Tôi không biết suy nghĩ của bạn về bố bạn nhưng với tôi bố từng là kí ức kinh hoàng. Cũng giống như những đứa con khác tôi sinh ra cũng được chào đón và yêu mến. Cuộc sống màu hồng của riêng tôi cứ thế cho đến khi em tôi sinh ra, tuy không vì thế mà tôi ghét em mình tôi vẫn rất yêu chúng (những thiên thần bé nhỏ_ mãi mãi là vậy) Cứ thế tôi mất dần đi tình yêu thương từ bố (tôi nghĩ vậy) Cho đến một ngày tôi nhận ra bố vẫn rất yêu tôi yêu theo cách riêng của bố, riêng bố mà thôi. Những ngày tháng ác mộng đến với tôi. Trông em làm việc nhà.. Nhưng tôi vẫn thường xuyên bị bố mắng, thậm chí đánh đòn. Bố ngăn tôi đi chơi buổi trưa, không cho tôi đi nhà bạn ngủ, bắt theo ý bố.. Đã không còn những lời dỗ dành như trước, không còn những lần đón tôi từ nhất bạn.. Bố tôi thấy đổi thật rồi! Bố say rượu nhiều hơn, cằn nhằn nhiều hơn, bố bỏ việc đi làm ở xa. Bố về với GĐ tôi nhưng bố thay đổi thật rồi_đã từng trở thành con hổ trong mắt tôi. Bố đã đánh mẹ, đuổi mẹ ra khỏi nhà, bắt tôi đi ngủ.. Bố từng nói tôi và em không phải con bố. Tôi sợ lắm! Có lẽ vì cuộc sống khó khăn nuôi GĐ và những lời nói ngoài bố tôi không kiềm chế được. Lớn lên tôi biết suy nghĩ nhưng ám ảnh là điều tôi khó quên. Nhưng càng lớn tôi càng thương bố, vì bố có tấm lòng tốt bị vùi dập bởi lời nói ngọt người khác. Tôi hận họ cà thương bố Bố tự hào về tôi mỗi khi hsg, bố khen tôi và em tôi bởi chúng tôi ngoan nhìn vào ánh mắt ấy tôi biết mình yêu bố Nhưng sự bù đắp khó lắm Một đêm sương lạnh bố rời xa tôi khi chưa nhận được tình cảm, báo đáp công ơn từ tôi Đúng là khi mất đi con người ta mới nhận ra hai từ: NUỐi TIẾC Xin hãy yêu bố khi còn có thể nhé -_-
1. Trên đường đời, con sẽ gặp những người đối xử tệ với mình. Không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con trừ cha mẹ. Đối với những người đối xử tốt với con hãy trân trọng và biết ơn, nhưng hãy đề phòng có thể họ đối tốt với con vì mục đích nào đó. Hãy tìm hiểu động cơ thực sự. Con đừng vội kết luận. 2. Không ai là không thể thay thế. Không có gì trên thế gian này con bám chặt lấy hay cố sở hữu bằng mọi giá. Nếu có thể hiểu điều này, thì về sau dù mất bất cứ điều gì trong đời con vẫn có thể đứng vững. 3. Cuộc đời rất đơn giản, đừng phí thời gian và năng vào người, việc và thứ không cần thiết. Sau này con sẽ nhận ra rằng con đã lãng phí tất cả những ngày tháng qua. 4. Không có gì trên thế giới này là mãi mãi, kể cả tình cảm có thể thay đổi theo thời gian. Nếu một ngày nào đó con mất đi người con yêu đừng cố níu kéo thời gian sẽ làm dịu đi tất cả. 5. Không phải all những người thành công đều học hành đến nơi đến chốn, những không có nghĩa là con có thể bỏ bê việc học. Kiến thức con có được là tài sản lớn nhất của con 6. Cha không mong đợi con sẽ chăm sóc cha khi cha về già. Tương tự lẽ đó cha không có trách nhiệm phải bao bọc con khi con trưởng thành. 7. Con có thể đối xử tốt với người ta nhưng đừng hi vọng họ đáp lại con như vậy. Hãy nhận thức đúng còn yêu? 8. Rất nhiều người họ mua vé số suốt nhiều năm nhưng họ vẫn nghèo đói. Để thành công hay giàu có con chỉ có thể cố hết sức mình. Có một điều đơn giản cần nhớ: Trên thế giới này không có gì là miễn phí 9. Chúng ta ở bên nhau như một gia đình chỉ một đời thôi, dù con thích hay không. Vì thế, hãy trân trọng và nâng niu khi chúng ta bên nhau, chia sẻ và gắn boa. Dù muốn hay không chúng ta không thể gặp nhau kiếp sau.. Con gái à! Mạnh mẽ lên Bố luôn dõi theo mọi đường đi của con.
