CÁCH NGẠN (Đôi bờ cách trở) - Gumin Sáng tác (作詞) : Diêu Lục Nhất (姚六一) Hát gốc (原唱) : Diêu Lục Nhất (姚六一) Lời Việt: Lee Phú Quý Ca xướng: Gumin Khoảnh khắc đầu tiên gặp được người sao ta lại bối rối đến thế.. Vì một nụ cười của người làm tim ta như đóng băng.. không thể nhìn thấy ai được nữa! Nhất kiến chung tình là ta, một mình lặng thầm dõi theo cũng là ta, từng chút ân cần vẫn là ta.. nhưng người lại vì một bàn tay vươn ra dưới mái hiên mà quên đi tất cả.. Trời ơi, tui mê bài này lắm luôn mà chẳng thấy bản cover lời Việt nào nghe vừa ý hết, nay tìm được rồi mừng quá! Lời bài hát: 1. Khung cảnh khi ấy không quên được Con đường huyên náo ai đứng đó Bên lề ai hé môi nụ cười duyên dáng Cứ say đắm lòng nhớ mãi trong lòng ta Một đời đâu có bao nhiêu lần Trong lòng canh cánh sao không dứt Đi tìm đi kiếm nơi bao tình bao ý Không hoài nghi nữa suốt kiếp mong bên nàng [ĐK] Mà ta cứ hoài trông mong Nâng chén ta tiêu sầu không dứt Trời xanh có đàn chim muông Bay lượn luôn có đôi Cũng do nàng xa khuất làm Trái tim rối bời khóe môi ướt lệ bấy lâu Sao chúng ta luôn cách biệt Mỗi bên mỗi người đứng, đôi ngã nhìn nhau 2. Không còn đâu sắc xuân yêu kiều Không còn giây phút bên nhau nữa Không còn mưa tí tách trên cành sen ấy Cớ sao nỗi lòng yếu đuối không dập tắt Bao lần nhung nhớ khi xa nàng Bao lần đau nhói đêm thổn thức Nhưng nàng nay ở một phương trời xa cách Tim này tan vỡ khi ai đang nơi nào Hai người sao cứ qua phong ba lại cách xa [Coda]Bước qua phong ba nào sá chi Riêng mình ta sợ suốt kiếp cô độc Có khi quanh ta nàng đâu đó Bình minh vừa lên nàng như biến tan Nàng đang ở đây chờ ta phải chăng? [Coda 2] Bước qua phong ba nào sá chi Riêng mình ta sợ suốt kiếp cô độc Có khi quanh ta nàng đâu đó Mà ta hoài mong chờ nàng mãi Cách ngạn (lời Việt) - giọng nữ Lời Việt: Chami Pham Thế gian cảnh sắc say hương tình, bóng hình ai đó ngang qua Trái tim ngốc nghếch bỗng chốc đập thổn thức Chẳng hay biết rằng đã lỡ trao tình yêu Mây trời theo gió trôi hững hờ Ta chờ ai đã bao lâu? Thâu đêm thao thức sương rơi lạnh đôi vai Tái tê buốt giá nhân gian ai thấu hiểu? Người đi mãi chẳng còn thấy, bao vấn vương duyên tình ở đây Làm sao có thể giữ lấy, mây trời bay đã xa Trái tim này đau đớn vì nhớ, chỉ là mộng mơ duyên kiếp đã lỡ, thôi.. Nhung nhớ chi hoa đã tàn héo, theo bóng người cũ xa mãi ngàn thu Ver2: Tuyết rơi phủ kín muôn lối vể Ánh dương nơi đó vẫn thế Nỗi lòng ta vẫn u mê làm sao buông? Chân trời góc bể nhưng chẳng thể về đâu Mây trời theo gió trôi hững hờ Ta chờ ai đã bao lâu? Thâu đêm thao thức sương rơi lạnh đôi vai Tái tê buốt giá nhân gian ai thấu hiểu? Duyên trời đã gieo sao nay lại cách ly? Người đi mãi chẳng còn thấy, bao vấn vương duyên tình ở đây Làm sao có thể giữ lấy, mây trời bay đã xa Trái tim