Cách triển khai một đoạn văn Nghị luận xã hội chuẩn cẩu trúc đề thi đại học 1. Mở đoạn: Nêu đúng vấn đề nghị luận, có thể nêu trực tiếp hoặc gián tiếp nhưng phải nêu trúng vấn đề để đạt điểm tối đa. Ví dụ: Đề bài: Viết đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) bàn về ý nghĩa của lòng dũng cảm Đề bài: Nêu ý kiến của anh chị về biện pháp bảo vệ môi trường 2. Thân đoạn: Luôn làm theo cấu trúc: Giải thích (1 câu) - Bàn luận (3-5 ý) - Dẫn chứng - Phản đề, Mở rộng - Liên hệ bản thân. - Phẩn giải thích cần ngắn gọn súc tích trong 1 câu. - Phần bàn luận chiếm nhiều dung lượng nhất, yêu cầu tối thiểu 3 ý, triển khai rõ ràng mạch lạc, hợp lý, chặt chẽ thuyết phục. - Phản đề: Nêu vấn đề trái ngược với vấn đề nghị luận và phân biệt những khái niệm dễ nhầm lẫn với vấn đề nghị luận đã cho. Ví dụ: Vấn đề nghị luận: Ý nghĩa của sự tự tin => Phản đề: Nói về sự tự ti (trái ngược), phân biệt tự tin với kiêu ngạo. - Liên hệ bản thân nên xưng "tôi" để tăng tính cá nhân, viết một cách uyển chuyển, không khô khan cứng ngắc như "'Là một học sinh tôi sẽ.." 3. Kết đoạn - Cần khẳng định lại vấn đề nghị luận - Trên thực tế, bạn nên lồng ghép với bài học, liên hệ bản thân Hãy đọc các bài viết tham khảo để hiểu rõ hơn cách triển khai nhé 1. Đề bài 1: Nghị luận xã hội về ý nghĩa của việc sống là chính mình: Bài làm Mỗi lần nhớ tới câu nói của tỷ phú Jack Ma: "Khi tôi là chính bản thân mình, tôi hạnh phúc và có kết quả tốt", tôi càng thêm tin tưởng ý nghĩa lớn lao mà cách sống "Sống là chính mình" đã và đang mang lại cho mỗi người trên cuộc đời này. Sống là chính mình là sống đúng với bản chất, sống chân thật ngay thẳng, hiểu bản thân mình là ai, mình muốn gì, mơ ước điều gì. Sống là chính mình trước hết mang lại ý nghĩa tốt đẹp cho mỗi cá nhân, giúp tâm hồn mỗi người thảnh thơi, thoải mái và hạnh phúc, bởi còn điều gì tuyệt vời hơn khi ta được làm điều mình đam mê, được tự tin thể hiện cá tính trong cuộc sống hàng ngày. Không chỉ vậy, sống đúng với bản chất là chìa khóa giúp ta tự tin tỏa sáng theo cách riêng, trân quý bản thân hơn bởi cuộc sống như một bức tranh đầy màu sắc và mỗi người là một nét vẽ riêng biệt tuyệt đẹp không thể bị trộn lẫn. Khi ta học được cách yêu quý và tự tin thể hiện cảm xúc, suy nghĩ, sự khác biệt cá tính trong mình, tức là ta đã biết cách trân trọng sự khác biệt của người khác. Mỗi một người như thế sẽ tạo nên một cộng đồng văn minh văn minh và tự do. Một ví dụ nổi bật như ca sĩ, nhạc sĩ Lynk Lee, tác giả của nhiều bài hát nổi tiếng như "Tạm biệt nhé", "Ngày ấy bạn và tôi", đã từng khiến nhiều người bất ngờ khi công khai giới tính sau nhiều năm. Đó là hành động dũng cảm, đáng ngưỡng mộ bởi cô đã chọn lựa cách sống đúng với bản thân, hành động ấy không chỉ khiến cuộc đời Lynk Lee bước sang một trang mới đầy hạnh phúc mà còn cổ vũ nhiều người khác đang e dè tự ti không dám sống thật với chính mình. Tuy nhiên, xã hội ngoài kia đã và đang có rất nhiều người sống như cái bóng của người khác, không dám thể hiện cá tính của bản thân hay có những kẻ sống giả tạo, hai mặt để đạt được lợi ích một cách bất chấp. Những lối sống như thế chỉ khiến cuộc đời ta thêm khắc nghiệt, tự ti khiến ta không thấy hết