Tên nick/ Bút danh: Ái Hạ Giới thiệu đôi chút về bản thân (Cung hoàng đạo, tuổi) : Mình xin phép không tiết lộ ạ^^ Sở thích: Viết tiểu thuyết, học ngoại ngữ và nghe nhạc Sở đoản: Ghét sự ràng buộc, thiếu tự do Đôi lời: Mình chuyên về tiểu thuyết ngôn tình và fiction trường học, trong tương lai dự định sẽ kiêm cả mảng trinh thám và kinh dị Link tất cả các tác phẩm sáng tác: Ngôn Tình - Lời Chưa Nói - Ái Hạ Viễn Tưởng - Lời Nguyền Của Anh Trai - Ái Hạ Truyện Ngắn - Bình Minh Vào Hoàng Hôn - Ái Hạ Truyện Ngắn - Thức Khuya - Ái Hạ Truyện Ngắn - Là Hoàng Tử Trong Mắt Của Không Ai Cả - Ái Hạ Bách Hợp - Nụ Hôn Song Sinh Ngôn Tình - Cô Hàng Xóm - Ái Hạ Truyện Ngắn - Vé làm người lớn - Ái Hạ Truyện Ngắn - Lao Ra Đại Lộ - Ái Hạ Viễn Tưởng - Ai Muốn Sống Giơ Tay? - Ái Hạ
Chào bạn, mình là Nhi đến từ bang Land of Oblivion. Sau khi đọc tác phẩm Truyện Ngắn - Bình Minh Vào Hoàng Hôn - Ái Hạ của bạn, mình có một vài góp ý nho nhỏ sau: - Về hình thức: Bạn phân đoạn rất dễ đọc. Hầu như trong truyện không có một lỗi chính tả nào hết vậy nên đọc mình cảm thấy khá trơn tru. - Về nội dung: Câu chuyện có nội dung đánh trúng vào "tim đen" của giới trẻ ngày nay. Thói quen thức đêm dậy muộn đúng là xấu thật nhưng khó mà bỏ được. Mình cũng có thói quen thức đêm và dậy vào trưa, chiều ngày hôm sau. Dù có đi ngủ sớm như nào nhưng nằm trên giường lại chằn chọc mãi không ngủ được. Câu truyện cũng không có nội dung gì đặc biệt mà chỉ đơn thuần là nói về cái thói quen xấu của nhân vật trong truyện và cũng là của giới trẻ bây giờ. Khi lên Đại học, nhân vật "Tôi" trong truyện có thói quen xấu như vậy cũng dễ hiểu. Vì lúc chưa lên Đại học là còn nằm trong sự kiểm soát của bố mẹ, nhưng khi lên Đại học rồi thì sẽ bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh, không còn sự kiểm soát nữa nên sẽ tự do hơn. Mình chỉ góp ý vậy thôi. Mong bạn sẽ không khó chịu vì một vài góp ý nhỏ này. Chúc bạn sẽ ra thêm được nhiều tác phẩm hay hơn nữa nhéee .
Dạ huhu e cảm ơn tiền bối nhiều lắm E không khó chịu mà ngược lại cảm kích cmt của chị ghê luôn huhu:((Sorry tiền bối nhiều vì đến bây giờ gần 1 năm rồi e mới đọc được cmt này E sẽ lấy đây làm động lực để ra nhiều sản phẩm hơn nữa và mong học hỏi từ tiền bối nhiều ạ
Chào bạn! Mình là Jenny. Hôm nay được thưởng thức tác phẩm Truyện Ngắn - Là Hoàng Tử Trong Mắt Của Không Ai Cả - Ái Hạ của bạn, muốn viết xuống đôi dòng, nếu có gì không phải mong bạn bỏ qua nhé! Về hình thức: Mình không nhận thấy lỗi sai ngữ pháp hay chính tả nào trong bài viết, một điểm cộng cho bạn. Về nội dung: Ngay từ khi đọc nhan đề "Là hoàng tử trong mắt của không ai cả" là mình đã biết câu chuyện của bạn sẽ ít mở rộng cốt truyện mà đi sâu vào yếu tố nội tâm hơn. Điều đó tạo sự kích thích, tò mò cho mình và quả nhiên, bạn không làm mình thất vọng. Về nghệ thuật: Mình thích cách kể của bạn. Câu chuyện tựa như một lời tâm sự vậy, nhẹ nhàng, uyển chuyển như mình đang được trực tiếp lắng nghe. Có lẽ do ngôi kể bạn sử dụng là "ngôi 1" nên khiến cho câu chuyện càng thêm gần gũi và giúp cho nhân vật "tôi" được thoải mái kể về mình. Ngoài ra, đôi chỗ bạn gài vào đó những lời động viên từ bạn bè của "tôi" nhưng rồi lại để "tôi" tự phủ nhận điều đó tạo nên một sự mâu thuẫn trong tâm lý và đôi chỗ là cả dằn vặt nữa. Mình thích nhan đề bài viết của bạn. Đã là "của không ai cả", nhưng vẫn tự nhận là "hoàng tử". Điều đó là một sự tự huyễn bản thân, rằng mình tốt nhưng chỉ do chưa gặp duyên, hay chỉ là dựa trên lời an ủi của người khác để kiếm cớ cho bản thân mình. Mình tin rằng, dù ở phía nào thì chính "tôi" cũng đã có câu trả lời cho riêng mình rồi, không phải quá xấu, cũng chẳng phải là hoàn hảo, nhưng lựa chọn trở thành hoàng tử, chính là lựa chọn con đường tiến bộ và phát triển bản thân từng ngày. Mình thích đoạn kết của câu chuyện. Sau khi hồi tưởng và bộc lộ những tâm trạng qua mấy cuộc tình đơn phương, bạn "chốt hạ" bằng một sự tê dại: Việc đơn phương không có hồi đáp quả lả đau đớn, nhưng còn đau đớn hơn khi biết rằng sẽ không được đáp lại mà vẫn cắm đầu vào yêu. "Tôi" tuổi mới đôi mươi, tại sao không dành khoảng thời gian tới chăm chút cho bản thân nhiều hơn, để bản thân giỏi hơn, bớt khù khờ và thêm chút trưởng thành. Mỗi người đều có những nét cuốn hút riêng, chỉ khác rằng khi nào những đường nét ấy sẽ thực sự nở rộ để tình yêu, tình thương đơm hoa kết trái. Khi chính mình là "hoàng tử" thì chẳng sợ không còn "công chúa" nữa. Một truyện ngắn hay và thú vị! Đón đọc những tác phẩm tiếp theo của bạn! Chúc bạn một ngày tốt lành!
Cảm ơn bạn rất rất rất nhiều Đây là 1 câu chuyện thật của mình, và mình cũng định viết nó vu vơ rồi đăng lên mà không nghĩ một ngày được nhận những lời khen như này. Chắc chắn trong tương lai mình sẽ cố gắng hơn để không phụ lòng ủng hộ của bạn! Chúc bạn cũng có 1 ngày tốt lành!