Các trích đoạn hay trong Em Là Nhà - Lan Rùa

Thảo luận trong 'Kiến Thức' bắt đầu bởi Wall-E, 22 Tháng chín 2018.

  1. Wall-E

    Bài viết:
    589
    Xoay quanh những đổ vỡ tình cảm, những thách thức, những sự lừa dối mà cô gái trẻ Như Nguyệt phải chịu đựng, chuyện tình yêu trong Em là nhà sẽ đưa bạn qua những cung bậc cảm xúc từ ngọt ngào đến cao trào uất hận, từ bình yên êm ấm đến những nỗi đau chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

    Em chẳng sợ cuộc đời nhiều biến cố, chỉ sợ không có anh siết chặt tay em.

    Dành cho những ai trải qua bao nhiêu vụn vỡ, vẫn muốn một lần nữa tin vào tình yêu. Cuốn tiểu thuyết đạt tới 20 triệu lượt đọc trên Internet của tác giả Lan Rùa và ngoại truyện chưa từng được công bố của Em là nhà.

    Đằng sau một cuộc tình tan vỡ là điều gì? Lời xin lỗi liệu có là đủ để làm nguôi ngoai nỗi đau của người bị bỏ lại? Tình yêu thời nay, chỉ yêu thôi chưa bao giờ là đủ?

    Nếu bạn còn chưa thể chắc chắn khi đưa ra câu trả lời của mình, vậy thì hãy cùng đi tìm đáp án cho những câu hỏi trên trong Em Là Nhà – Cuốn tiểu thuyết viết về những mối tình đan xen, là món quà, là lời nhắn nhủ của một người trẻ, gửi đến nhiều người trẻ.

    Xoay quanh những đổ vỡ tình cảm, những thách thức, những sự lừa dối mà cô gái trẻ Như Nguyệt phải chịu đựng, chuyện tình yêu trong Em là nhà sẽ đưa bạn qua những cung bậc cảm xúc từ ngọt ngào đến cao trào uất hận, từ bình yên êm ấm đến những nỗi đau chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

    Tình yêu là điều duy nhất trên đời này không thể lên kế hoạch, không thể lường trước. Thời gian của một cuộc tình dường như chẳng thể đảm bảo về một cái kết hạnh phúc, giống như mối tình kéo dài suốt 7 năm của Như Nguyệt và Việt An. Hai con người đã dành cả thanh xuân ở bên nhau, sau cùng đã trở thành những người xa lạ. Chàng trai quay lưng, kết hôn với người bạn thân nhất của người con gái mình từng yêu. Đó là Hà Vi – cô gái xinh đẹp và phía sau là cả một gia đình bề thế. Sóng gió từ đó cứ đổ ập vào đời Như Nguyệt. Bình yên hết lần này đến lần khác rời bỏ cô mà đi.

    Em là nhà là câu chuyện tình với nhiều nước mắt, nhiều thù hận, nhưng cũng không thiếu những điều ngọt ngào và những hạnh phúc bình dị. Mỗi trang sách bạn lật mở, mỗi nỗi đau bạn cảm nhận cùng những nhân vật chính là mỗi lần bạn xóa đi lớp sương mù đang giăng trong mình về tình yêu. Và những câu hỏi ở trên sẽ trở nên dễ dàng trả lời hơn bao giờ hết.

    Chẳng phải tự nhiên mà Việt An bỏ Như Nguyệt để đến với Hà Vi. Chẳng phải tự nhiên mà Mai và Như Nguyệt trở thành đối thủ và nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn, dù trước đó họ từng rất thân. Cũng chẳng phải tự nhiên mà Như Nguyệt có thể dễ dàng bước qua những đổ vỡ của đời mình. Vậy đó, chuyện tình yêu trong Em là nhà không chỉ đơn thuần là những lần yêu – chia tay, cũng không hẳn là những thù hằn hay những mưu kế trả thù. Đó là cuộc sống của những người trẻ chông chênh, mỏng manh và đơn độc giữa những tháng ngày bão tố.