này đau đớn vì nhớ, chỉ là mộng mơ duyên kiếp đã lỡ, thôi.. Nhung nhớ chi hoa đã tàn héo, theo bóng người cũ xa mãi ngàn thu Ngỡ như giấc mộng dài kiếp này, Tương phùng nhưng rồi lại phải phân ly Chỉ biết lặng nhìn người xa khuất Người đi mà sao lòng ta nát tan Phải chăng trái tim này người đã mang? Cách ngạn - Diêu Lục nhất Cách ngạn remix Cách ngạn - Phốc Chi A (giọng nữ) cách ngạn douyin cover Lời bài hát Cách ngạn tiếng Trung + phiên âm+ pinyin+ vietsub: 那一幕怎忘记 Nà yī mù zěn wàngjì Na i mu chẩn oang chi Khung cảnh khi ấy sao có thể quên 初次相遇的你 Chūcì xiāng yù de nǐ Tru trư xeng uy tơ nỉ Khoảnh khắc đầu tiên gặp được người 路人闹挺挺看我滑稽 Lùrén nào tǐng tǐng kàn wǒ húajī Lu rấn nao thỉnh thỉnh khan ủa hóa chi Kẻ qua đường huyên náo xem ta khôi hài 为你一笑我愿做猴戏 Wèi nǐ yī xìao wǒ yùan zuò hóuxì Uây nỉ i xeo ủa doen chua hấu xi Vì một nụ cười của người mà ta nguyện làm trò hề 一生能有几序 Yīshēng néng yǒu jǐ xù I sâng nấng dẩu chỉ xuy Môt đời biết có được mấy lần 牵肠挂肚情义 Qiānchánggùadù qíngyì Tren tráng qua tu trính i Trong lòng rối bời bao tình nghĩa 你大可不必猜忌寻觅 Nǐ dà kěbù bì cāijì xúnmì Nỉ ta khửa pu pi trai chi xuýn mi Người không cần hoài nghi kiếm tìm 我愿意一生为你追寻 Wǒ yùanyì yīshēng wèi nǐ zhuīxún Ủa doen i i sâng uây nỉ chuây xuýn Ta nguyện cả đời đi tìm vì người 就这般望着你难免我愁愁 Jìu zhè bān wàng zhe nǐ nánmiǎn wǒ chóu chóu Chiêu chưa pan oang chưa nỉ nán mẻn ủa trấu trấu Nơi đây mãi trông ngóng người làm ta càng thêm ưu sầu 除你我禽鸟连花草成双荡悠悠 Chú nǐ wǒ qín niǎo lían huācǎo chéngshuāng dàng yōuyōu Trú nỉ ủa trín nẻo lén hoa trảo trấng soang tang dâu dâu Chỉ ta và người cách biệt, còn hoa cỏ chim muông đều có đôi bay lượn 你呀你冻我心房酸我眼眶一生的伤 Nǐ yā nǐ dòng wǒ xīnfáng suān wǒ yǎnkùang yīshēng de shāng Nỉ da nỉ tung ủa xin pháng xoan ủa dẻn khoang i sâng tơ sang Người ơi người hỡi, người đóng băng trái tim ta, khóe mắt ta chua xót đời này đau thương 你呀你彼岸观望置身一旁一生两望 Nǐ yā nǐ bǐ'àn guānwàng zhìshēn yīpáng yīshēng liǎng wàng Nỉ da nỉ pỉ an quan oang chư sân i p'áng i sâng lẻng oang Người ơi người hỡi, người bên kia có thấy, tấm thân mòn mỏi, một đời hai ngã 也有春花秋月 Yě yǒu chūnhùaqiūyuè Dể dẩu truân hoa triêu duê Còn đấy cảnh sắc xuân thu 也望相守不渝 Yě wàng xiāng shǒu bù yú Dể oang xeng sẩu pu úy Còn trông đợi nhau một lòng 雨打荷叶吵吵了几滴 Yǔ dǎ hé yè chāo·chao le jǐ dī Ủy tả hứa dê trảo trảo lơ chỉ ti Mưa rơi trên lá sen, lát đác xuống từng giọt 又怎能熄灭心中柔情 Yòu zěn néng xīmiè xīnzhōng róuqíng Dâu chẩn nấng xi mia xin chung rấu trính Làm thế nào để dập tắt đi nỗi lòng yếu đuối 谈笑中提起你 Tán xìao zhōng tíqǐ nǐ Thán xeo chung thí trỉ nỉ Trong lòng cười đùa chợt nhớ đến người 疼痛这般熟悉 Téngtòng zhè bān shúxī Thấng thung chưa pan sú xi Nỗi đau quen thuộc này 如今的你在何处飘零 Rújīn de nǐ zài hé chǔ piāolíng Rú chin tơ nỉ chai hứa trủ p'eo lính Giờ đây có biết người