"Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi Là ngày cuối cùng của cuộc đời học sinh, ngày cuối chúng mình bên nhau đủ đầy Ngày cuối được nhìn ngắm trường lâu hơn một chút Ba năm vụt biến nhanh hơn cả một cái chớp mắt Làm gì có ai nắm níu được thời gian, cũng làm gì có ai hai lần trải qua tuổi trẻ.. nên trong mỗi chúng mình đều đã tự ngầm hiểu với nhau rằng: Trong lời" Xin chào "ngày đầu hôm đó, chúng mình đều đã khắc khoải trong lòng một chữ" Tạm biệt "ngày hôm nay Bởi lẽ giống như Xuân Diệu từng viết:" Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt " Chúng mình đều rõ như nằm lòng, nhưng sao.. Nhưng sao khi bước tới giao lộ tuổi trẻ, chúng mình vẫn cứ bỡ ngỡ, ngập ngừng như thế? Tuổi 18 của chúng mình còn rất nhiều nuối tiếc Những buổi chào cờ dưới sân trường chắc đếm được trên đầu ngón tay Lễ Tổng kết - Tri ân, Trưởng Thành mãi chỉ dừng lại là một viễn cảnh, không bao giờ tới Những lá thư tay chúng mình nhất định phải để dành đến năm cuối cấp mới viết cho nhau, nay vẫn bỏ ngỏ trong tiềm thức.. Tuổi trẻ. Một lần thôi mà. Nhưng sao, không trọn vẹn. Ngày năm lớp 11, nhìn các anh chị khóa trên chơi bóng nước, vui ơi là vui! Tự nhủ với nhau, sang năm chúng mình cũng được như thế mà. Mà sao thấy thương chúng mình nhiều quá! Nhà trường bảo không cho phép học sinh chơi bóng nước, dù trên lớp hay dưới sân trường Có phải lại là lí do dịch bệnh không, hay còn một nguyên cớ nào khác? Nhưng mà.. Nay ngày cuối rồi, lời thầy cô chúng em một lần" phản kháng " Dù những ngày qua, không phải lúc nào cũng vâng lời, nhưng cuối cùng vẫn giơ tay đầu hàng trước lời Người dạy. Một quả bóng nước! Ướt cả rồi! Tiếp theo là ào ào hàng loạt Không phải là cơn mưa của tự nhiên, nhưng là cơn mưa cuối cùng chúng em được hết mình trong đó Là cả thời áo trắng chúng em được vẫy vùng, sải tay ngụp lặn trong biển cười Là tất cả nhớ thương mà mai này chỉ có hồi ức thời khắc lúc này, mới đủ quyền năng để đưa chúng em trở về làm lại trẻ con lần nữa Mai này lớn rồi, gánh gồng trên vai không chỉ còn là điểm số hay bài vở Mà còn là.. áp lực mưu sinh, gia đình, các mối quan hệ - - Hết một lượt ném bóng rồi, đám trẻ vẫn" tham lam "ôm đồm chút dư vị cuối cùng còn sót lại Cánh cổng trường khép lại rồi, cơ hội để lấp đầy những nuối tiếc ngày qua.. mong manh quá! Thầy cô.. bao dung đủ rồi? Có phải đã đến lúc nên ra về rồi không? Nhưng mà Thầy ơi, có phải trong đáy mắt của Người, kí ức cũng đang dội về những ngày xưa cũ? Có phải trong đáy lòng, Người cũng thấy cồm cộm lên những xót xa trìu mến cho những đứa trẻ ngoài kia? Là nó đang cố giữ kỉ niệm, là nó đang" biểu tình "với dòng thời gian Là nó đang khao khát, lưu luyến giây phút cuối cùng này.. Nhưng mà sao ánh mắt Người cứ mặc kệ, dưng dưng như thế? Đặt vào cương vị một nhà giáo, con hiểu nỗi lo và trách nhiệm của Thầy Nhưng mà Người ơi, con vẫn chỉ là một đứa học trò. Nên con suy nghĩ nhiều hơn cho những đứa trẻ như con Cũng cần được vỗ về giây phút chia ly Cũng cần một lễ Trưởng Thành, cần một buổi chia tay không thua kém bất kì một thế hệ nào đi trước.. Đằng sau cánh cổng trường, những đứa trẻ vẫn nỗ lực với chút hy vọng thầy cô sẽ dang tay đón nhận chúng một lần cuối Những quả bóng nước tay ai ném vẫn cần mẫn ngỏ lời: " Thầy ơi, cho con vào chơi nốt lần này thôi. Hết bóng nước rồi con sẽ tự khắc ra về. " Ngày hôm nay, vui, thật nhiều Vì rất nhiều câu chuyện mãi sẽ nằm lại nơi đây - Chuyện cô giáo bảo, là lớp con gái nên chắc sẽ không thích bóng nước đâu Nhưng mà cô ơi.. bọn em là con gái nhưng.. quá" giặc cái " Xin lỗi lớp mình nhá, hơi thô.. nhưng mà thật. - Chuyện bác Tưởng quyền lực lắm," lúc 10h15 em đứng chờ bánh tráng và tâm sự rất vui vẻ với bác, xong tí ra bác cầm gậy quất em "Ngân said * * * Rồi cũng hết bóng nước Những đứa trẻ phải ra về thật rồi. Trời đổ mưa to lắm, trên đường đi học về mà cứ ngỡ là đi trong bão táp Có phải lòng người trĩu nặng, nên Trời tuôn mưa? Tuổi trẻ nhiều tiếc nuối, nhưng sẽ nhiều điều để khắc ghi Sau ngày hôm nay, sau hôm thi Đại học, sẽ là rất khó cho những lần gặp mặt Vì đâu ai biết thêm một cái quay người, một phút lần lữa là có khi cả một đời người Chúng mình à, thi tốt nhé! Tạm biệt! 10: 00 tối, không phải là đêm, nên rất tỉnh táo tàu, không bị dở cũng không có nói mớ. Là lời thật lòng." Ảnh và bài viết trên được lấy nguồn từ facebook: Tiêu Huế Link facebook: Tiêu Huế Mình đã xin phép chủ nhân facebook.