Đêm về vội vã đan vào tóc Đậu xuống cây cành ánh trăng xanh Gió thơm ve vuốt mơn man lạnh Đôi cánh tay trần khẽ chạm nhau Bóng lồng với bóng môi tìm môi Một chút trinh nguyên sắp chết rồi Sợ tình cũng vỡ theo đêm ấy Em biết cách nào dừng lại đây?