Chẳng Gặp Cố Nhân Đến Trình bày: Chỉ Tiêm Tiếu Có những bài hát chỉ cần nghe một lần đã khiến lòng chùng xuống, như thể chạm vào một ký ức xưa cũ mà ta cứ ngỡ đã lãng quên. Chẳng Gặp Cố Nhân Đến của Chỉ Tiêm Tiếu chính là một bài hát như vậy mang theo nỗi buồn lặng lẽ, tiếc nuối về một người đã rời xa, một đoạn tình không thể níu giữ. Giai điệu bài hát nhẹ nhàng nhưng thấm đượm nỗi niềm, kết hợp với chất giọng của Chỉ Tiêm Tiếu khiến ta có cảm giác như đang đọc một bức thư cũ, nơi từng con chữ thấm đẫm thời gian và những điều chưa kịp nói. Lời ca không bi lụy, nhưng chất chứa sự cô đơn, như một người đứng trước cảnh cũ mà bóng hình xưa chẳng còn. Cảm giác nghe Chẳng Gặp Cố Nhân Đến không giống như một nỗi đau sắc bén, mà là sự âm ỉ, lặng lẽ như sương sớm trên những bậc thềm phủ bụi. Đó là cái buồn của những người từng có một đoạn tình sâu đậm, nhưng rồi chỉ còn lại chính mình hoài niệm. Bài hát không chỉ dành cho những kẻ thất tình, mà còn cho bất cứ ai từng đánh mất một người quan trọng trong đời. Bài này có thể không phải là bản nhạc bi thương nhất, nhưng lại là một bài hát khiến ta nhớ mãi vì sự dịu dàng mà day dứt. Nếu bạn đang tìm một ca khúc để thả hồn vào một buổi chiều lặng lẽ, hãy thử một lần lắng nghe. Đây là bản Vietsub trên Youtube. Lời bài hát 花开花又落又是一年的岁末 故事经过结局却无果 我听雨伫立楼阁风起思念却不落 谁懂我眼角珠泪几颗 故里又风过檐下是谁在枯坐 问长风古道是你还是客 相思怎入墨提笔酝酿却难落 我是不是不该将你招惹 孤城外花又开却不见故人来 一路青苔引我几里外 等风起等雨落等不到你走来 恨风月不知相思多难捱 孤城外花又开却不见故人来 前世的债满地的尘埃 看花落飘散在眼眸前成了海 也凄美了我的等待 Pinyin Huā kāi huā yòu luò yòu shì yī nían dí sùi mò Gù shì jīng guò jiē jú què wú guǒ Wǒ tīng yǔ zhù lì lóu gé fēng qǐ sī nìan què bù luò Shúi dǒng wǒ yǎn jiǎo zhū lèi jǐ kē Gù lǐ yòu fēng guò yán xìa shì shúi zài kū zuò Wèn zhǎng fēng gǔ dào shì nǐ húan shì kè Xiāng sī zěn rù mò dī bǐ yùn nìang què nán luò Wǒ shì bù shì bù gāi jìang nǐ zhāo rě Gū chéng wài huā yòu kāi què bù jìan gù rén lái Yī lù qīng tái yǐn wǒ jǐ lǐ wài Děng fēng qǐ děng yǔ luò děng bù dào nǐ zǒu lái Hèn fēng yuè bù zhī xiāng sī duō nán ái Gū chéng wài huā yòu kāi què bù jìan gù rén lái Qían shì dí zhài mǎn dì dí chén āi Kàn huā luò piāo sàn zài yǎn móu qían chèng liǎo hǎi Yě qī měi liǎo wǒ dí děng dài Lời Việt Hoa nở rồi hoa lại tàn, một năm nữa trôi về cuối Chuyện xưa từng trải, cuối cùng lại chẳng thành Ta đứng lặng nghe mưa rơi bên lầu vắng, gió thổi qua mà nỗi nhớ chẳng hề nguôi Ai hiểu được mấy giọt lệ vương nơi khóe mắt ta? Chốn cũ lại có gió qua, dưới hiên ai còn ngồi lặng lẽ? Hỏi gió dài trên đường xưa, là người hay chỉ là khách lạ? Tương tư chẳng thể đưa vào nét mực, cầm bút viết bao lần vẫn chẳng nên câu Phải chăng ta không nên để người bước vào lòng? Ngoài thành hoang, hoa lại nở, nhưng chẳng thấy cố nhân quay về Rêu xanh phủ lối, dẫn ta bước xa thêm mấy dặm Chờ gió nổi, chờ mưa rơi, nhưng mãi chẳng đợi được người đến Hận trăng gió vô tình, nào hay lòng ta khổ vì tương tư Ngoài thành hoang, hoa lại nở, nhưng chẳng thấy cố nhân quay về Nợ kiếp trước hóa tro bụi, lặng lẽ phủ đầy nhân gian Nhìn hoa rơi tản mác trước mắt tựa biển rộng Cũng tô vẽ thêm nét thê lương cho sự đợi chờ này