Bất Phụ Thế Gian - AYueYue Lyricist: Chu Nhân (周仁) Composer: Lộ Kha (路柯) Trans: JuLy, CKey Có kẻ nói đời người như một câu chuyện khởi đầu mang bao tốt đẹp, kết cục lại càng quyến luyến đau thương. Thế gian này chẳng qua là chốn phàm trần, hà cớ gì mà phải vấn vương đến điêu tàn? Chén rượu này chỉ có thể nâng lên rồi hạ xuống, tâm tư nhiều năm che giấu cũng vì thế mà lộ ra, rỉ máu. Nào có chuyện từ bỏ hồng trần, ta chỉ là từ bỏ kiếp nhân duyên mà thôi. Yêu, hận thế gian này ta đã trải qua tất thảy nhưng lại quên mất một điều đó là không thể giữ được người bên cạnh. 3000 năm trôi qua chỉ trong nháy mắt nhưng lại không có người. Hỏi thế gian thiên trường địa cửu là gì? Tình ái là chi? Ta quyết phụ thiên hạ cũng chẳng phụ người. Thế nhưng, người nỡ lòng nào đẩy ta xuống vực sâu ngàn trượng.. Remix [Lời Việt] Bất Phụ Thế Gian - A Yue Yue Lời bài hát, pinyin, phiên âm, vietsub 立春的薄冰被你破了几层 Lìchūn de báo bīng bèi nǐ pò le jǐ céng Li truân tơ páo ping pây nỉ p'ua lơ chỉ trấng Chàng đập tan mấy tầng băng mỏng tiết Lập Xuân 磨刀乱舞也难断痴嗔 Mó dāo lùan wǔ yě nán dùan chī chēn Múa tao loan ủ dể nán toan trư trân Ma đao loạn vũ cũng khó cắt đứt sân si 夜风绕过梨花撩路人 Yè fēng rào guò lí huā liāo lùrén Dê phâng rao cua lí hoa leo lu rấn Gió đêm lướt qua hoa lê trêu người qua đường 入凡世谁能无痕 Rù fán shì shúi néng wú hén Ru phán sư suấy nấng ú hấn Đã vào phàm thế, nào có ai không để lại vết tích 我爬过三千台阶的一片心虔诚 Wǒ pá guò sān qiān táijiē de yī piān xīn qíanchéng Ủa p'á cua xan tren thái chia tơ i p'en xin trén trấng Ta bước lên 3000 bậc thang một lòng thành kính 拜过了菩萨焚香独善其身 Bài guò le púsà fénxiāng dúshànqíshēn Pai cua lơ p'ú xa phấn xeng tú san trí sân Lạy Bồ tát, dâng hương, sống tốt đời mình tu dưỡng tâm tính 莫问莫分莫再描阴阳照乾坤 Mò wèn mò fēn mò zài míao yīnyáng zhào qíankūn Mua uân mua phân mua chai méo in dáng chao can khuân Chớ hỏi, chớ phân, chớ phỏng âm dương theo càn khôn 我只配醉酒念诗文 Wǒ zhǐ pèi zùijiǔ nìan shīwén Ủa chử p'ây chuây chiểu nen sư uấn Ta chỉ hợp với ngâm thơ trong men say 我坠入万丈红尘的一个平凡人 Wǒ zhùi rù wànzhàng hóngchén de yī gè píngfán rén Ủa chuây ru oan chang húng trấn tơ i cưa p'ính phán rấn Ta chỉ là kẻ tầm thường, hãm sâu trong cõi trần vô độ 执一盏孤灯照亮清净六根 Zhíyī zhǎn gū dēng zhàolìang qīngjìng lìugēn Chứ i chản cu tâng chao leng tring ching liêu cân Ngọn đèn cô đơn dốc lòng soi sáng lục căn thanh tịnh 莫近莫认莫再记错我不染浮沉 Mò jìn mò rèn mò zài jì cuò wǒ bù rǎn fúchén Mua chin mua rân mua chai chi trua ủa pu rản phú trấn Chớ đến gần, chớ lại nhận nhầm, ta không dính đến thăng trầm 白发的老者隐居安逸山林 Báifà de lǎozhě yǐnjū ānyì shānlín Pái pha tơ lảo chửa ỉn chuy an i san lín Lão giả tóc bạc ẩn cư nhàn nhã nơi núi rừng 层峦叠嶂细雨洗风尘 Cénglúan diézhàng xì yǔ xǐ fēngchén Trấng loán tía chang xi ủy xỉ phâng trấn Núi non trập trùng mưa phùn thanh tẩy phong trần 置身事外的清净不闻不问 Zhìshēnshìwài de qīngjìng bùwénbùwèn Chư sân sư oai tơ tring ching pu uấn pu uân An tĩnh thờ ơ chẳng bận tâm 谁也不用把这妄语当真 Shúi yě bùyòng bǎ zhè wàngyǔ dàngzhēn Suấy dể pu dung pả chưa oang ủy tang chân Đừng ai xem những lời ba hoa này là thật 我爬过三千台阶的一片心虔诚 Wǒ pá guò sān qiān táijiē de yī piān xīn qíanchéng Ủa p'á cua xan tren thái chia tơ i p'en xin trén trấng Ta bước lên 3000 bậc thang một lòng thành kính 拜过了菩萨焚香独善其身 Bài guò le púsà fénxiāng dúshànqíshēn Pai cua lơ p'ú xa phấn xeng tú san trí sân Lạy Bồ tát, dâng hương, sống tốt đời mình tu dưỡng tâm tính 莫问莫分莫再描阴阳照乾坤 Mò wèn