    Tuổi trẻ của họ được yêu, được nông nổi, được khờ dại, được nếm trải những nỗi đau để rồi nhận ra rằng: Tình yêu thôi là không đủ để làm nên một cuộc đời hạnh phúc. Em là nhà nhẹ nhàng như vị tình yêu đầu đời, đắng chát như mùi thù hận và bất ngờ với những bí mật thẳm sâu. Hãy đọc, cảm nhận để tự tìm đáp án cho những câu hỏi vẫn còn đang bỏ ngỏ trong trái tim bạn.

    Trích đoạn sách hay Em Là Nhà - Lan Rùa

    Đầu dây bên yên lặng, mình bực.

    - "Điếc à? Tôi hỏi tên anh, có phải Hà Quốc Trung?"

    - "Em đang ở đâu?"

    - "Ở đâu thì quan trọng gì? Tôi đang hân hạnh nói chuyện với ai đây, con trai độc nhất của đại gia Quốc mặt ngựa khét tiếng Hà thành? Hay anh trai của kẻ thù không độ trời chung?"

    - "Đợi anh.."

    Kế tiếp là những tiếng tút tút, mình rơi vào trạng thái hoang mang vô cùng, nước mắt lã chã rơi.

    Cái thẻ ATM, cả đống tài liệu, hồi đó điên ở cùng hắn, họ tên đầy đủ trên đấy là gì, sao đúng lúc quan trọng mình lại không nhớ nổi?

    Đầu óc một mảng trỗng rỗng, lý do vì sao sợ hãi, mình không giải thích nổi, chỉ biết rằng, rất, rất sợ. Ngàn vạn lần mong mọi việc không phải như thế.

    Trên đời này, thiếu gì người tên Trung, thích ăn bánh giò, phải không?

    Thiếu gì người mâu thuẫn với ba?

    Thiếu gì người phải đi công tác châu Âu?

    Nhưng mà..

    Lòng mình nôn nao cồn cào, cảm giác lạnh toát, chỉ biết cuộn người, tay vòng qua ôm chặt đầu gối, cố gắng kiềm chế nỗi bất an. Mình không nhớ là mình ngồi thế bao lâu nữa.

    - "Nguyệt!"

    - "Nguyệt, em có trong nhà không.."

    - "Nguyệt.."

    Một mặt muốn lao ra mở cửa, muốn biết tất cả, muốn rõ ràng mọi thứ.

    Một mặt, lại hèn nhát, không dám đối diện với sự thật!

    Phân vân, bối rối, ngập ngừng, rốt cuộc chẳng đợi mình đứng dậy, đã nghe tiếng cạch, ai đó hốt hoảng xông vào.

    Người ta nhẹ nhàng đi tới, ngồi xổm xuống đất, đối diện với ghế sofa của mình. Nhìn thấy cái mặt đáng ghét đó, không hiểu sao trái tim nhức nhối, không thể ức chế được, nước mắt rơi ngày một nhiều.

    - "Nghe anh này.."

    - "Anh là ai?"

    - "Anh.."

    - "Không phải đúng không, làm ơn nói anh không phải Hà Quốc Trung, không phải là anh trai cái Vi, anh từng bảo vậy mà, cái hôm mẹ thằng An tới gây sự anh nói anh không liên quan mà, lúc đó là anh nói thật phải không? Tôi quá đa nghi, phải không.."

    Bao nhiêu kiềm nén tự dưng vỡ òa, mình, tức tưởi, nức nở. Bàn tay to lớn của hắn bao trọn lấy tay mình, xoa xoa, áp vào lồng ngực, lặng lẽ thở dài.

    - "Tay em lạnh quá!"

    Có người đang thử thách lòng kiên nhẫn của mình sao?

    Vậy thì nói thật, mình hết chịu nổi rồi, điên luôn rồi. Mình muốn rụt tay về đánh hắn, chân mình cũng muốn đạp chết hắn, giằng co, vùng vằng, kết quả cả người bị kìm chặt. Cảm giác ức lên tới đỉnh đầu, lửa tức ngùn ngụt.

    - "Bỏ tôi ta, khốn nạn, cút đi, đồ lừa đảo.."

    - "Tôi mà thoát được tôi giết chết anh!"

    - "Anh là đồ thối tha gì chứ, ai cho anh cái quyền làm như vậy, biến đi!"

    - "Đồ điên!"
     
    Last edited by a moderator: 10 Tháng chín 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...