sắc màu tươi đẹp của cuộc đời, giả dối ngăn cách ta với sự chân thành, tình yêu thương. Thấu hiểu ý nghĩa to lớn của việc sống là chính mình, tôi luôn cố gắng thấu hiểu bản thân và học cách trân trọng cuộc đời, trân trọng sự khác biệt của mọi người, mỗi người chỉ có một lần để sống, cớ gì ta không làm chính mình, cớ gì "ta không sống thật sâu" (Phạm Lữ Ân), phải không bạn của tôi? 2. Đề bài 2: Trình bày suy nghĩ về cuộc chiến bạo lực ngôn từ: Bài làm Sự phát triển của mạng xã hội mang tới cho chúng ta nhiều lợi ích và tiện nghi, nhưng bên cạnh mặt tốt ta cũng thấy được mặt hại của nó và một trong số đó là "bạo lực ngôn từ" trên mạng. "Bạo lực ngôn từ" có lẽ không phải là khái niệm mới bởi trong cuộc sống của chúng ta vẫn luôn diễn ra những trận cãi vã, xung đột với vũ khí là "ngôn từ", tuy nhiên, điều khác biệt mà tôi muốn nhấn mạnh ở đây chính là với sự bùng nổ của công nghệ thông tin "bạo lực ngôn từ" không diễn ra ở ngoài đời mà ở thế giới ảo với tính chất hung hãn hơn, nặng nề hơn và nguy hiểm hơn khi mà con người ta chỉ cần ngồi trước màn hình và gõ phím. Bạo lực mạng đã và đang gây ra những hậu quả và hệ lụy nghiêm trọng, vì thế điều quan trọng nhất để ngăn chặn những cuộc chiến tương tự là nâng cao nhận thức của người sử dụng mạng xã hội. Bởi nếu không nhận thức được việc sử dụng ngôn từ giống như một "vũ khí giết người" là một điều sai trái, chúng ta sẽ tạo điều kiện cho bạo lực mạng càng phát triển và phát triển tới mức độ "là một cách hành xử thông dụng, thậm chí hiệu quả". Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang đã đặt câu hỏi trong "Thiện, Ác và Smartphone" : "Một người mẹ trẻ vừa có thể vừa gọi người khác bằng tên những con vật thấp kém nhất trên mạng, vừa có thể ở ngoài đời truyền tải cho đứa con ba tuổi tinh thần khoan dung và nhân ái? Một ông bố đã quen hung hăng tấn công các ý kiến trái chiều trên các diễn đàn có thể kiên nhẫn lắng nghe đứa con của mình một cách tôn trọng?". Câu trả lời là không bởi đạo đức và tác phong ứng xử không phân biệt đời thực hay thế giới ảo, con người cũng không thể phân thân, ở trên mạng xã hội là ác quỷ, ngoài đời là thiên thần. Vì thế mỗi cá nhân cần hoàn thiện chính mình. Ta có thể đọc sách để nuôi dưỡng tâm hồn, học cách nhìn nhận vấn đề khách quan trước khi đưa giá nhận xét, đánh giá vì bạo lực mạng thường nổ ra từ những góc nhìn phiến diện, bảo thủ và kém hiểu biết. Thật đáng buồn khi Việt Nam nằm trong top những nước kém văn minh trên mạng xã hội. Thật đáng buồn và khó hiểu khi mà người ta hùa nhau đổ lỗi cho nạn nhân thay vì lên án tội phạm cùng những kẻ bao che cho tội ác ấy. Tất nhiên, không phải tất cả đều như vậy, ngoài kia vẫn còn những người văn minh, cố gắng dùng tiếng nói nhỏ bé của mình để bảo vệ lẽ phải và lên án những lời nói như giấu dao kia. Điều chúng ta cần làm và hướng tới chính là khiến nhóm người bảo vệ cái đúng ấy ngày càng lớn mạnh, khiến tiếng nói bảo vệ lẽ phải ngày càng có trọng lượng hơn. Tựu chung lại có lẽ có vô vàn giải pháp, nhưng quan trọng nhất chính là bản thân chúng ta có chịu thay đổi và nhìn nhận đúng đắn về vấn đề "bạo lực ngôn từ" trên mạng xã hội hay không. 