Truyện Ngắn Câu Chuyện Về Một Con Đom Đóm - Nguyễn Đức Long

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi minmin2812, 4 Tháng mười hai 2020.

  1. minmin2812

    Bài viết:
    2
    Con Đom Đóm

    Tác giả: Nguyễn đức long

    Thể loại: Truyện ngắn

    Có một con đom đóm, cô đơn và luôn lẻ loi một mình. Nó chưa từng gặp bất cứ loài vật nào giống nó – một sinh vật có thể phát sáng trong đêm. Nó luôn nghĩ mình dị biệt và dần dần tự thu mình lại, lẩn trốn thế giới bên ngoài. Sáng, nó nằm yên trong bụi cỏ dại dọc ven triền đê, buồn bã và bất lực suy nghĩ về quãng đời còn lại của mình; để rồi khi màn đêm buông xuống, nó bầu bạn cùng với những vì sao trên nền trời được bao phủ bởi một lớp màu đen huyền bí và sâu thẳm – thứ duy nhất (mà theo nó nghĩ) trên thế gian này kì lạ như nó – phát ra ánh sáng trong bóng đêm. Nhưng những vì sao ấy cao quá và xa quá. Mặc dù hằng đêm nó đều ngước lên giãi bày tâm sự của mình với mong muốn có một tiếng nói vọng lại đáp trả những thắc mắc, ưu phiền của nó; tuy nhiên, tất cả những gì nó nhận lại là thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo trải dài lên vạt cỏ một màu vàng lung linh huyền ảo cùng tiếng dương cầm du dương của bác Dế gần đó. Một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình nhưng tâm trạng của nó lại trĩu nặng để rồi sự ưu tư ấy cũng lan dần ra cảnh vật làm bức tranh thêm phần não nề, buồn bã. Và trên thế gian này có một quy luật bất thành văn: Không gì là mãi mãi. Vào những đêm mưa gió hay trời quang, những vì sao sáng trên nền đen kịt kia – người bạn duy nhất của nó – cũng bỏ nó mà đi, để cho con đom đóm ấy lại khép mình vào trong chiếc lá và mông lung suy nghĩ về cuộc đời.

    Cho đến một ngày..

    Khi đom đóm đang chìm đắm trong dòng chảy tâm trạng của riêng mình thì nó bỗng nhận ra một thứ ánh sáng mê hoặc khác phát ra từ lùm cỏ gần đó. Gắng gượng cất đôi cánh uể oải của mình lên, nó bay đến nơi phát ra ánh sáng, mặc cho những dòng suy nghĩ cắt ngang về một mối nguy hiểm nào đó đang chờ đợi nó ở phía trước. Mặc đi, nó còn gì để mất đâu! Càng ngày thứ ánh sáng đó càng rõ hơn, mãnh liệt hơn, nó bắt đầu thấy ái ngại và lo sợ. Tim nó bắt đầu biểu tình bằng những lần đập liên hồi không theo một chu kì nào cả, lồng ngực nó co thắt lại, khó thở. Do nó lo sợ một điều gì đó hiểm nguy đe dọa tính mạng nó ở phía trước, hay do nó đang hồi hộp khi lần đầu tiên trong đời nó sắp được tiếp cận và tận mắt chứng kiến một thứ-gì-đó giống nó – phát sáng trong đêm đen?

    Rồi nó thu hết cam đảm lại, lách người qua kẽ lá..

    Hiện lên trước mắt nó là một cây nấm nhỏ đang phát ra những quầng sáng rực rỡ và huyền ảo. Nó dường như bị đắm chìm trong thứ ánh sáng đó đến nỗi quên đi hết tất cả mọi vật xung quanh. Ánh sáng ấy đẹp quá, kì diệu quá; cả cuộc đời nó chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ điều gì có thể sánh ngang được như vậy, thậm chí kể cả những tia sáng vàng mờ ảo của vì sao khuya. Nó lạc trong thế giới kì ảo đó, chỉ cho đến khi một tiếng nói vang lên, nó mới chợt giật mình tỉnh giấc:

    - Thật đẹp quá phải không cháu?

    Con đom đóm ngỡ ngàng, định vị nơi phát ra giọng nói ấy. À, thì ra là bác Dế đang ngồi đung đưa sợi dâu dài ngoằng ngoẵng của mình trên chiếc lá gần đó. Không giấu tự sự phấn khích và tò mò, nó đáp:

    - Dạ vâng ạ. Ánh sáng này quả có sức mê hoặc người khác. Cháu đã từng nghĩ..

    Nói đến đây, nó bỗng ngập ngừng. Không ai trên thế gian này hiểu thấu được nỗi lòng của nó. Giờ đây cho dù nó có đem câu chuyện của mình kể cho người khác nghe, xét cho cùng cũng sẽ chỉ nhận lại những lời đáp vô nghĩa, hay có nghĩa nhưng do quá ẩn ý nên nó không bao giờ hiểu (). Thấy thế, bác Dế cũng tò mò dặm hỏi:

    - Có chuyện gì sao cháu?

