Tâm sự Cảm giác khi bị bạn trai cắm sừng

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Hương sad, 25 Tháng chín 2020.

  1. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Năm nay mình năm ba, mình đã trải qua hai năm với một mối tình. Hai năm không quá dài cũng không quá ngắn, nhưng kỉ niệm thì vô số kể, buồn có, vui có. Năm 2018, mình chân ráo chân ướt ra Hà Nội, có lẽ đó là người bạn đầu tiên mình quen. Mình sẽ gọi hắn là A. A đã giúp đỡ mình rất nhiều, nhất là lúc mình còn hoang mang về cuộc sống ở đô thị. Bởi vậy, khi A tỏ tình, mình cũng chả suy nghĩ nhiều mà đồng ý ngay. Ốm A lo lắng, chăm sóc.. mình đã từng nghĩ, trên đời này chắc chả có ai được như A mất. Mình vừa biết ơn, vừa ngưỡng mộ. Nhưng còn bạn A, là B. Mình thấy B có chị người yêu ở Nhật, ấy vậy mà vẫn hay lằng nhằng qua lại công khai với chị C. Haiz, mình rất không thích mối quan hệ đó, mình cũng chả thích chạm mặt họ, nhưng, B là bạn của A, biết sao được. Mình cũng không thể nhìn B mà suy diễn A như này được. Nhưng..

    Đến giờ mình nhìn lại, đúng là bạn thân có khác, hợp nhau từng góc chết. Chuyện là 5 tháng CôVi nghỉ tết, mình thì hướng nội, vốn không thích đi đây đi đó quá nhiều, nên 5 tháng lao đầu vào viết truyện, gọi là ru rú ở nhà. Ấy vậy mà mọc hẳn hai cái sừng nhọn hoắt. A đã yêu chị D, sao không nói mình biết? Sao dựng lên cái kịch bản nick fb bị chặn và phải lập nick mới, còn nick kia làm sao mà bạn bè A bị chặn hết? Haiz, hóa ra nó chặn mỗi mình mình bạn ạ. Sao không thẳng thắn ngay từ đầu với nhau? Sao cứ bắt buộc để mình phải ghét cay ghét đắng? Sau khi biết chuyện, mình cũng chả làm được gì, mình bất lực, đến khóc cũng không ra được nước mắt. Mình muốn bóp chết A luôn, cơ mà, mệt, chả muốn nghĩ.. mình còn hối hận vì đã, tin tưởng quá nhiều vào A, tin như một con ngốc. Haiz, chị D đó là bạn thân của chị C á, chị D đã biết A đang có ny và chưa chia tay cơ. Haiz, nhân phẩm đâu rồi? Một người như mình, bỗng lại bị đưa ra làm trò đùa vô tội vạ. Hơn nữa là, khi bạn bè A hỏi A, A toàn bảo mình cắm sừng nó. Con trai gì mà.. hèn đến kì lạ.

    Chuyện xảy ra cũng lâu rồi. Quên rồi, nhưng nghĩ lại vẫn cay. Quyết ghi vào đây để nhắn nhủ với lòng mình. Không bao giờ được ngây ngô như thế một lần nào nữa..
     
    Ngọc Thiền SầuAdmin thích bài này.
  2. Dạ Chiêu Linh

    Bài viết:
    5
    Nghe drama ghê. Mình cũng muốn có bồ..
     
    Ngọc Thiền SầuHương sad thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng sáu 2021
  3. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Sao bn nghe xong một câu chuyện cẩu huyết. Lại muốn có bồ ạ?
     
    Ngọc Thiền Sầu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng sáu 2021
  4. Dạ Chiêu Linh

    Bài viết:
    5
    Nói sao nhỉ, thật sự tính mình khá trầm, thật muốn có ít drama xuất hiện. Nói chung là mình muốn đánh người á, dạng tâm lí mình cũng có ít vấn đề nên vậy.

    Bạn hãy nghĩ người ta tát bạn một cái lại đưa bạn một cây kẹo, vừa đau vừa ngọt xót hết cả lòng. Một giây trước quan tâm, chưa gì nắm tóc bạn tát một tai. Một hôm trước còn chửi, hôm sau lại lo cho bạn. Mở miệng là ngang ngược nói như dao đâm bạn từng nhát, cuối cùng nhận ra lúc mình lơ đãng nói một câu lại lén giúp mình làm.

    Nói chung vì lí do trên mà tinh thần của mình gặp vấn đề nghiêm trọng như kiểu vật chất gặp phản vật chất và mình thì luôn phải cố giữ cho nó cân bằng ngăn ngừa nó nổ tung.

    Nói tóm lại là mình nhịn nhiều quá rồi, rất mong một ngày cả thế giới trở nên tồi tệ để mình đứng lêb phản kháng hoặc hoàn toàn tốt đẹp đễ mình bớt mệt mỏi.

    Mà. Cuộc sống vốn dĩ là sa mạc, mình chỉ nghĩ chứ chả hy vọng sa mạc thay đổi, tự biến thành sương rồng vẫn là lựa chọn tốt hơn.
     
    Ngọc Thiền Sầu, AdminHương sad thích bài này.
  5. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Bạn nội tâm quá.
     
    Ngọc Thiền Sầu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng sáu 2021
  6. Dạ Chiêu Linh

    Bài viết:
    5
    Vậy nên mình mới thường nói mình chính là loại người càng lớn lại càng trẻ con.

    Lúc nhỏ có quá nhiều chuyện, trưởng thành quá sớm, hiểu càng nhiều, biết càng nhiều lại càng cô đơn.

    Lớn rồi, tâm lý cũng móp méo rồi.

    Chẳng mong bình yên đến, chỉ mong sóng gió bao phủ, khi đó lại không phải để tâm miệng lưỡi thế gian hay luân thường đạo lí.

    Làm mọi thứ mình muốn, nói mọi thứ mình nghĩ, muốn biết bản thân có thể điên cuồng đến mức nào, muốn biết bản thân có thể chịu đựng được bao lâu.

    Tự làm nhân vật chính của cuộc đời mình, cho dù nhận lấy một cái HE đầy hoành trán hay BE lãng xẹt.

    Có lẽ mình sẽ hối hận, nhưng mình càng sợ tương lai phải hối hận về quá khứ đã không cố gắng vẫy vùng.

    Nghĩ đến cảm giác được tự do làm tất cả, mình tự hỏi bây giờ còn bao nhiêu người còn chú ý đến điều này, cũng tự hỏi họ có mệt không khi mãi đeo lên mặt nạ trong cái xã hội này?

    Còn mình, mình mệt rồi.
     
    Ngọc Thiền Sầu, AdminHương sad thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng sáu 2021
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...