Bức thư tình của Nhà triết học Anh gặp em ở công viên Thống nhất Em mỉm cười lơ lửng.. chẳng yêu anh Nhưng trái tim anh dù Sắt hay Can xi Thì axit cũng biến thành hệ quả Ta yêu nhau không gì ngăn được cả Vì tình yêu logic lắm em ơi Gặp lại em tại công viên Thống nhất Mà lòng anh như một bất phương trình Với bao nhiêu giả thiết phải chứng minh Rồi kết luận mối tình đầu trong trắng Khi em vào tiếp cận tuổi đôi mươi Môi trường sống sao lúc này xao động Dựng hình em trong sức sống tươi vui Làn tóc em như không muốn phân đôi Trong đêm khuya hai ta cùng tâm sự Bao giả thiết tâm hồn do dự Chia hoài nghi phân tử càng tăng Lòng anh nhiều kết luận xa xăm Tấn công mãi song chỉ là công cốc Hai bông hồng bên nhau nhưng không đối xứng Hai cánh tay cùng song song vung vẩy Chậm dần đều câu chuyện dưới trăng trong Dài vô cực song đừng mong giới hạn Tình yêu ta rút ra trong tình bạn Vì định luật ái tình không ẩn số Em không nói anh càng tăng vận tốc Em hững hờ anh vội biến thiên nhanh Chắc là em xác định tuổi học sinh Yêu là chết là triệt tiêu lý tưởng Nhận thức em khác xa anh quá Không, em ơi tình yêu là lý tưởng của đời Ta yêu nhau không gì ngăn cản nổi Trên đường dài tiến bước đen ta Hình ảnh em lồng trong góc bê ta Tình chan cứa ôi thật là vô cực Định luật Ôm em ghi vào ký ức Quay xung quanh với nội lực ly tâm Đi bên em như sức hút nam châm Điện trái dấu hút muôn phần mạnh mẽ Ghé tai em thì thầm anh hỏi khẽ Đến bao giờ điện tích sẽ trung hòa Cùng tiến bước trên đường đời vạn dặm? Biết em trách anh là hơi vội Muốn thanh minh nhưng sợ em giận giỗi Mối tình đầu không chịu nổi tan ra Lúc bấy giờ phản ứng có trung hòa Hay hóa hợp thì cũng là vô ích Định luật Ta lét anh đưa ra giải thích Cộng thêm vào quỹ tích của lòng người Mặt phẳng nghiêng em nhoẻn miệng cười Và bảo anh là người có học Nghe em nói như muôn ngàn ròng rọc Rút bớt đi nỗi nhọc của lòng anh Và thấy như một hệ thống Pa lăng Thắng ma sát kéo anh vào quán tính Ta yêu nhau trên tình yêu chân chính Ta yêu nhau trên định luật Run (Jun) Cảnh cự tuyệt có em ngồi bên cạnh. Em ơi sau cơn mưa trời tạnh Thủy phân ly sẽ rửa sạch lòng ta Tổng đại số chính là như vật đó Định luật bảo toàn chắc em còn nhớ Anh mong em sáng tỏ rõ vấn đè Chắc em chưa quên nhà bác học Galilê Và còn nhớ tiên đề Ơcơlit Anh và em ở hai nơi xa tít Rồi đồng quy nên xích lại gần nhau Tịnh tiến qua bao vạn sông sâu Ta xây dựng mối tình đầu trong trắng Đi chơi khuya nhiều khi anh bị mắng Nhưng tình yêu vẫn chiến thắng em ơi Anh và em như hằng số tuyệt vời Dù phân tích cũng không rời ra được Lực cộng hưởng em ơi hằng mong ước Tích lũy thừa cùng phía đứng lên Phép khai căn em nhớ rõ đừng quên Hệ thức lượng em hãy đem so sánh Dù đôi ta có dao động bao lần Em chớ sợ vì vẫn cùng pha em ạ Đôi mắt em như phênôn óng ánh Nhẫn em đeo lóng lánh tựa ánh kim Công sinh ra để co bóp trái tim Cho anh sống bên em mãi mãi Cái gì xưa làm em sợ hãi Dịch lại gần đây chớ ngại em ơi Đôi chúng ta ngồi bên nhau bình luận Mọi sự đời trong mối tình ta Hai trái tim đã liên kết với nhau Cùng chia sẻ niềm vui và ước vọng Em và anh dưới bóng cây xanh Và khái quát tình yêu thành định luật Với cuộc đời ta là một bất phương trình Khi cõi lòng là một góc Gama Tình chung kết không bao giờ phi logich Anh và em cùng khai thác nhiều dữ kiện Song không thể nào định nghĩa nổi tình yêu Đố ai định nghĩa được tình yêu Khi song song khi nằm trong góc tới Khi hội tụ lúc phân kỳ thật lắm kiểu sao Ôi ánh mắt em như tia chớp sáng ngời Bứt phá tim anh làm hôn mê bất tỉnh Anh mới hay rằng sức mạnh của tình yêu Mạnh hơn bao hạt Nơtorông Khác nào đây là tình yêu lý tưởng Mà đôi ta cùng vun đắp dựng xây Đôi mắt em trong xanh và rắn rỏi Mỗi lần anh định nói dối em yêu Đôi mắt hoài nghi, dò hỏi, lạ kỳ? Mỗi khi cười sóng sánh ánh sao băng Anh đọc thấy niềm vui trong ánh mắt Câu trả lời lý tưởng của đời anh Trên đường Thanh niên anh với em cùng bước Và hỏi rằng em có yêu anh? Em ngước mắt và trả lời: Em không biết. Và nói rằng me mé xa xa Tình tương xứng đâu phải là tuyệt vọng Mà năm tháng là bà cô khe khắt Thử thách tình liên kết có chặt không? Anh mới hay rằng em hiểu biết Mối tình đầu: Toán lý hóa văn thơ Triết học em ơi nghề mà anh theo đuổi Tất cả là để tiến tới gần em Anh với em đi bên bờ cuộc sống Mà em là sao sáng của hồn anh Yêu đất nước có mối tình thơ mộng Bởi em là: Nơi không ngủ của đời anh Anh luôn thấy ở nơi em bao điều mới là Vì em là người con gái trắng trong Không ngẫu nhiên mà anh mến yêu em Cặp phạm trù bao giờ cũng đồng nhất Dù cái riêng có khác cái chung Anh vẫn sống bên em mãi mãi Như điện tử đã trung hòa rất là bền vững Như mối tình đã được chứng minh xong.