Bài hát: Bến Sông Buồn Trình bày: Lâm Hoài Phong "Bến Sông Buồn" là một bản ballad buồn, sâu lắng với giai điệu trữ tình, do Lâm Hoài Phong trình bày. Ca khúc mang đến cho người nghe cảm xúc da diết về tình yêu tan vỡ, những kỷ niệm và niềm đau khó nguôi khi tình yêu không còn. Lời bài hát kể về tâm trạng người đàn ông đứng bên bờ sông, nhớ về người yêu cũ đã rời xa. Những câu từ mộc mạc, chân thành như "Đò giờ xa xôi, như là anh cũng xa em rồi" đã vẽ nên hình ảnh cô đơn và buồn bã. Những câu hát như "Cò lớn cò bay, nên bây giờ em cũng đổi thay" và "Nước mắt nhạt nhòa, anh nghẹn ngào nhìn em khuất xa" càng tô thêm nỗi đau của người ở lại. Lâm Hoài Phong đã truyền tải cảm xúc của bài hát qua giọng ca trầm ấm và giàu cảm xúc, tạo nên một sự đồng cảm sâu sắc với người nghe. Những giai điệu chậm rãi, sâu lắng hòa quyện cùng lời ca man mác, khiến bài hát trở thành bản tâm sự chân thật và lắng đọng về nỗi lòng người thất tình. Lời bài hát Đứng bên sông buồn Anh lặng nhìn con đò dần trôi Đò giờ xa xôi Như là anh cũng xa em rồi Bởi đã có người Khiến cho lòng em giờ đổi thay Em quên hẹn thề Để xây mộng hạnh phúc cùng ai Nhớ sao hôm nào Em bảo rằng cho dù ngày sau Dù là đi đâu Em và anh vẫn như ban đầu Dẫu có thế nào vẫn yêu hoài Không để mất nhau Thế nhưng bây giờ Còn mình anh đứng ôm nỗi sầu Cò lớn cò bay Nên bây giờ em cũng đổi thay Nào có bận tâm Bao lời anh giữ chân em lại Nước mắt nhạt nhòa Anh nghẹn ngào nhìn em khuất xa Có yêu nhau rồi Lúc mất nhau mới thấy đau lòng Nhớ thương con đò Anh gầy gò bao ngày buồn hiu Giờ thì bên ai Trong lòng em lãng quên anh rồi Có lẽ suốt đời Chẳng bao giờ anh còn thấy vui Lỡ mối duyên rồi Anh âm thầm riêng mình mà thôi Cò lớn cò bay Nên bây giờ em cũng đổi thay Nào có bận tâm Bao lời anh giữ chân em lại Nước mắt nhạt nhòa Anh nghẹn ngào nhìn em khuất xa Có yêu nhau rồi Lúc mất nhau mới thấy đau lòng Nhớ thương con đò Anh gầy gò bao ngày buồn hiu Giờ thì bên ai Trong lòng em lãng quên anh rồi Có lẽ suốt đời Chẳng bao giờ anh còn thấy vui Lỡ mối duyên rồi Anh âm thầm riêng mình mà thôi Có lẽ suốt đời Chẳng bao giờ anh còn thấy vui Lỡ mối duyên rồi Anh âm thầm riêng mình mà thôi