đang phương nao 一片片破碎的心难拾起 Yī piān piān pòsùi de xīn nán shí qǐ I p'en p'en p'ua xuây tơ xin nán sứ trỉ Từng mảnh từng mảnh tim vỡ, chẳng thể nhặt lại 你我为何沦落这步田地 Nǐ wǒ wèihé lúnluò zhè bù tíandì Nỉ ủa uây hứa luấn lua chưa pu thén ti Ta và người cớ sao cách trở trong tình cảnh này 就这般望着你难免我愁愁 Jìu zhè bān wàng zhe nǐ nánmiǎn wǒ chóu chóu Chiêu chưa pan oang chưa nỉ nán mẻn ủa trấu trấu Nơi đây mãi trông ngóng người làm ta càng thêm ưu sầu 除你我禽鸟连花草成双荡悠悠 Chú nǐ wǒ qín niǎo lían huācǎo chéngshuāng dàng yōuyōu Trú nỉ ủa trín nẻo lén hoa trảo trấng soang tang dâu dâu Chỉ ta và người cách biệt, còn hoa cỏ chim muông đều có đôi bay lượn 你呀你冻我心房酸我眼眶一生的伤 Nǐ yā nǐ dòng wǒ xīnfáng suān wǒ yǎnkùang yīshēng de shāng Nỉ da nỉ tung ủa xin pháng xoan ủa dẻn khoang i sâng tơ sang Người ơi người hỡi, người đóng băng trái tim ta, khóe mắt ta chua xót đời này đau thương 你呀你彼岸观望置身一旁一生两望 Nǐ yā nǐ bǐ'àn guānwàng zhìshēn yīpáng yīshēng liǎng wàng Nỉ da nỉ pỉ an quan oang chư sân i p'áng i sâng lẻng oang Người ơi người hỡi, người bên kia có thấy, tấm thân mòn mỏi, một đời hai ngã 穷极一生又何惧 Qióng jí yīshēng yòu hé jù Tríung chí i sâng dâu hứa chuy Một đời khổ cực thì thế nào 也许只是一个背影 Yěxǔ zhǐshì yī gè bèiyǐng Dể xủy chử sư i cưa pây ỉnh Có thể chỉ là một bóng hình thôi 天亮之后就出行 Tiānlìang zhīhòu jìu chūxíng Then leng chư hâu chiêu tru xính Trời lại sáng rồi, cất bước đi 你又会在何处伫立 Nǐ yòu hùi zài hé chǔ zhùlì Nỉ dâu huây chai hứa trủ chu li Người rồi sẽ dừng bước tại nơi nao 是否也在等我的你 Shìfǒu yě zài děng wǒ de nǐ Sư phẩu dể chai tẩng ủa tơ nỉ Có phải cũng ở nơi ta đợi người không 回顾皆如草木唯你是青山 Húigù jiē rú cǎomù wěi nǐ shì qīng shān Huấy cu chia rú trảo mu uẩy nỉ sư tring san Ngoảnh lại cũng đều là cây cỏ, chỉ riêng người là non xanh 嘲笑世间情难两得天作隔两岸 Cháoxìao shìjiān qíng nán liǎng dé tiān zuò gé liǎngàn Tráo xeo sư chen trính nán lẻng tứa then chua cứa lẻng an Chỉ cười nhân gian, mối tình chẳng thành đôi, duyên trời đưa lối hai ngả 你呀你冻我心房酸我眼眶一生的伤 Nǐ yā nǐ dòng wǒ xīnfáng suān wǒ yǎnkùang yīshēng de shāng Nỉ da nỉ tung ủa xin pháng xoan ủa dẻn khoang i sâng tơ sang Người ơi người hỡi, người đóng băng trái tim ta, khóe mắt ta chua xót đời này đau thương 你呀你彼岸观望置身一旁一生两望 Nǐ yā nǐ bǐ'àn guānwàng zhìshēn yīpáng yīshēng liǎng wàng Nỉ da nỉ pỉ an quan oang chư sân i p'áng i sâng lẻng oang Người ơi người hỡi, người bên kia có thấy, tấm thân mòn mỏi, một đời hai ngã 穷极一生又何惧 Qióng jí yīshēng yòu hé jù Tríung chí i sâng dâu hứa chuy Một đời khổ cực thì thế nào 也许只是一个背影 Yěxǔ zhǐshì yī gè bèiyǐng Dể xủy chử sư i cưa pây ỉnh Có thể chỉ là một bóng hình thôi 天亮之后就出行 Tiānlìang zhīhòu jìu chūxíng Then leng chư hâu chiêu tru xính Trời lại sáng rồi, cất bước đi 在隔对岸等你 Zài gé dùi'àn děng nǐ Chai cứa tuây an tẩng nỉ Vẫn ở bên bờ kia mình ta đợi người