Review Phim Black Box Diaries - Một Câu Chuyện Không Dễ Nghe, Nhưng Phải Nghe

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi Ngngoclan, 15 Tháng bảy 2025 lúc 10:14 PM.

  1. Ngngoclan chăm chỉ nỗ lực sớm muộn cũng thành công

    Bài viết:
    86
    Black Box Diaries

    Một Câu Chuyện Không Dễ Nghe, Nhưng Phải Nghe

    [​IMG]

    Chào các cậu, hôm nay tớ muốn chia sẻ về một tác phẩm rất đặc biệt mà tớ vừa xem, không phải phim hay một bộ truyện, mà là một dokumenter (phim tài liệu) tên là Black Box Diaries . Từ khi xem xong, tớ cứ nghĩ mãi về nó, về Shiori Itō, về những gì cô ấy đã phải chịu đựng, và về những gì bộ phim đã khiến tớ cảm nhận về xã hội, về con người. Tớ cảm thấy nó vừa khiến tim tớ nhói đau, nhưng lại vừa khiến mình nhận thức được bao nhiêu điều về sự thật, về nỗi đau, và cả sự mạnh mẽ không thể phủ nhận. Hôm nay tớ muốn kể lại cảm giác của tớ sau khi xem bộ dokumenter này. Hy vọng qua đó, cậu sẽ hiểu tại sao nó lại khiến tớ xúc động đến vậy.


    Một Bước Ra Khỏi Cái Hộp Đen Của Chính Mình

    Câu chuyện trong Black Box Diaries bắt đầu từ một điều không ai mong muốn – vụ hiếp dâm mà Shiori Itō phải trải qua. Cô là một phóng viên, và lúc ấy, người gây ra tất cả sự đau đớn này lại là một tên jurnalis nổi tiếng ở Nhật Bản – Noriyuki Yamaguchi, một cây bút mà khi ấy còn là bạn của cả thủ tướng Shinzo Abe nữa. Câu chuyện diễn ra như thế này: Itō bị Yamaguchi cưỡng hiếp trong một khách sạn, nhưng khi cô trình báo với cảnh sát, họ lại không thèm làm gì vì "chưa đủ chứng cứ", dù cô đã giao nộp đoạn video CCTV của khách sạn làm bằng chứng. Để rồi, không những cảnh sát không giúp đỡ, mà ngay cả dư luận lúc đó cũng quay lưng với cô.

    Và rồi, đột nhiên chúng ta thấy một Shiori Itō mạnh mẽ đứng trước ống kính máy quay. Cô nói về câu chuyện của mình một cách đầy trầm tĩnh, nhưng không thiếu sự đau đớn. Tớ nhớ nhất là cái khoảnh khắc mà cô ấy chỉ cho chúng ta thấy những bức ảnh thời thơ ấu của mình – một cô bé ngây thơ và trong sáng, vô tội, chẳng thể nào tưởng tượng được rằng chính cô bé đó sau này sẽ phải đối mặt với nỗi đau không thể tả.

    Cái cách cô kể lại, không phải bằng lời đao to búa lớn, mà bằng một sự im lặng kéo dài, một sự tổn thương sâu thẳm mà dù có kêu gào đến đâu, cũng chẳng thể làm người ta hiểu được.

    Những "buộc tội" nhắm vào nạn nhân của các kẻ hèn ngồi sau bàn phím

    Điều mà tớ thấy gây ức chế nhất trong cả bộ phim tài liệu chính là cách mà xã hội nhìn nhận và đánh giá Shiori. Không phải là họ không biết sự thật, mà là họ không muốn biết. Dư luận lúc ấy đã chỉ trích cô không ngừng, và tất nhiên, những chỉ trích này không phải vì cô đã làm gì sai, mà vì những lý do hoàn toàn nhảm nhí như: "Cô ấy không đeo khẩu trang trong buổi họp báo", "Cô ấy mặc đồ quá hở", "Cô ấy vẫn tiếp tục công việc bình thường sau sự cố". Tớ thật sự không thể hiểu nổi, làm sao mà những điều đó lại được đem ra xét xử như thể là một phần của vụ việc?

    Cái xã hội ấy dường như quên mất rằng vấn đề không phải là cô ấy mặc gì, mà là tội ác mà cô ấy phải chịu đựng. Nhưng không, người ta lại chỉ chăm chăm vào việc cô ấy có đủ "kín đáo" hay "đúng đắn" theo tiêu chuẩn của họ hay không. Nỗi đau của cô gái bị đẩy xuống dưới những bình luận ngớ ngẩn, những cái nhìn ác cảm, và rồi, cô ấy lại trở thành người sai chỉ vì đã lên tiếng. Đây chính là sự đau đớn kép: Bị tổn thương bởi chính hành vi tồi tệ của kẻ khác, và bị xã hội xa lánh vì sự thật mà mình không thể giữ im lặng.

