Review Truyện Boss Là Nữ Phụ - Mặc Linh

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Bắc Đình, 13 Tháng chín 2020.

  1. Bắc Đình

    Bài viết:
    5
    Nếu mọi người đã quen thuộc với motip nữ chính ngốc bạch ngọt, dịu dàng thùy mị, hay một nam chính bá đạo, lúc nào cũng sủng nữ chính lên tận trời thì "Boss là nữ phụ" của tác giả Mặc Linh sẽ là một không gian đầy mới mẻ cho các độc giả muốn thay đổi thể loại khác.

    Đây là một cuốn truyện siêu siêu cường thứ hai của Mặc Linh, hứa hẹn sẽ đem đến cho các độc giả những câu chữ và hình ảnh hết sức thú vị.

    Nhân vật chính của truyện này là Thời Sênh (nữ chính) và Phượng Từ (nam chính).

    Trước tiên nói về nữ chính. Như đã nói, nữ chính tên là Thời Sênh, nếu nói một cách hài hước thì nữ chính của chúng ta đã cầm nhầm kịch bản của nam chính. Chị bá hơn chữ bá, cường hơn chữ cường và mạnh hơn chữ mạnh. Và vì thế thì cái biệt danh "Sênh ca" ra đời, và nếu dựa theo các câu nói của chị thì chị còn một biệt danh khác cũng khá xứng với chị: "Sênh thần kinh." ^^

    Mở đầu, tác giả hé lộ Sênh ca là một vị tác giả mẹ kế (chuyên ngược nam nữ chính) và cũng là một tác giả chuyên thái giám (viết truyện nhưng không có kết cục, không lấp hố). Và vào một ngày đẹp trời, Thời Sênh bị một cái hệ thống bắt đi để thực hiện nhiệm vụ, và nhiệm vụ của cô là tiến vào những thế giới khác nhau, hoàn thành nguyện vọng cũng như giải trừ oan khuất cho các nhân vật phụ, tiêu trừ oán khí.

    Có thể đọc vài chương đầu mọi người sẽ cảm thấy Thời Sênh khá hài hước nhưng càng về sau thì tính cách cô càng lộ rõ: Lạnh lùng, tàn nhẫn và có thể nghĩ rằng cô là một người không có trái tim, nhìn mọi thứ như vật chết và không hề liên quan đến cô.

    Cô xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ, và mục đích duy nhất của cô là trở về, và cô chỉ xem các thế giới đó như một trò chơi, giúp cô vui vẻ thoải mái hơn mà thôi.

    Nhưng sau này, xuất hiện một nam nhân, mà nam nhân đó đối với cô chính là một sự khác biệt, khác biệt với tất cả những "người" mà cô từng gặp.

    Tiếp theo là nam chính Phượng Từ của chúng ta. Phượng Từ cũng là một người vô tình bị đưa vào hệ thống, trải qua các thế giới với các thân phận khác nhau, kí ức khác nhau.

    Ở các thế giới, hắn có thân phận cũng khá là trâu bò, tất nhiên chẳng trâu bò bằng chị nhà, nhưng so với người khác, hắn chính là một sự tồn tại khiến người khác kính nể cùng sợ hãi. Và thiết lập nam chính cũng như mọi nam chính, cũng bá đạo, cũng lạnh lùng, cũng vô cùng soái, nhưng đó là ở trước mặt người ngoài. Phượng Từ đứng cạnh Thời Sênh chính là một người đối lập hoàn toàn.

    Vốn dĩ hắn cũng chỉ được xem là một dãy số liệu trong mắt Thời Sênh, nhưng "dãy số liệu" này từ từ lại chiếm một vị trí trong lòng cô, từ khi gặp gỡ lần đầu rồi đến từng câu nói, từng cử chỉ hành động của hắn đối với cô, vô thức bảo vệ cô mà Thời Sênh có một cái nhìn khác với hắn.

    [​IMG]

    (Nguồn: Trên ảnh)​

    Rồi cô phát hiện ra, Phượng Từ cũng theo cô đi đến các thế giới nhưng với thân phận khác nhau, từ đó, cô lại có thêm một mục đích nữa: Đi tán vợ.

    Chính là vợ. Ở trong lòng Thời Sênh, Phượng Từ chính là bảo bối của cô, là người của cô, mà cái cô muốn làm chính là nâng hắn trên tay, nuông chiều vô hạn. Cô xuyên qua từng thế giới, gặp gỡ từng "Phượng Từ", thấu hiểu hắn, sủng nịch hắn, còn Phượng Từ, dù cho có qua bao nhiêu thế giới, hoán đổi bao nhiêu thân phận, thì trái tim của hắn vĩnh viễn chỉ có một người, là Thời Sênh. Dù hắn không nhớ cô là ai, cũng không biết cô là người nào, nhưng khi cô xuất hiện thì cũng là lúc bóng hình cô in sâu vào trái tim hắn.

    Có thể nói, từ lần đầu gặp Thời Sênh thì Phượng Từ đã thích cô, muốn cô thuộc về mình, mà suy nghĩ đó đã theo hắn qua từng thế giới, dần dà trở thành một loại chấp niệm ăn sâu vào thần trí.

    Qua các không gian khác nhau, Phượng Từ cũng đã yêu những "Thời Sênh" khác nhau, tình cảm đó lớn đến nỗi mỗi khi thấy cô ở các thế giới đó, hắn đã có cảm giác vô cùng quen thuộc.

