Cái giếng trong vườn nhà Thềm gạch mòn sát đất Bộng vỡ và đá long Viên thì còn, viên mất Giếng có từ thuở nào Ấu thơ con đã thấy Nước trong xanh biết mấy Ngọt lịm suốt đời con Chín năm tình nước non Ngọt ngào như nước giếng Nhà nghèo mẹ chỉ hiến Nước giếng và gạo đồng Lòng như bếp lửa hồng Ngày nào mẹ cũng nấu Thêm cơm cho bộ đội Thêm nước để hành quân Nhà mình bốn mùa xuân Cán bộ về tụ họp Vườn xưa nhiều trái ngọt Giếng xưa mát nghĩa tình Cha cũng ra chiến trường Mẹ nuôi con khôn lớn Mười năm sau Mỹ đến Nhà mẹ lại đông hơn Vườn đầy là nguỵ trang Giếng nhiều khi thiếu nước Nhiều đêm mẹ thao thức Chắt từng giọt nước trong Rồi làng xóm tan hoang Vườn nhà xưa giặc đốt Giếng buồn như ánh mắt Bao tấm lòng sắt son Nay đất nước hoà bình Rất nhiều điều ta có Mà sao con thấy nhớ Nước giếng múc mo cau Xin mẹ chớ buồn đau Với lều tranh đạm bạc Giếng chưa bao giờ đục Lòng mẹ vẫn trong xanh. 1989 Nguyễn Kim Ngân Nguồn: Sông chảy bên trời, NXB Văn học, 2007