Xin chào mọi người, mình là thành viên mới, vì đam mê viết lách (dù chưa có nhiều kinh nghiệm) nên mình đến với diễn đàn dembuon.vn Thứ nhất là để học hỏi kỹ năng, thứ hai là để lấy hết can đảm để công khai tác phẩm đã ấp ủ của mình từ lâu. Mong được mọi người chỉ giáo và ủng hộ để mình có thêm nghị lực sáng tác. Mọi góp ý và nhắc nhở xin bình luận bên dưới hoặc liên hệ với facebook chính chủ: Delicia L Author Chân thành cảm ơn, chúc các bạn tham gia cộng đồng vui vẻ! ❤ * Bút danh: Delicia L * Năm nay mình 27 tuổi. * Thuộc cung Thiên Yết. * Sở thích: Đọc truyện, chơi game và sáng tác. * Sở đoản: Nhiệt tình + thiếu hiểu biết nên hay đem đến nhiều sự phá hoại. Link tất cả các tác phẩm sáng tác: Huyền Ảo - Huyễn Ảo Ma Giới - Delicia Lâm
Chào bạn! Sau khi xem qua tác phẩm Huyền Ảo - Huyễn Ảo Ma Giới - Delicia Lâm. Thấy truyện bạn có vài điểm cần điều chỉnh để được duyệt. 1. Độc thoại nội tâm không để trong ngoặc kép nhé! Bản thân dấu ngoặc kép là trích dẫn câu thoại trực tiếp rồi. Bạn viết bình thường thôi nhé! 2. Những âm thanh, tiếng động cũng không cần ngoặc kép nhé. Vì bạn đã chọn gạch đầu dòng làm câu thoại trực tiếp rồi. Ví dụ: "Bốp!" - Cô ấy tát tôi một cái. Sửa thành: - Bốp! - Cô ấy tát tôi một cái. 3. Chia đoạn quá dài: Ví dụ: Tiếng chim ríu rít, âm thanh sinh hoạt của những người dân bản địa khá là náo nhiệt. Ánh sáng le lói rọi qua ô cửa sổ của căn nhà gỗ đơn sơ, rọi ngay vào mắt của Triệu Phương Nghi, cô nàng bừng tỉnh, dường như đã quá lâu cho một giấc ngủ ngon, ước chừng chỉ một tháng mà như mười năm cô gái của chúng ta mỗi ngày đều gặp ác mộng cho đến tối qua. Cô ngồi dậy vương vai, rồi nghĩ về những chuyện vừa xảy ra, mọi thứ đến quá đột ngột mà cho đến giờ cô bạn vẫn còn đang hồi hộp những giây phút gần như sinh tử cùng nhóm bạn. Cô đang nằm trên chiếc giường gỗ được gia cố chắc chắn, đối diện là chiếc bàn tròn nhỏ, trên bàn là một bình hoa với một đóa hoa kì lạ không biết là loại hoa gì đang được cắm vào đó, hoa có ba cánh màu đỏ ở giữ, năm cánh màu trắng ở ngoài, đài hoa thì dài và uốn cong ngược ra rồi tạo hình xoắn tua rua rũ xuống. Cạnh bên chiếc bàn tròn là một cái tủ sách khá lớn, phía trên là các mái kèo đan vào nhau để giữ vững phần nóc nhà vốn là những miếng gỗ dài đắp vào nhau. Ngôi nhà gỗ nhìn từ ngoài trông đơn sơ, cả nội thất bên trong cũng chỉ đơn giản như vậy. Từ đây cô có thể nghe thấy những thanh âm cuộc sống nhộn nhịp của ngôi làng. Đặt chân xuống sàn gỗ sạch trơn, cô bước lại phía cửa sổ nhìn ra phía ngoài. Đối diện với căn nhà cô đang tá túc là cửa tiệm của một người thợ rèn. Một người phụ nữ đến nói gì đó, một cô gái từ trong cửa tiệm bước ra nhận lấy con dao từ tay người phụ nữ, có lẽ là nhờ sửa giúp con dao? Rõ ràng nghề thợ rèn không chỉ hiểu như việc chỉ rèn vũ khí như trong truyện nhỉ? Người phụ nữ rời đi, cửa tiệm lại tiếp tục tiếng búa đập vào kim loại. Cách một đoạn về phía bên trái nữa là một sạp bán rau, những người đang trao đổi các món hàng, người đàn ông đưa một xâu cá thì người phụ nữ đưa lại một bó rau. Có vẻ nơi này người ta vẫn áp dụng phương thức trao đổi thức ăn? Xem ra cô đang tá túc ở một khu chợ. Vài cô cậu nhóc con chạy qua, đứa con gái đang choàng một tấm vải và lầm bầm gì đó y như cách mà Reha đã niệm phép, cậu nhóc thì vung tới lui, có vẻ chúng đang nhập vai pháp sư và kiếm sĩ. Nghi cười an tâm, có vẻ nơi đây yên bình quá đỗi so với những gì vừa xảy ra đêm qua. Két! Âm thanh kẽo kẹt từ cửa gỗ bên cạnh, Là Du Giang Thanh và Chu Thiếu Tư. Du Giang Thanh là cô bạn thân xinh đẹp đầu tiên của cô từ hồi học cấp hai, một tiểu thư của một gia đình giàu có. Chu Thiếu Tư là một cô gái mà Giang Thanh đã giới thiệu cho Nghi làm quen sau đó. Cô này là cô gái kiệm lời, tính tình cứng rắn, cô tham gia câu lạc bộ bắn cung của trường, và có chút hiểu biết về việc sơ cứu, chính cô này đã sơ cứu cho Phương Nghi và anh bạn tên Lục Khả Trí mà đêm qua vì giúp cô bị con dã thú kia làm bị thương. Có một điều lạ lẫm ở hai cô bạn là họ đang mặc trang phục người bản địa, áo sơ mi cổ trụ tay ngắn nhìn có vẻ mỏng và thoải mái, phối với quần váy chất vải dày dặn hơn, ở bụng có một dây mà thật ra cũng chỉ là một khúc vãi cột lại giữ cho chiếc áo sơ mi được gọn gàng mà thôi, chân họ mang giày da cổ cao, mà cũng không rõ là giày hay là một tấm da bó chân lại bằng những sợi dây nhỏ nữa, nói chung bộ trang phụ rất thô sơ như kiểu tạm bợ vậy. Vẫn như mọi ngày, Thanh cột tóc đuôi ngựa cao, còn Thiếu Tư thì thắt bím gọi gàng ra phía sau. Bình thường đối với Du Giang Thanh cô sẽ khó chịu ngay, vì tính cô tiểu thư này chỏ thíc mặc đồ hiệu, nhưng lạc vào chiều không gian này thì có vẻ như không còn sự lựa chọn nào cho cô tiểu thư giàu có nữa. Thấy Nghi đã thức dậy, Du Giang Thanh đặt một bộ quần áo lên bàn gỗ rồi hỏi: ==> Bạn tách đoạn ra bớt cho dễ đọc nhé! ==> Truyện gần như khá hoàn thiện. Bạn chỉ cần điều chỉnh đôi chỗ là ổn hết nhé! Nhất là phần chia đoạn và các câu độc thoại nội tâm! Bạn điều chỉnh sớm để truyện được duyệt nhé! Chào thân ái!
Cảm ơn vì lời nhận xét và nhắc nhở của chị, em đã chỉnh sửa lại những điều cơ bản mà chị vừa gợi ý. Cảm ơn chị rất nhiều.