    Nghĩ đi nghĩ lại một hồi lâu, cuối cùng, nó giãi bảy tâm tư bấy lâu nay của nó cho bác Dế nghe với hi vọng một người uyên thâm và có nhiều trải nghiệm cuộc sống như bác sẽ cho nó câu trả lời thích đáng. Nghe xong, bác Dế bỗng cười một tràng sảng khoái:

    - Cháu đã quá suy nghĩ rồi. Trên thế gian này có rất nhiều sinh vật như cháu, tỏa ra một thứ ánh sáng có sức mạnh quyến rũ người khác bởi sự kì ảo và huyền bí của mình trong màn đêm. Không chỉ cây nấm phát quang này, mà ngoài ra còn những con đom đóm khác như cháu, mang trong mình những ánh sáng tuyệt đẹp của tự nhiên.

    - Thật vậy sao ạ? Liệu có cách nào cháu có thể tìm được những sinh vật giống cháu như thế không?

    - Hãy bay về hướng Đông, nơi Mặt Trời thức dậy mỗi sớm mai, cháu sẽ tìm được câu trả lời cho mình.

    Chào tạm biệt bác Dế, đom đóm nhỏ cảm thấy như có một ngọn lửa bùng cháy trong mình. Nó khao khát muốn tìm được những mảnh ghép đồng cảnh ngộ với nó, tìm được những người bạn tri kỉ giống nó và có thể hiểu được nó. Cất cao đôi cánh, con đom đóm hướng thẳng về phương Đông và bay.

    Thời gian trôi đi một cách chóng vánh. Xa xa phía chân trời, đom đóm đã nhìn thấy ánh dương hửng đỏ của một khoảng không gian bao la và rộng lớn. Sau lũy tre làng đang xào xạc trong làn gió se lạnh của buổi sớm mai, ông Mặt Trời từ từ nhô lên, ban phát ánh nắng vàng ươm như kén tằm, xuyên qua những tán lá, nhảy nhót vui đùa cùng những giọt sương đêm long lanh, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Đom đóm nhỏ tự hỏi liệu rằng Mặt Trời có giống như nó không. Sự tò mò thôi thúc nó bay cao lên để hỏi Mặt Trời với mong muốn rằng sẽ tìm được một người có thể hiểu tâm sự bấy lâu nay của nó. Thế nhưng nó bay, bay mãi, bay đến khi đôi cánh đã dã dời, không thể tiếp tục được, nó đành từ bỏ.. Ông Mặt Trời cao quá, xa quá, nó không thể nào chạm tới được. Hơn nữa, ánh sáng của ông khác nó. Nó phát sáng vào ban đêm khi mọi vật đều chìm trong giấc ngủ, không ai hay biết; còn tia nắng Mặt Trời chiếu rọi ban ngày, mang đến sự sống sinh hoạt cho vạn vật, ai nhìn cũng thầm trầm trồ ngưỡng mộ. Những ánh hào quang tỏa ra từ Mặt Trời rực rỡ và đầy sức sống làm sao! Ánh sáng ấy tuy đẹp một cách lộng lẫy và hào nhoáng nhưng lại như muốn thiêu trụi mọi vật, mang đến một cảm giác ngột thở đến khó tả.

    Đom đóm lại tiếp tục cuộc hành trình của mình trong vô vọng. Nó nghĩ đến Mặt Trăng. Ánh sáng của Mặt Trăng huyền ảo và đầy chất thơ mộng, mang đến cho con người ta một cảm giác bình yên và hoài niệm. Nhưng Trăng cũng cao và xa quá, Trăng ở cùng những vì sao mà nó nhìn thấy trên nền trời đêm, vậy có lẽ, Trăng cũng sẽ không thể nghe và thấu hiểu tâm sự của nó được.

    Con đom đóm buồn bã và bất lực. Nó cảm thấy mình thật lạc lõng giữa cuộc đời đầy sự bất công này. Tại sao mình nó là khác biệt? Tại sao nó lại cô đơn đến thế? Chìm sâu trong đống suy nghĩ hỗn độn không một lời giải đáp, đom đóm bay, bay mãi, bay hết một ngày dài..

    Chỉ đến khi tiếng ếch nhái đâu đó văng vẳng vang lên, nó mới chợt nhận ra màn đêm đã ngự trị tự lúc nào. Đêm bao trùm quanh nó, làm nó cảm thấy mình như lọt thỏm giữa một không gian tối đen trải dài đến vô tận. Chưa bao giờ nó ở ngoài vào ban đêm cả.. Nó bỗng nhớ lùm cây ấm áp che chở nó những đêm đông rét buốt hay những hôm mưa phùn khi xuân sang, nó nhớ tiếng đàn du dương của bác Dế ru nó vào giấc ngủ hàng đêm. Thất thểu bay trong đêm, đom đóm buồn.