    Hai người đều có tính chiếm hữu vô cùng mạnh, đến nỗi, chỉ một đứa bé chạm vào Thời Sênh là Phượng Từ đã muốn giết người. Cô là của hắn, chỉ của riêng hắn, chỉ hắn được chạm vào cô, người khác không thể.

    Còn Thời Sênh, cô có thể mắng Phượng Từ, có thể đánh hắn, cũng có thể trêu đùa hắn, nhưng đó là cô, cô tuyệt đối không cho phép người khác động vào người của cô, một sợi tóc cũng không được.

    [​IMG]

    (Nguồn: Trên ảnh)​

    Cô có một câu nói: "Kẻ động đến Phượng Từ, chết cũng không đủ." Nghe nhiêu đó cũng thấy chị cưng anh đến cỡ nào, cũng độc chiếm anh đến cỡ nào.

    [​IMG]

    (Nguồn: Trên ảnh)​

    Tình cảm của hai người qua các thế giới vẫn không hề thay đổi. Vẫn là cô đi tìm hắn, hai người tiếp tục rắc cẩu lương cho cả thế giới xem.

    Càng về sau, quá khứ của Thời Sênh càng ngày càng rõ. Để có được một Thời Sênh chết cũng không sợ, lại là một sự tồn tại khiến người khác sợ hãi thì rốt cuộc quá khứ cô đã trải qua những thứ gì?

    Khi đọc đến đó, bạn sẽ không kiềm được nước mắt. Cô đã trải qua những thứ mà một đứa trẻ không nên trải qua, cô có những cảm xúc mà một đứa trẻ không nên có, cô cũng có những mảng tâm tối khiếp đảm mà một đứa trẻ không nên tiếp xúc. Quá khứ của cô là một chuỗi nhưng ngày đau khổ, đến nỗi cô đã dằn nó vào một góc khuất trong tâm trí, không dám nghĩ đến.

    Thân phận thật của Thời Sênh và Phượng Từ cũng vô cùng trâu bò, trâu đến mức mình đọc mà còn cảm thấy vô cùng ngầu.

    "Loạn thế buông xuống, trước sau có Thời." Cô vì Phượng Từ, vì những nguyên nhân trong lòng mà sau khi tự thoát ra khỏi hệ thống, một lần nữa lại vào các thế giới kia, cùng Phượng Từ chống lại một thế lực muốn xóa bỏ mọi cảm xúc của nhân loại, biến nhân loại thành người máy không có tình người.

    Cô xinh đẹp, thông minh, tài giỏi, có bản lĩnh, có mưu trí, cũng có sự tàn nhẫn mà ít người có được, cùng với người đàn ông mà cô yêu vượt qua mọi khó khăn chông gai, cuối cùng hai người cũng có một cái kết đẹp.

    Bên cạnh hai nhân vật chính cũng có nhiều nhân vật phụ, cũng có một thanh kiếm tham gia quá trình tấu hài của truyện, một Thần Hành thông minh lanh lợi, một Thập Phương trung thành vì chủ, một Trảm Long Vệ vì Thời Sênh mà bảo vệ, tất cả những con người, dù là nhỏ nhặt đi chăng nữa cũng đã góp phần vào sự thành công của truyện.

    Về thân phận thật sự của Phượng Từ thì tác giả không nói đến, chỉ biết rằng, hắn không ở cùng một không gian với Thời Sênh, hắn có siêu năng lực, có khả năng thao túng mọi thứ bằng suy nghĩ của mình. Và một lần chơi lớn để đời của truyện, vì Thời Sênh mà thay đổi vị trí của sao trời.

    Tuy đối với Thời Sênh, Phượng Từ luôn có một bộ dáng là thiên thần, là một mặt trời nhỏ của cô, chỉ vì cô mà soi sáng nhưng thực chất, Phượng Từ chả khác Thời Sênh bao nhiêu, cũng có một mặt u ám vô cùng, nhưng vì cô, hắn thỏa hiệp.

    Nhưng chỉ cần người khác dám gây bất lợi với cô, dám động vào cô, thì hắn nhất định sẽ giết chết kẻ đó. Phượng Từ không hề yếu, không hề mỏng manh yếu đuối như thế, thậm chí hắn rất mạnh, đến nỗi có thể giết chết tất cả mọi người trong một lúc, nhưng hắn thỏa hiệp vì cô, vì tình yêu của bọn họ, nhưng đối với người ngoài, Phượng Từ chính là một kẻ lật mặt như bánh tráng, không nói không cười, một bộ dáng lạnh lùng đẹp trai bức người, người sống chớ lại gần. Tất cả ánh sáng của hắn, chỉ dành duy nhất cho cô.

    [​IMG]

    (Nguồn: Trên ảnh)

    [​IMG]

    (Nguồn: Trên ảnh)​

    Nói chung thì "Boss là nữ phụ" vô cùng vô cùng hay, mọi người nên đọc thử một lần (mình đã đọc 3 lần rồi ^^ và nhiều lúc hứng lên vẫn muốn đọc tiếp ^^)

    Sự sáng tạo của Mặc Linh, lối hành văn tuyệt vời, từng câu từng chữ qua bàn tay của Mặc Linh như đang tái hiện trước mắt, sinh động hấp dẫn, văn phong mượt mà, logic. "Boss là nữ phụ" chắc chắn sẽ không khiến mọi người thất vọng.

    Cuối cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...