[Lyrics + Vietsub] Câu Chuyện Rất Ngắn - Vu Đông Nhiên

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Nhiên Trần, 27 Tháng sáu 2021.

  1. Nhiên Trần

    Bài viết:
    714


    "Câu chuyện của hai ta rất ngắn, có chút thương cảm

    Anh rời đi thản nhiên đến vậy,

    Chẳng có cách nào đàm phán"

    "Anh bước thật xa rồi, ngoảnh đầu nhìn lại

    Em vẫn ngẩng đầu trông mong

    Chẳng thể an lòng.."

    Câu chuyện của anh và em rất ngắn, chỉ cần đặt bút viết vài ba dòng là đã kết thúc..

    Có lẽ vì chuyện của hai ta rất ngắn nên kỉ niệm của anh và em cũng chẳng hề nhiều, cũng chẳng có gì phải luyến lưu đối với anh, nên đến khi rời xa em anh mới thản nhiên đến thế, còn đối với em dù câu chuyện của chúng ta có ngắn đến cỡ nào cũng đem lại cho em nhiều sự lưu luyến đến khó hiểu, nên đến lúc anh rời đi, em vẫn cứ đứng đây chờ đợi, chờ đợi, mãi chờ đợi anh về, nhưng dường như em cứ càng đợi thì bản thân lại càng cảm thấy vô vọng, trái tim này càng ngày càng trở nên thất vọng đến lạ..

    Đây lại là một bài hát nhạc trung tâm trạng khác, lời bài hát thật sự rất buồn, mang đầy tâm trạng, nhưng cũng vẫn rất hay nên mình mới đưa lên đây cho các bạn cùng mình thưởng thức.

    Lyrics:

    我和她被放在天平两端

    你慢慢对比着谁更好看

    后来你更换了站

    我比她更心善

    难过和失望各占据一半

    思绪千万也被不甘填满

    对于你我真一般

    所以才随便更换

    曾给自己戴的皇冠掉了大半

    遇见你后我的浪漫全都不算

    我慢慢习惯了冰冷的夜晚

    寝食难安

    我们的故事很短有点伤感

    你走的那么坦然无法谈判

    我还笑自己勇敢

    可以无休止纠缠

    大可不必同情心泛滥

    我们的结局更乱不算简单

    全是敷衍后变淡无法翻盘

    你走远后回头看

    我还在翘首以盼

    无法心安

    难过和失望各占据一半

    思绪千万也被不甘填满

    对于你我真一般

    所以才随便更换

    曾给自己戴的皇冠掉了大半

    遇见你后我的浪漫全都不算

    我慢慢习惯了冰冷的夜晚

    寝食难安

    我们的故事很短有点伤感

    你走的那么坦然无法谈判

    我还笑自己勇敢

    可以无休止纠缠

    大可不必同情心泛滥

    我们的结局更乱不算简单

    全是敷衍后变淡无法翻盘

    你走远后回头看

    我还在翘首以盼

    无法心安

    我们的故事很短有点伤感

    你走的那么坦然无法谈判

    我还笑自己勇敢

    可以无休止纠缠

    大可不必同情心泛滥

    我们的结局更乱不算简单

    全是敷衍后变淡无法翻盘

    你走远后回头看

    我还在翘首以盼

    无法心安

    Pinyin:

    Wǒ hé tā bèi fàng zài tiānpíng liǎng duān

    Nǐ màn man dùibǐzhe shéi gèng hǎokàn

    Hòulái nǐ gēnghùanle zhàn

    Wǒ bǐ tā gèng xīn shàn

    Nánguò hé shīwàng gè zhànjù yībàn

    Sīxù qiān wàn yě bèi bùgān tían mǎn

    Dùiyú nǐ wǒ zhēn yībān

    Suǒyǐ cái súibìan gēnghùan

    Céng gěi zìjǐ dài de húanggùan dìaole dàbàn

    Yùjìan nǐ hòu wǒ de làngmàn quándōu bù sùan

    Wǒ màn man xígùanle bīnglěng de yèwǎn

    Qǐnshí nán ān

    Wǒmen de gùshì hěn duǎn yǒudiǎn shānggǎn

    Nǐ zǒu dì nàme tǎnrán wúfǎ tánpàn

    Wǒ hái xìao zìjǐ yǒnggǎn

    Kěyǐ wú xiūzhǐ jiūchán

    Dà kě bùbì tóngqíng xīn fànlàn

    Wǒmen de jiéjú gèng lùan bù sùan jiǎndān

    Quán shì fūyǎn hòu bìan dàn wúfǎ fānpán

    Nǐ zǒu yuǎn hòu húitóu kàn

    Wǒ hái zài qíaoshǒu yǐ pàn

    Wúfǎ xīn'ān

    Nánguò hé shīwàng gè zhànjù yībàn

    Sīxù qiān wàn yě bèi bùgān tían mǎn

    Dùiyú nǐ wǒ zhēn yībān

    Suǒyǐ cái súibìan gēnghùan

    Céng gěi zìjǐ dài de húanggùan dìaole dàbàn

    Yùjìan nǐ hòu wǒ de làngmàn quándōu bù sùan

    Wǒ màn man xígùanle bīnglěng de yèwǎn

    Qǐnshí nán ān

    Wǒmen de gùshì hěn duǎn yǒudiǎn shānggǎn

    Nǐ zǒu dì nàme tǎnrán wúfǎ tánpàn

    Wǒ hái xìao zìjǐ yǒnggǎn

    Kěyǐ wú xiūzhǐ jiūchán

    Dà kě bùbì tóngqíng xīn fànlàn

    Wǒmen de jiéjú gèng lùan bù sùan jiǎndān

    Quán shì fūyǎn hòu bìan dàn wúfǎ fānpán

    Nǐ zǒu yuǎn hòu húitóu kàn

    Wǒ hái zài qíaoshǒu yǐ pàn

    Wúfǎ xīn'ān

    Wǒmen de gùshì hěn duǎn yǒudiǎn shānggǎn

    Nǐ zǒu dì nàme tǎnrán wúfǎ tánpàn

    Wǒ hái xìao zìjǐ yǒnggǎn

    Kěyǐ wú xiūzhǐ jiūchán

    Dà kě bùbì tóngqíng xīn fànlàn

    Wǒmen de jiéjú gèng lùan bù sùan jiǎndān

    Quán shì fūyǎn hòu bìan dàn wúfǎ fānpán

    Nǐ zǒu yuǎn hòu húitóu kàn

    Wǒ hái zài qíaoshǒu yǐ pàn

    Wú fǎ xīn'ān

    Vietsub:

    Em và cô ấy bị đặt lên hai đầu cán cân

    Anh chậm rãi so sánh xem ai đẹp hơn ai

    Sau này anh thay đổi chỗ đứng

    Em thiện lương hơn cô ấy

    Đau buồn và thất vọng,

    Mỗi thứ chiếm lấy một nửa

    Hàng ngàn tâm tư cũng bị lấp đầy bởi sự không cam lòng

    Đối với anh, em chỉ là người rất bình thường

    Thế nên anh mới tùy ý thay đổi

    Vương miện từng đội cho chính mình đã rơi xuống quá nửa

    Gặp anh rồi, toàn bộ sự lãng mạn của em đều không tính

    Em dần quen với sự lạnh giá lúc đêm về

    Ăn ngủ cũng khó yên

    Câu chuyện của hai ta rất ngắn, có chút thương cảm

    Anh rời đi thản nhiên đến vậy,

    Chẳng có cách nào đàm phán

    Em còn cười chính mình dũng cảm

    Vì có thể dây dưa không ngừng

    Nên chẳng cần sự cảm thông tràn lan

    Kết thúc của hai ta càng loạn,

    Không thể tính là giản đơn

    Toàn là lạnh nhạt sau những lần miễn cưỡng,

    Chẳng thể lật ngược thế cuộc

    Sau khi anh đi, quay đầu nhìn lại

    Em vẫn ngẩng đầu trông mong

    Chẳng thể an lòng

    Đau buồn và thất vọng,

    Mỗi thứ chiếm lấy một nửa

    Ngàn vạn tâm tư cũng bị lấp đầy

    Bởi sự không cam lòng

    Đối với anh, em chỉ là người rất bình thường

    Thế nên anh mới tùy ý thay đổi

    Vương miện từng đội cho chính mình đã rơi xuống quá nửa

    Gặp anh rồi, toàn bộ sự lãng mạn của em đều không tính

    Em dần quen với sự lạnh giá lúc đêm về

    Ăn ngủ cũng khó yên​

    Câu chuyện của hai ta rất ngắn, có chút thương cảm

    Anh rời đi thản nhiên đến vậy,

    Chẳng có cách nào đàm phán

    Em còn cười chính mình dũng cảm

    Vì có thể dây dưa không ngừng

    Nên chẳng cần sự cảm thông tràn lan

    Kết thúc của hai ta càng loạn,

    Không thể tính là giản đơn

    Toàn là lạnh nhạt sau những lần miễn cưỡng,

    Chẳng thể lật ngược thế cuộc

    Anh bước thật xa rồi, ngoảnh đầu nhìn lại

    Em vẫn ngẩng đầu trông mong

    Chẳng thể an lòng​
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...