[Bài Thơ] Bỉ Ngạn Hoa, Liệu Có Ai Thích Loài Hoa Này?

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi TuyetLisa, 4 Tháng mười 2018.

  1. TuyetLisa

    Bài viết:
    25
    [​IMG]

    Bỉ Ngạn hoa, liệu có ai thích loài hoa này?

    1. 彼岸花

    Bỉ Ngạn hoa

    花开一千年

    Hoa nở một ngàn năm

    花落一千年

    Hoa tàn một ngàn năm

    花叶

    Lá hoa

    永不见

    Vĩnh viễn không thấy nhau.

    2. Chốn Hoàng Tuyền ngăn hai bờ sinh tử

    Bỉ Ngạn hoa nhuộm đỏ dòng Vong Xuyên

    Mạnh Bà thang ai quên quên nhớ nhớ

    Cầu Nại Hà sao nặng bước chưa qua?

    3. Hoa nở ngàn năm, hoa Bỉ Ngạn

    Hoàng tuyền huyết nhuộm, nỗi bi thương

    Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ

    Vạn kiếp luân hồi, vạn vấn vương

    4. Lòng đã nở một nhành hoa Bỉ Ngạn

    Nhìn Vong Xuyên đưa tiễn mấy dòng trôi

    Cánh mong manh trói đời ta vô ảnh

    Bờ nhân duyên xa tít tắp chân trời..

    5. Hẹn ước cùng nhau ngắm hoa Bỉ Ngạn

    Đến khi hoa nở, đỏ khắp chân trời

    Lời hứa còn đấy, nhưng người ở đâu?

    6. Bỉ Ngạn mãi mãi nở không thấy lá

    Dòng Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao

    Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà

    Cố nhân cười chắt đứt một hồi duyên.

    7. Hoa nở ngàn năm chẳng thấy lá

    Lá ngẩng đầu lại chẳng thấy hoa đâu

    8. Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn

    Hoa chờ một người yêu tận tâm can

    Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dỡ

    Số mệnh sắp đặt vạn kiếp chẳng nên duyên

    Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp

    Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền

    Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu

    Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?

    Chỉ nguyện là thân hoa mọc trên đất

    Có hoa không lá, có lá không hoa

    Lặng nhìn nhân thế lặng đời trôi.

    9. Bỉ Ngạn ngàn năm hoa vẫn nở

    Mạnh Bà ngàn năm vẫn chờ người

    10. Có người nói số kiếp của chàng ứng với hoa Bỉ Ngạn, nghìn năm ra lá, nghìn năm có hoa. Lá và hoa không bao giờ cùng tồn tại. Người như vậy sẽ cô độc cả đời. Nhưng ta không nghĩ vậy, đối với ta, nếu chàng là hoa Bỉ Ngạn, ta chính là Hoàng Tuyền.

    * * *

    Bỉ Ngạn hoa, sự dịu dàng của ác ma!

    1. Truyền thuyết thứ nhất:

    Tương truyền loài hoa này nở nơi hoàng tuyền, đa số người đều nhận định rằng hoa Bỉ Ngạn nở bên cạnh Vong Xuyên Hà ở Minh giới. Hoa có màu đỏ rực rỡ như máu, phủ đầy trên con đường thông đến địa ngục, mà có hoa thì không có lá, đây là loài hoa duy nhất của Minh giới. Theo truyền thuyết hương hoa có ma lực, có thể gọi về ký ức lúc còn sống của người chết. Trên con đường Hoàng Tuyền nở rất nhiều loài hoa này, nhìn từ xa như một tấm thảm phủ đầy máu, màu đỏ đó như là ánh lửa nên bị gọi là "hỏa chiếu chi lộ", đây cũng là loài hoa duy nhất mọc trên con đường Hoàng Tuyền, và cũng là phong cảnh, là màu sắc duy nhất ở nơi đấy. Khi linh hồn đi qua liền quên hết tất cả những gì khi còn sống, tất cả mọi thứ đều lưu lại nơi bỉ ngạn, bước theo sự chỉ dẫn của loài hoa này mà hướng đến địa ngục của u linh.

    Bỉ Ngạn là đóa hoa trong truyền thuyết tình nguyện đi vào địa ngục, bị chúng ma quỷ bắt quay về nhưng vẫn ngập ngừng trên con đường Hoàng Tuyền, chúng ma quỷ không nhịn được nên đều đồng ý cho nàng nở trên con đường này, cho những linh hồn đã rời khỏi nhân giới có một sự chỉ dẫn và an ủi.

    Bỉ Ngạn hoa nở ở bờ bên kia thế giới, chỉ là một khối đỏ rực như lửa; hoa nở không lá, lá mọc không hoa; cùng nhớ cùng thương nhưng không được gặp lại, chỉ có thể một thân một mình ở trên đường cực lạc.

    Hoa lá không bao giờ gặp gỡ, đời đời dở lỡ. Bởi vậy mấy có cách nói: "Bỉ Ngạn hoa nở nơi Bỉ Ngạn, chỉ thấy hoa, không thấy lá". Nhớ nhau thương nhau nhưng vĩnh viễn mất nhau, cứ như thế luân hồi hoa và lá không bao giờ nhìn thấy nhau, cũng có ý nghĩa là mối tình đau thương vĩnh viễn không thể gặp gỡ. Cũng vì thế mà người ta dùng nó để làm ví dụ cho những chuyện tình không có kết quả

    Trong Phật kinh có ghi "Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử."

    2. Truyền thuyết thứ hai:

    Truyền thuyết nói, rất lâu rất lâu trước đây, ven thành thị nở một dải lớn hoa Bỉ Ngạn – cũng chính là Mạn Châu Sa Hoa. Bảo vệ bên cạnh hoa Bỉ Ngạn là hai yêu tinh, một người tên là Mạn Châu, một người tên là Sa Hoa. Bọn họ đã canh giữ Bỉ Ngạn suốt mấy nghìn năm nhưng trước giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương.. Bởi vì lúc hoa nở nhìn không thấy lá; khi có lá lại không thấy hoa. Giữa hoa và lá, cuối cùng cũng không thể gặp nhau, đời đời lầm lỡ. Thế nhưng, bọn họ điên cuồng nhung nhớ đối phương, và bị nỗi đau khổ hành hạ sâu sắc. Cuối cùng có một ngày, bọn họ quyết định làm trái quy định của thần, lén gặp nhau một lần.

    Năm đó, sắc đỏ rực rỡ của Mạn Châu Sa Hoa được sắc xanh bắt mắt bao bọc lấy, nở ra đặc biệt yêu diễm xinh đẹp. Thế nhưng vì việc này mà Thần trách tội. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ. Kể từ đó về sau, Mạn Châu Sa Hoa chỉ nở trên con đường Hoàng Tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn, mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế, trên con đường Hoàng Tuyền ngửi thấy mùi hương của hoa Bỉ Ngạn thì có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không bao giờ chia lìa nữa nhưng vẫn lần nữa bị lời nguyền kéo vào vòng luân hồi.

    Tổng hợp: Phim Truyền Thuyết Mạnh Bà, Tửu Tửu, Mạn Châu Sa Hoa, Wikipedia, sưu tầm thêm.
     
    chiqudoll, KhôiTài Phạm thích bài này.
  2. TuyetLisa

    Bài viết:
    25
Trả lời qua Facebook
Đang tải...