Tản Văn Bước Chân Nghề Giáo - Khoát Du

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Khoát Du, 31 Tháng bảy 2025 lúc 2:55 PM.

  1. Khoát Du

    Bài viết:
    73
    Bước Chân Nghề Giáo

    [​IMG]

    Tác giả: Khoát Du

    Thể loại: Tản văn

    Nắng thu trải dài như tấm thảm vàng trên con đường làng quen thuộc, nơi những chiếc lá bàng nhẹ nhàng rơi xuống, xoay mình trong làn gió mát rồi nhẹ đậu trên mặt đất, như những nốt nhạc êm dịu. Lan bước đi giữa khung cảnh yên bình ấy, đôi chân nhẹ nhàng dẫn lối cô trở về với miền ký ức, nơi chất chứa tình yêu sâu đậm dành cho nghề giáo – tình yêu duy nhất mà cô tự hào suốt cuộc đời.

    Cuộc sống của Lan gói gọn trong từ "mải miết" và dường như tất cả đều dành cho sự nghiệp giảng dạy. Đối với cô, nghề giáo không phải là sự lựa chọn ngẫu nhiên, mà là tiếng gọi từ trái tim, một quyết định sáng suốt mà cô chưa từng hối hận. Cô tự hào khi có thể gọi mình là một giáo viên, tự hào vì đã chọn một nghề mà cô tin là trong sạch, cao quý.

    Giữa dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, sự tiến bộ ngày càng đòi hỏi con người cần văn minh và phù hợp với thời đại. Với vẻ đẹp của sự khởi đầu, thế hệ trẻ chính là hơi thở, là sức sống và là tương lai của đất nước. Lan hiểu ý nghĩa sâu sắc đó, nên mỗi bài giảng, mỗi lời tâm sự hay chỉ là câu nói động viên từ cô đều mang theo niềm hy vọng lớn lao. Đó chính là những viên gạch xây dựng nhân cách, những tia sáng truyền cảm hứng thắp lên ngọn lửa khát vọng học tập trong lòng những đứa trẻ nhỏ bé.

    Biết bao mùa lá rụng trôi qua, hoa có nở rồi cũng tàn; và trong ngành giáo dục bao cuộc cải cách lớn nhỏ đã xuất hiện. Lan không khỏi xao xuyến mỗi lần đổi mới ấy diễn ra. Xen lẫn cảm giác hồi hộp là những băn khoăn khiến cô suy nghĩ: "Liệu mình sẽ bắt đầu đổi mới thế nào? Làm sao để các giờ học trở nên sinh động, không chỉ truyền đạt lý thuyết khô cứng mà còn mở ra hành trình khám phá đầy thú vị?" Những câu hỏi ấy luôn thôi thúc cô tìm kiếm cách thức để học sinh không chỉ tiếp thu kiến thức một cách rập khuôn mà còn biết vận dụng chúng vào thực tế cuộc sống một cách linh hoạt.

    Dù nghe qua, nghề giáo có vẻ đẹp cao quý nhưng thực tế lại chẳng hề dễ dàng, nhất là đối với những ai không thực sự yêu thích nghề này. Mỗi đứa trẻ là một thế giới riêng biệt – mỗi em đều mang theo câu chuyện gia đình, khả năng tiếp thu và cá tính khác nhau. Không chỉ vậy, phụ huynh cũng muôn hình vạn trạng, mỗi người một quan điểm và cách ứng xử riêng. Vì thế, Lan và những đồng nghiệp giống như những chiến sĩ trên mặt trận văn hóa đảm nhận sứ mệnh to lớn là nuôi dưỡng nhân cách và tri thức cho cả một thế hệ trẻ.

    Ngay từ khoảnh khắc quyết định bước chân vào nghề giáo, Lan đã chấp nhận hành trình đầy hy sinh thầm lặng. Cô và đồng nghiệp buộc phải đặt sang bên những phút giây riêng tư, những hoài bão cá nhân hay đôi khi chính ước mơ chưa thành để ưu tiên nụ cười cùng sự trưởng thành của học trò. Vai trò của họ không chỉ đơn thuần là người truyền đạt kiến thức mà còn là như những người mẹ thứ hai – sẵn sàng lắng nghe, sẻ chia và xoa dịu tâm hồn non nớt của học sinh.

    Hành trình của họ bình dị nhưng vô cùng thiêng liêng, giống như người đưa đò tận tụy "tiễn khách sang sông" hết lớp này đến lớp khác. Khi đã giúp học trò vươn xa, chạm đến giấc mơ của mình, người giáo viên lại quay về nơi khởi đầu để tiếp tục gieo mầm cho những thế hệ kế tiếp. Từng mùa gieo trồng luôn đi kèm niềm tin mãnh liệt rằng vụ mùa tới đây sẽ gặt hái được thế hệ những con người tài năng, đức độ; những cá nhân sẽ làm rạng danh quê hương. Đó chính là nét đặc trưng không thể phai nhòa của nghề dạy học – một nhiệm vụ cao cả nhưng đầy thử thách.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...