Đừng cố chịu đựng hãy kể cho bố nghe nhé con yêu Tôi hay bạn đều có người bố tuyệt vời! Đúng chứ Bố tôi ư! Tuyệt vời lắm. Không ai so sánh được đâu nhé ☺️ Bố tôi nghiêm về mọi thứ, đôi khi ác khiến tối sợ nhưng không vì thế mà bố tôi không yêu thương tôi. Bởi bố Là người đàn ông gánh vác trách nhiệm gia đình nên ông luôn nghiêm khắc với tôi tất cả, nhưng ai cũng nhìn thấy rõ Là ông ấy đang dùng cách yêu thương tôi nhất. Tôi xa nhà năm 12 tuổi. Yếu ớt, nhút nhát, sợ hãi đó là tôi, trong khi những đứa trẻ khác được bảo bọc yêu thương Thì tôi phải cố gắng độc lập một cách hanh nhất. Xa gia đình sống tập thể tôi khóc nhưng là con bé luôn chịu đựng tất cả. Tôi trộm khóc vì nhớ nhà, vì chịu tủi hờn. Làm sao giờ? Bố tôi biết? Bố xót! Tôi biết! Bố bảo: Bố xin rút hồ sơ con nhé! Nhưng cái tôi quá lớn. Không cho phép tôi làm điều đó vì sợ bạn bè chê cười, vì sợ về không còn ai chơi cùng nữa. Bố đồng ý! Bố dõi theo tôi. Con gái bố bị dọa ma_ gọi về khóc Con gái bố bị mất đồ_ gọi về khóc Con gái bố bị đau_ gọi về khóc.. * * * Quá nhiều! Bố nói: ĐỪNG Sợ ĐỪNG Khóc DỪNG Chịu đựng một mình con nhé Yêu bố lắm bố ơi Nơi xa giữ sức khỏe bố nhé. Đừng lo cho con Thật đấy! Gái yêu của bố lớn rồi ❣️
Con và gia đình mình mất bố vào cái ngày thu đông rét buốt tê người Con vẫn cảm thấy bố bên con Con trơ đi cảm xúc con không biết khóc nữa rồi Mãi đến khi mọi người đến viếng_ ừ! Đó là sự thật bố ơi! Nấc lên từng tiếng, dòng chảy không hồi kết.. Con chợt nhận ra: Con mất bố thật rồi? Đặc biệt bạn con đến! Con khóc thét nhiều hơn! Lúc đấy con thật sự cần bố hơn bao giờ hết.. Những ngày sau đó con như đứa điên con đơ người, lao vào học, nghĩ ngẩn ngơ.. Đêm con mơ về bố.. Vẫn vậy là cuộc sống thường ngày của nhà mình mà! Bố con vẫn nói chuyện, bố vẫn nạt con bình thường. Nhưng sao vẫn chỉ là giấc mơ.. Bố ơi liệu âm dương có thật sự cách biệt không? Con nhớ bố
Ngày.. tháng.. năm Con chào đời, bố hạnh phúc ở bên và yêu thương vô bờ. Ngày.. tháng.. năm.. Cứ thế trôi qua Con lớn.. Bố mắng, bố chửi, bố đánh, bố hạnh phúc, vui, tự hào.. Con từng rất yêu bố Con cũng rất ghét bố nhiều lắm Tại sao cứ mắng con vậy? Tại sao cứ uống say đến thế? Tại sao.. Hả bố? ? Nhưng mãi mãi mất đi con mới hiểu bố yêu con vô bờ. Con chỉ biết nói con xin lỗi bố thật nhiều!