mò fēn mò zài míao yīnyáng zhào qíankūn Mua uân mua phân mua chai méo in dáng chao can khuân Chớ hỏi, chớ phân, chớ phỏng âm dương theo càn khôn 我只配醉酒念诗文 Wǒ zhǐ pèi zùijiǔ nìan shīwén Ủa chử p'ây chuây chiểu nen sư uấn Ta chỉ hợp với ngâm thơ trong men say 我坠入万丈红尘的一个平凡人 Wǒ zhùi rù wànzhàng hóngchén de yī gè píngfán rén Ủa chuây ru oan chang húng trấn tơ i cưa p'ính phán rấn Ta chỉ là kẻ tầm thường, hãm sâu trong cõi trần vô độ 执一盏孤灯照亮清净六根 Zhíyī zhǎn gū dēng zhàolìang qīngjìng lìugēn Chứ i chản cu tâng chao leng tring ching liêu cân Ngọn đèn cô đơn dốc lòng soi sáng lục căn thanh tịnh 莫近莫认莫再记错我不染浮沉 Mò jìn mò rèn mò zài jì cuò wǒ bù rǎn fúchén Mua chin mua rân mua chai chi trua ủa pu rản phú trấn Chớ đến gần, chớ lại nhận nhầm, ta không dính đến thăng trầm 我爬过三千台阶的一片心虔诚 Wǒ pá guò sān qiān táijiē de yī piān xīn qíanchéng Ủa p'á cua xan tren thái chia tơ i p'en xin trén trấng Ta bước lên 3000 bậc thang một lòng thành kính 拜过了菩萨焚香独善其身 Bài guò le púsà fénxiāng dúshànqíshēn Pai cua lơ p'ú xa phấn xeng tú san trí sân Lạy Bồ tát, dâng hương, sống tốt đời mình tu dưỡng tâm tính 莫问莫分莫再描阴阳照乾坤 Mò wèn mò fēn mò zài míao yīnyáng zhào qíankūn Mua uân mua phân mua chai méo in dáng chao can khuân Chớ hỏi, chớ phân, chớ phỏng âm dương theo càn khôn 我只配醉酒念诗文 Wǒ zhǐ pèi zùijiǔ nìan shīwén Ủa chử p'ây chuây chiểu nen sư uấn Ta chỉ hợp với ngâm thơ trong men say 我坠入万丈红尘的一个平凡人 Wǒ zhùi rù wànzhàng hóngchén de yī gè píngfán rén Ủa chuây ru oan chang húng trấn tơ i cưa p'ính phán rấn Ta chỉ là kẻ tầm thường, hãm sâu trong cõi trần vô độ 执一盏孤灯照亮清净六根 Zhíyī zhǎn gū dēng zhàolìang qīngjìng lìugēn Chứ i chản cu tâng chao leng tring ching liêu cân Ngọn đèn cô đơn dốc lòng soi sáng lục căn thanh tịnh 莫近莫认莫再记错我不染浮沉 Mò jìn mò rèn mò zài jì cuò wǒ bù rǎn fúchén Mua chin mua rân mua chai chi trua ủa pu rản phú trấn Chớ đến gần, chớ lại nhận nhầm, ta không dính đến thăng trầm Bất phụ thế gian Lời Việt: Lạc Diệp Phá mấy tầng băng ấy đi là quân, tiết lập xuân Dẫu kiếm ma loạn vũ nan đoạn ái si Gió qua lê đóa, trêu đùa lữ khách nào Không bóng hình, mấy ai, thế gian Đã ba ngàn bước chân rồi, vẫn mang một ý, ta thành kính Chắp tay, Phật ta lạy, tu để tâm được tịnh hơn Hỏi chi, chẳng phân, rằng không phỏng âm dương theo trời đất Ngâm thơ khi thấm men say mấy ly Phải chăng là kẻ tầm thường nhất, rơi vào chốn dương trần ấy Ngọn đăng chỉ mong rọi soi lục căn chẳng vướng bụi Chớ đi đến gần, chớ sai, vướng chi những thăng trầm thế gian Lão giả đầu bạc chốn sơn thủy, nhàn nhã ẩn cư Gió cuốn mưa về, xóa hết chuyện thế gian Thờ ơ, trái tim ta vẫn không để tâm thứ gì Xin chớ cho câu bông đùa là điều đáng tin Đã ba ngàn bước chân rồi, vẫn mang một ý, ta thành kính Chắp tay, Phật ta lạy, tu để tâm được tịnh hơn Hỏi chi, chẳng phân, rằng không phỏng âm dương theo trời đất Ngâm thơ khi thấm men say mấy ly Phải chăng là kẻ tầm thường nhất, rơi vào chốn dương trần ấy Ngọn đăng chỉ mong rọi soi lục căn chẳng vướng bụi Chớ đi đến gần, chớ sai, vướng chi những thăng trầm thế gian Đã ba ngàn bước chân rồi, vẫn mang một ý, ta thành kính Chắp tay, Phật ta lạy, tu để tâm được tịnh hơn Hỏi chi, chẳng phân, rằng không phỏng âm dương theo trời đất Ngâm thơ khi thấm men say mấy ly Phải chăng là kẻ tầm thường nhất, rơi vào chốn dương trần ấy Ngọn đăng chỉ mong rọi soi lục căn chẳng vướng bụi Chớ đi đến gần, chớ sai, vướng chi những thăng trầm thế gian Nhạc Trung hay