    Bỗng.. một thứ gì đó vọt bay qua nó nhanh như chớp làm nó lảo đảo mất đà suýt ngã. Một đốm sáng nhỏ huyền ảo đến mê hoặc! Nó trầm trồ nhìn vào ánh sáng xanh mờ ảo ấy. Liệu đó có thể là gì nhỉ? Rồi từ một đốm sáng, nó lan rộng ra, ngày càng nhiều. Hai đốm sáng, ba đốm sáng.. và vô vàng những đốm sáng khác xuất hiện. Tất cả đều tỏa ra thứ ánh sáng kia. Ban đầu, quầng sáng còn nhỏ và thưa thớt, giờ đây, những đốm sáng ấy đã hợp lại với nhau, thắp sáng cả một vùng rộng lớn trong đêm đen tĩnh mịch. Đẹp quá! Chưa bao giờ trong đời đom đóm nhìn thấy bất cứ thứ gì đẹp như vậy. Cứ thế, nó bay đến chỗ phát ra vầng hào quang tuyệt diệu kia một cách vô định tựa như có một lực hút vô hình.

    Không thể tin vào mắt mình được nữa! Trước mắt nó lúc này đây là hàng ngàn, hàng vạn con đom đóm giống y như nó, cùng phát ra thứ ánh sáng mê hoặc kia. Không gian lúc này hệt như một ngày hội rộn ràng với những chiếc đèn phát quang bắt mắt. Nó hạnh phúc quá. Nó đã tìm được câu trả lời cho mình rồi! Hóa ra, nó không hề cô đơn như nó vẫn từng nghĩ. Trên thế gian này cũng có những con đom đóm khác như nó, phát ra ánh sáng trong đêm đen. Đẹp và thầm lặng.

    Các bạn có biết, con đóm đóm ấy đã tìm được một cuộc sống mà nó hằng ao ước, cuộc sống nơi nó có thể tự do làm những điều nó thích bên những người thấu hiểu nó và coi nó là một phần của gia đình. "Con đom đóm ấy" giờ đây đang chiêm nghiệm lại cuộc đời nó và cặm cụi gõ những trang tự truyện về cuộc hành trình đi tìm câu trả lời cho sự cô đơn và lạc lõng trên thế gian mà nó đang từng trải qua. Nó cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được trở thành một phần của đại gia đình này, được cùng mọi người chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống và hơn hết được cùng mọi người làm nên những kì tích mà trước đây chưa từng có. Tuy một mình nó có thể tỏa sáng nhưng ánh sáng ấy vô cùng yếu ớt và dần dần sẽ tắt, sẽ bị màn đêm nuốt trọn. Khi ở bên cạnh mọi người, nó có thể tự tin phát ra ánh sáng mãnh liệt nhất và tuyệt đẹp nhất, bởi lẽ, nó biết mọi người sẽ sát cánh cùng nó đem đến cho đêm đen có phần đáng sợ những vầng hào quang rực rỡ. Cảm ơn H45 đã giúp cho "con đom đóm" kia tự tin hơn vào bản thân mình, làm được những điều mà từ trước đến nay nó chưa bao giờ nghĩ đến, giúp nó cảm thấy luôn được động viên và ủng hộ trong bất cứ hoàn cảnh nào. Có những thứ ánh sáng mà chỉ khi ở trong đêm tối chúng mới tỏa sáng mãnh liệt nhất, đẹp nhất và huyền ảo nhất. Và chúng ta là thứ ánh sáng đó. H45 đối với nó đặc biệt lắm! Không tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ và rực rỡ như vầng Thái Dương, không phát ra ánh sáng tuy đẹp nhưng lại có phần buồn man mác như vầng Trăng hay những vì tinh tú, H45 tựa như một khu vườn đầy hương hoa được thắp sáng lên bởi ánh sáng của những con đom đóm, lung linh và mê hoặc lòng người. Những con đom đóm ấy, chúng không ganh đua cùng ánh sáng thế gian mà chọn cho mình một khoảng lặng trong đêm tối để tỏa sáng. Bởi lẽ, chính trong phông đen của màn đêm kì bí, ánh sáng lại càng rõ hơn, đẹp hơn và như được tôn vinh lên một tầm cao mới nơi sự huyền ảo thăng hoa quyến rũ người xem.

    "Câu chuyện về con đom đóm" xin được khép lại với ánh sáng cuối cùng của buổi dạ tiệc trong đêm khuya và những tia sáng đầu tiên của một ngày mới tràn ngập sức sống cùng sự lạc quan yêu đời.

    End.
     
    Last edited by a moderator: 4 Tháng mười hai 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...