Lời bài hát Chạy ra ngoài phố, chạy vào con đường vắng, Chạy cho thật mau khỏi những rắc rối điên đầu, Chạy vào không trung, chạy vào bao la, chạy xa thật xa bóng tôi, Chạy vào cơn gió nhẹ, chạy vào trong ánh nắng, Chạy về những kí ức ngày tháng êm đềm, Chạy về đâu nữa, chạy về đâu nữa, chạy đâu chạy đâu về đâu.. Cuộc đời! [Ver 1]: Con chưa hiểu đời, hiểu lời của người la kẻ quát. Con cũng muốn vui chơi, hồn nhiên như bao đứa trẻ khác. Con muốn được phân thân, làm được nhiều việc ở trong nhà. Không muốn chết trẻ nhưng cũng không muốn sống lâu như ông bà. Con có tâm tư là thùng, rác là phiền muộn lo toan. Con có rất nhiều lo lắng, nhưng trong đó không có lo sang. Con không muốn vì tiền bạc để tình cảm này bị rạn nứt. Con có tinh thần thể thao rất cao nên con luôn muốn được hạng nhất! Ohhh.. con muốn người con yêu luôn được con hiểu thấu. Nhưng khi họ lớn lên, họ lại có dăm ba hàng ngàn kiểu giấu. Thật là khó để biết ai là kẻ thù trong cuộc đời này. Trong cái lời thầy đã nói, nhưng con lại có hiểu đâu. Con biết mà! Một lần nữa con như mũi tên đi lệch. Chẳng khác nào chạy mà lại không có hướng nên con dừng chân khi mệt. Thật là mắc cười, khi con vẫn muốn được đi long bông. Dù trong túi tiền và số tài khoản con vẫn là không không.. [Hook]: Chạy ra ngoài phố, chạy vào con đường vắng, Chạy cho thật mau khỏi những rắc rối điên đầu, Chạy vào không trung, chạy vào bao la, chạy xa thật xa bóng tôi, Chạy vào cơn gió nhẹ, chạy vào trong ánh nắng, Chạy về những kí ức ngày tháng êm đềm, Chạy về đâu nữa, chạy về đâu nữa, chạy đâu chạy đâu về đâu.. Cuộc đời! [Ver 2]: Mặt trời đỏ phía trước, môi em hồng phía sau. Bên tai là giọng em thật ngọt, thấm vào từng tế bào. Bàn tay em vẫn còn ấm, ngoài anh ra đâu yêu ai. Những câu chuyện cứ kể mãi, không cần phải chờ tới chiều mai. Triệu người ráng về với gia đình khi nhá nhem. Anh con biết phải đi đâu đây khi sau lung anh đã có em. Cứ chạy theo hoàng hôn tới khi những con phố đã lên đèn. Có đi đâu cũng vậy, đường nào anh cũng ở bên em. Mặt trời ở phía trước nhưng giờ với anh nó không còn lửa. Khi bên tai không còn giọng em, không còn lời yêu, không còn hứa. Mắt anh vẫn còn ấm, ngoài anh ra em yêu ai. Những câu chuyện cứ kể mãi, thôi thì cả hai ta đều sai. Triệu người ráng về với gia đình khi nhá nhem. Anh muốn tắt hết đi nắng chiều vì sợ trong đó thấy em. Cứ chạy trốn ánh hoàng hôn tới khi những con phố lên đèn. Có đi đâu cũng vậy, đường nào cũng không thể quên em..