CÀ PHÊ Tác giả Tiểu bún Uống cà phê đắng Lẳng lặng ngó xa Ta như cục đá trắng ngà Vì yêu người muốn tan ra ly đầy Ngất ngây tuyệt mỹ Mộng mị bờ môi Chiều nghiêng bóng đổ chỗ ngồi Yêu chi cho khổ vuột trôi mất tình Bình minh rạng rỡ Phượng nở cháy trời Tay này nhặt cánh phượng rơi Xót xa cho cả một đời dại khôn Bồn chồn muốn gặp Bồi đắp yêu thương Nhưng xa cách trở nẻo đường Chờ mong vô vọng mùi hương tóc thề Tái tê lòng dạ Rỉ rả ve ngân Yêu nhau ước ở thật gần Để ta tự nguyện chung thân với người Phượng tươi sắc đỏ Người đó biết không Tình anh cao ngút mây hồng Ngồi đây thương nhớ chờ trông em nhiều.