Bức thư tình tôi viết gửi cho ai Những trăn trở giữa đêm dài lạnh giá Người xưa cũ giờ đã thành xa lạ Mới hôm nao nay bỗng hóa xa vời Lập đông rồi sương lạnh phủ muôn nơi Khơi chuyện cũ mối tình thời ngây dại Nụ yêu thương chẳng đơm hoa kết trái Để trọn đời ta mãi mãi lạc nhau Bức thư tình tôi. Viết giữa niềm đau Từng con chữ đậm nhĩ nhàu hoang phế Trái tim mỏi thôi chẳng còn rơi lệ Muốn ngủ yên mặc nhân thế đọa đày Đông lại về với xao xác heo may Nhớ da diết một vòng tay ấm áp Thèm gặp lại một nét nhìn ngơ ngác Để lấp đầy những mất mát đơn côi Bức thư tình tôi viết gửi cho tôi Những hoài vọng về một thời xa vắng Còn đâu nữa ngoài nỗi niềm cay đắng Giọt sầu dâng cứ thầm lặng tìm về Tâm hoang tàn hồn lạc giữa cơn mê Dĩ vãng cứ mãi hiện về buốt nhức Ký ức ấy chôn sâu nơi lồng ngực Mỗi đông về lại thổn thức niềm đau Bức thư tình chẳng biết gửi về đâu Đành chôn giấu đợi ngày sau viết tiếp.. * * * Đã lâu rồi mới có một bài thơ đầy cảm xúc như vậy, nó làm tôi nhớ về mối tình đầu xa xôi. Tôi và anh không thành đôi chỉ vì không hợp nhau chứ không phải vì người thứ ba, nên đối với tôi đó là một kỷ niệm đẹp thời áo trắng. Lúc đó tôi không tin tình đầu là dang dở, nhưng giờ nghĩ lại chúng tôi của lúc ấy còn trẻ quá, đến cả nắm tay cũng không dám..