Tự Truyện Câu Chuyện Về Những Ngày Mưa - Jiny

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi KimQuyTuong, 1 Tháng bảy 2019.

  1. KimQuyTuong

    Bài viết:
    2
    Lethao_1901 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 1 Tháng bảy 2019
  2. KimQuyTuong

    Bài viết:
    2
    - Chương 1: Khi thấy những cơn mưa bạn nghĩ đến điều gì?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay, không phải, phải là ngày này của nhiều năm về trước. Hôm ấy, bầu trời rất trong, và sáng. Và hình như chỉ cần một vài cảm nhận nhỏ, bạn cũng sẽ cảm thấy từng vật, mọi thứ xung quanh như đang ca hát, nhảy múa.

    Một khung cảnh nhẹ nhàng và thật yên bình, nếu như không phải ở một góc phố nào đó, là cảnh: Một đứa bé với thân gầy gò, đầy những vết thương và đang cầu xin những người qua đường có thể cứu giúp nó, không nhiều, chỉ cần một bữa ăn, một vài đồng tiền là có thể cứu một ngày đó của nó. Những trận khóc lóc, cầu xin, vang lên đầy đáng thương và đau lòng.

    Một cảnh tượng như vậy lại không níu kéo được bất kì ánh mắt nào của những con người nơi đây. Họ lạnh lùng và tàn nhẫn họ đi qua mà không hề có bất kì biểu cảm gì! Lạnh đến nỗi tôi không dám chạm đến! Và.. cứ thế.. từng người, từng người, đi qua đứa bé ấy.

    Không những thế họ còn phải buông những lời nói - mà họ nghĩ những lời đó có thể nâng tầm bản thân hơn. Nhưng họ không nghĩ rằng những câu nói - mang đầy tính xác thương ấy có thể gây cho một tâm hồn đầy những vết thương khó phai "Con nhỏ dơ bẩn này", "Đừng chạm vào tao", "Nó dơ quá", "Thật bẩn thỉu", "Con bé ấy, đáng thương quá! Haha".

    Mọi người nghĩ sao? Khi đứa bé ấy nghe những lời này! Nó sẽ đau khổ rồi tìm cách biến mất, hay là bỏ qua tất cả, không nghe thấy gì, cứ thế sống tiếp. Haizz! Thật là một cảnh tượng đầy đau thương, ngay sau một khung cảnh tuyệt đẹp. Thật hài hước!

    Có người nói rằng khi một người đau khổ nhất thì mưa sẽ rơi. Giống như muốn hòa vào tiếng khóc của bạn, khóc cùng bạn. Khóc đến khi những giọt nước mắt bạn rơi cạn, những giọt mưa ấy vẫn không ngừng. Mưa chính là nỗi an ủi lớn nhất của mọi người

    Tất cả mọi thứ ở đây, mặc kệ là cao sang hay nghèo khổ, hoặc thảm hại hoặc đau thương thì đều bị một cơn mưa- bằng những giọt nước lạnh lẽo mà ấm áp, gột rửa. Rất thoải mái đấy! Mọi người cứ thử đi, khi mệt mỏi hay bức rứt gì đó! Hãy đi dưới mưa, khoảng mấy phút thôi, bạn sẽ cảm thấy rất unbelievable ấy!

    Thật ra, cuộc sống này không có ai đáng trách cả! Những gì họ nghĩ, những gì họ làm, đều xuất phát theo mong muốn và ý nghĩ của họ. Mà chỉ cần là những điều bản thân mình làm, mình muốn thì đúng, sai có ý nghĩa không? Không phải bạn đều chịu trách nhiệm trước những hành động của bản thân hay sao? Cuộc sống này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với bạn cả, nếu họ đối tốt với bạn, thì đầu tiên điều bạn nghĩ đến phải là "Họ có mục đích gì!" chứ không phải là "Wow! Họ thật tốt bụng", bạn sẽ không biết rằng, sau những cái tốt bạn nhận được từ người khác, thì cái giá phải trả, đắt thế nào và chắc rằng bạn không trả nổi đâu.

    Nếu bạn không cố gắng, phấn đấu. Thì thật xin lỗi, không ai giúp bạn được đâu. Ngay cả bản thân mình còn không giúp được thì bạn còn mong ai giúp mình? Cho nên nếu bạn gặp bất kì khó khăn gì hãy đối mặt với nó nhé. Hãy mạnh mẽ lên!

    Nếu bạn quyết định buông xuống, cũng không sao cả, hãy để những cơn mưa, để nó giúp bạn tỉnh táo, để nó giúp bạn hiểu được sự lạnh lẽo của cuộc sống và hãy để nó tạo động lực cho bạn!

    Giống như đứa trẻ trên ấy đây! Tất cả những lời nói đó, thật ra không đáng giá để lưu tâm cả. Sau những lời nói đấy thì, đứa bé trên đã rất đau khổ nên mưa đã khóc cùng nó. Sau trận mưa rất to, thì đến giờ đây, Đứa nhóc ấy, đã trên đủ mạnh để có thể đắp trả lại. Lúc ấy nó có thể tự bản thân đứng lên, sau bao khó đau, thì bây giờ những thứ này, quá dễ dàng với nhóc ấy rồi!

    Có những người khi nhìn thấy những cơn mưa, họ bực bội, họ ấm ức, họ chửi rủa. Có những họ lại ngao ngán, thở dài, than thân trách phận. Với tôi mà nói, thì mưa chính là sự thiêng liêng của tạo quá, là một thứ gì đó rất tuyệt vời. Khi mưa rơi, bạn cảm thấy lạnh, thấy âm u, không một tia sáng, nhưng đối với tôi, sự âm u lạnh lẽo này lại là lời động viên, là người bạn luôn bên tôi khi bế tắc. Bạn có biết rằng, khi những cơn mưa rơi, nó nhắn nhủ rằng: Cuộc sống không vì ai, mà tạm hoãn cả, bạn đau khổ, bạn hạnh phúc, tất cả đều trôi qua. Không ai trong chúng ta có đặc quyền, để khiến nó tạm ngừng được. Vậy nên, hãy thật hạnh phúc trong những ngày mà bạn có thể. Dù âm u lạnh lẽo, nhưng sau những cơn tê buốt ấy, vẫn luôn xuất hiện một cầu vồng mà! Hãy nghĩ đến điều đó, và hãy tận hưởng nó nhé!
     
    Last edited by a moderator: 1 Tháng bảy 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...