    Phản Kháng Không Dễ Dàng

    Những gì tớ nhận thấy trong Black Box Diaries là sự phản kháng của Shiori Itō không chỉ đến từ cô ấy, mà còn đến từ những người phụ nữ khác. Dù cô ấy bị chính quyền bỏ rơi, dù cô ấy bị người ta đàm tiếu, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết đứng lên. Cảnh tượng những người phụ nữ già đứng trong một cuộc biểu tình để ủng hộ cô ấy khiến tớ phải rơi nước mắt. Đặc biệt, một bà lão không nhớ rõ mặt của Shiori, nhưng bà ấy biết rằng cô gái ấy cần sự ủng hộ của phụ nữ, của những người từng trải qua những đau đớn tương tự.

    Cái khoảnh khắc ấy khiến tớ hiểu rằng, không phải lúc nào chúng ta cũng cần nhớ mặt nhau, mà đôi khi, chỉ cần biết rằng mình không cô đơn trong cuộc chiến này là đủ. Đó là một thông điệp rất mạnh mẽ mà Black Box Diaries gửi gắm: Sự đoàn kết của phụ nữ có thể giúp chúng ta vươn lên khỏi những đau khổ, dù cho có bao nhiêu người muốn xóa bỏ tiếng nói của chúng ta.

    Một chi tiết mà tớ cũng rất ấn tượng là hình ảnh hoa anh đào trong phim. Shiori đã từng yêu thích hoa anh đào, nhưng sau khi bị cưỡng hiếp, cô không còn có thể nhìn thấy vẻ đẹp của những bông hoa ấy nữa. Đối với Shiori, hoa anh đào không còn là biểu tượng của mùa xuân, mà là biểu tượng của sự mất mát. Cái đẹp ấy bị tẩy chay trong tâm trí của một nạn nhân, bởi sự tàn nhẫn của những ký ức không thể xóa nhòa.

    Điều này không chỉ xảy ra với Shiori, mà với rất nhiều nạn nhân của bạo lực tình dục. Họ mất đi khả năng cảm nhận những điều tốt đẹp xung quanh, vì mọi thứ xung quanh giờ chỉ còn là bóng tối của ký ức đau đớn.

    Không Chỉ Là Nạn Nhân

    Điều cuối cùng mà tớ muốn nói là Black Box Diaries không chỉ là câu chuyện về một nạn nhân. Đây là câu chuyện về một người phụ nữ có quyền được sống, quyền được vui vẻ, quyền được tìm kiếm hạnh phúc sau tất cả những gì cô ấy đã trải qua. Mặc dù cô ấy đã phải đối diện với nỗi đau tột cùng, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục sống, vẫn tiếp tục cười, và quan trọng nhất, vẫn tiếp tục đấu tranh.

    Tớ thực sự ấn tượng khi bộ phim không chỉ vẽ nên hình ảnh cô gái là nạn nhân của vụ hiếp dâm, mà còn là một Shiori Itō đa chiều – một người phụ nữ đầy mơ mộng, hy vọng, và khát khao được sống hạnh phúc. Cô ấy viết sách, cô ấy đi tìm sự công lý, cô ấy tiếp tục đứng lên mỗi lần vấp ngã. Và đó là điều khiến tớ vô cùng ngưỡng mộ.

    Lời Kết

    Tớ muốn kết thúc bài viết này bằng một lời nhắn nhủ: Hãy luôn tin vào sự thật và đừng để bất kỳ ai bóp méo câu chuyện của chính bạn. Bởi vì nếu không có những câu chuyện như Shiori Itō, những gì xảy ra trong bóng tối sẽ mãi không bao giờ được đưa ra ánh sáng. Nếu không có những bộ phim như Black Box Diaries, rất có thể rất nhiều phụ nữ sẽ vẫn phải chịu đựng một mình, không được lên tiếng.

    Tớ không chắc các cậu sẽ cảm nhận thế nào sau khi xem bộ phim này, nhưng với tớ, nó là một hồi chuông cảnh tỉnh và là một bài học về sự kiên cường. Nếu cậu chưa xem, hãy thử tìm xem và suy ngẫm về những gì Shiori đã trải qua. Biết đâu, đó sẽ là một bước quan trọng giúp mình nhìn nhận lại chính mình và xã hội mà mình đang sống.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...