngừng đập cũng không sao cả Nhưng đàn ông ấy mà, em ạ Họ ngọt lời, chứ đắng chát tâm can.. Nếu em cũng gánh trên vai mình bao vất vả lo toan Sáng chưa kịp chải đầu đã lao vào bếp Cả năm trời chưa mua thêm một màu son đẹp Tiền sữa, tiền ăn.. quẫy đạp trong một cái vắt tay lên trán thở dài.. Thì gã đàn ông của em lại tìm người khác so vai Ngày mai, ngày kia thôi.. chứ nào xa xôi chi mấy Chị cũng như em, dẫu dọc ngang lừng lẫy Cũng cứ muốn trỗi dậy thiên chức của mình, làm mẹ của những đứa con Đàn bà, biết sao là dại, biết sao là khôn Nhưng em còn thanh xuân thì chọn cho mình một con đường mà đi em ạ Đường chị đi mòn rồi men theo làm gì cho vất vả Lạc lối biết ai đưa đón trở về Phận đàn bà, chị chỉ có bấy lời tỉ tê Em về nuốt lời thề mà an yên sống Đất dưới chân thênh thang, trời trên đầu cao rộng Hà cớ chi hạn hẹp lòng, mấy người đàn bà thương một gã đàn ông Mấy lời này, em đừng để trôi sông! Lê Hồng Mận