3. Đề bài 3: Trình bày suy nghĩ về sự cần thiết của việc sống có trách nhiệm với bản thân: Bài làm Abraham Lincoln đã từng nói: "Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống". Thật vậy, xuất thân của con người đã được sắp đặt sẵn bởi bánh xe vận mệnh, theo vòng quay cuộc đời, người nghèo khổ có thể vươn tới đỉnh cao hay không, kẻ giàu có có thể thoát khỏi những cám dỗ để không sa vào bùn lầy hay không là quyết định của mỗi người. Vì vậy, sống có trách nhiệm với cuộc đời là vô cùng cần thiết bởi khi ấy ta có thể tự viết tiếp những trang sách riêng của đời mình. Người sống có trách nhiệm với cuộc đời là người dám làm dám chịu, biết yêu thương bản thân và giống như Richard L Evans từng khẳng định: "Sự trưởng thành bắt đầu vào ngày chúng ta chấp nhận trách nhiệm đối với hành động của bản thân mình". Sự cần thiết của lối sống trách nhiệm là điều không thể bàn cãi bởi chúng ta đã vượt qua bao gian nan để đến với thế giới này và mỗi người chỉ có một lần được sống. Sống có trách nhiệm, trước hết là với bản thân, là động lực thúc đẩy con người phấn đấu không ngừng để vươn tới với thành công và khẳng định giá trị bản thân. Khi ấy, họ sẽ được mọi người công nhận và yêu quý, cuộc đời họ sẽ luôn tỏa sáng theo cách riêng. Tuy nhiên, sống có trách nhiệm với cuộc đời có lẽ không chỉ là dám chịu trách nhiệm với bản thân mà còn là chịu trách nhiệm với gia đình và xã hội vì nếu chỉ nghĩ cho bản thân ta sẽ bước qua ranh giới mỏng manh giữa sống có trách nhiệm và sống ích kỉ. Thêm vào đó, mỗi người, mỗi gia đình giống như tế bào góp phần tạo nên cộng đồng, đất nước vì vậy lối sống có trách nhiệm sẽ tạo nên một cộng đồng vững mạnh, một đất nước đầy tình yêu thương. Chủ tịch Hồ Chí Minh là một ví dụ tiêu biểu cho lối sống cao đẹp này. Bác đối với bản thân vô cùng có trách nhiệm, từ việc luôn trau dồi học hỏi đến ý thức rèn luyện sức khỏe, vì thế mà vào cái thời con người "thất thập cổ lai hy" - tuổi bảy mươi xưa nay hiếm, Bác dù trải qua bao sương nắng vất vả nhưng vẫn khỏe mạnh và bền bỉ. Nhưng Hồ chủ tịch đâu chỉ biết sống cho riêng mình, Người đã dâng hiến cho đất nước cả "bảy mươi chín mùa xuân". Không chỉ Người, nếu dân tộc Việt Nam không sống có trách nhiệm, không nghĩ cho cộng đồng, cho thế hệ tương lai, đất nước ta làm sao có thể bước đến ngày hôm nay. Sống có trách nhiệm đã, đang và sẽ mãi là là cách sống mà nhân loại hướng tới. Trước khi hoàn thành những bổn phận của mình với gia đình và xã hội, con người cần biết sống trách nhiệm với bản thân, cần biết yêu thương và sống chính mình. Giữa cuộc đời có cả hạnh phúc và khổ đau, có đủ "đắng cay ngọt bùi", chính bản thân tôi vẫn đang từng ngày sống hết mình, học cách chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của bản thân vì mỗi lần nhớ tới câu nói của nhà văn Helen Keller: "Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để mà đi giày", tôi càng tin tưởng rằng sống là phải có trách nhiệm với chính mình, không được bỏ rơi bản thân bất kể vì lý do gì và vì ai. Chỉ khi như vậy, con người mới có khả năng để thực hiện trách nhiệm với gia đình, xã hội. 4. Đề bài 4: Nêu giải pháp về vấn đề bảo vệ môi trường: Bài làm Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.** Chúc bạn học tốt nha!